Huynh Đệ Khác Họ

Chương 3: (PHẦN 10 - PHẦN 15)

https://oreoyy7230.wordpress.com/

_________________

Chương 3

Phần 10

Anh trai đem lời muốn nói nói với hai người trước mặt với vẻ mặt bình tĩnh. Thực ra chỉ là ngoài mặt thôi, móng tay dưới bàn sớm đã bị bấm tới đỏ bừng, đau tới mức muốn cắn chặt hàm răng.

Bạn cùng phòng vẫn luôn phong lưu bất kham ngược lại không có phản ứng gì, vẫn là hai người học trưởng trước không nhịn được, kích động đè lên bàn hỏi: "Em biết mình vừa nói cái gì không? Chúng ta dùng thời gian dài như thế, không dễ gì mới lôi kéo được một đơn làm ăn lớn như này. Công ty trước mắt sắp có sự khởi sắc rồi, em lại nói muốn rút vốn ngay tại thời điểm này?!"

Bạn cùng phòng vỗ vỗ vai học trưởng ý bảo anh đừng kích động, nhướn mày nhìn người trước mặt vẫn luôn đem tầm mắt nhìn nơi khác "Có thể nói nguyên nhân không?"

Anh trai lắc lắc đầu. Anh có thể nói cái gì, tất cả bất quá là anh đáng có được, nói rồi cũng vô tích sự.

Vẫn là bạn cùng phòng có bối cảnh sâu, giàu nứt đố đổ vách, sau những lời nói khuyên nhủ không kết quả của học trưởng, ngẩng đầu nói: "Cổ phần tôi muốn hết, so với giá thị trường cho cậu nhiều hơn một phần." Ngả ngớn nháy mắt "Đợi cậu sau này hối hận nghĩ rõ ràng rồi, lại quay lại tìm tôi thảo luận lại."

Học trưởng đối với kết quả này hiển nhiên không hài lòng, nhưng ai bảo bạn cùng phòng là trùm cơ, cuối cùng cũng chỉ uổng rượu, hận sắt không thể rèn thành thép nhắc nhở một câu "Có cậu hối hận."

Anh trai ảm đạm cười "Là em có lỗi với mọi người...cảm ơn."

Một bộ quy trình đi xuống, anh trai lấy được cổ phần đổi thành tiền. Bạn cùng phòng như lời hắn nói, hào phòng đưa 100 vạn, gom đủ thành số chẵn.

Số tiền trong thẻ không chứa được bao lâu, anh trai liền ngay cả 20 vạn còn lại bên trong hết thảy đều chuyển sang một cái tài khoản khác.

Hiện tại, anh trai ngoại trừ số tiền 1 vạn 5 trong điện thoại liền không còn cái gì khác nữa.

Điện thoại vừa gọi sang rất nhanh đã được nhận. Đầu bên kia gấp gáp căng thẳng hỏi: "Tiền chuyển đủ chưa?"

Anh trai ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, hạ khoé miệng "120 vạn, đủ chưa?"

Mẹ ngay tức khắc cười đến vô cùng hài lòng "Đủ rồi đủ rồi, cộng thêm 100 vạn con đưa lần trước, tính là đủ rồi."

Bà mấy ngày nay thật sự sợ, nếu như để chồng biết bà bên ngoài gây rắc rối nợ nhiều tiền như vậy, không biết sẽ như thế nào. May mà bà vẫn còn con trai thân sinh có thể trông đợi, nhìn xem, gọi mấy cuộc điện thoại liền nhẹ nhẹ nhàng nhàng gom đủ tiền để bà trả nợ.

"Đủ rồi thì tốt."

Ánh mặt trời có chút chói mắt, anh trai vươn tay che đi, mở năm ngón tay, qua kẽ hở nhìn thấy một chiếc máy bay bay trên không trung, nhỏ bé không nhìn thấy đuôi. Nếu không tỉ mỉ nhìn kĩ thì thật sự không phát hiện được.

"...Sau này, mẹ tự thu xếp ổn thoả, tự cầu phúc."

Mẹ vốn dĩ vẫn còn đang tính toán xem làm thế nào lại bảo con trai đưa ít tiền ra, kết quả nghe thấy lời này, nụ cười ngay lập tức thu lại, chất vấn: "Con có ý gì? Ố, mẹ tiêu của con chút tiền con liền không vừa ý đúng không?"

"Cũng mới hơn trăm vạn thôi mà con đã nói lời này? Đừng có quên, tiền của con hiện giờ là từ đâu mà ra. Đấy còn không phải là mẹ đem theo con gả vào đây, con mới có thể có nhiều tiền như thế, tạo điều kiện con ăn học, cho con mở công ty? Con đừng có không biết điều..."

Tự giễu cười một cái, anh trai cúp điện thoại.

Xem ra người mẹ này vẫn chưa biết gì, đã sớm từ 4 năm trước, chồng của bà không cho anh lấy một xu nào. Anh có ngày hôm nay đều dựa chính mình từng chút từng chút liều mạng. Tiền dùng để mở công ty cũng là anh từng phân từng phân cứng rắn kiếm được.

Kết quả hiện tại, vì bà, anh lại trở nên giống 4 năm trước, không có gì hết.

Mạnh mẽ nhịn xuống nước mắt tuyệt vọng, anh trai biết, thực ra bản thân không có hối hận chút nào.

Chỉ cần anh vẫn có thể ở cùng một chỗ với em trai, anh vẫn còn động lực đi tiếp.

Ngẩng đầu hướng trời, anh trai cắn môi dưới, nếm chút vị máu tanh, bỗng dưng rất muốn bồng bột một lần.

Phần 11

Xuống taxi, ngẩng đầu nhìn kiến trúc nhà cửa trước mặt không giống với trong nước, anh trai mím môi thở dài thành tiếng, trong lòng kích động phát run.

Đợi tí nữa em trai nhìn thấy anh, khẳng định sẽ ngạc nhiên cho rằng bản thân đang mơ đi?

Đến cả bản thân anh cũng thấy giống như mơ vậy.

Quá lâu rồi, anh thật sự rất nhớ em trai, nhớ những nụ hôn của cậu, nhớ cái ôm của cậu, nhớ cậu thấp giọng thâm tình gọi tên mình.

Giấu đoạn tâm trạng này trong lòng, dưới tầm mắt hiếu kì của người qua đường, anh trai nhấc chân bước vào, giơ tay ấn lên chuông cửa.

Từ homestay bước ra, đầu óc anh trai vang lên ong ong bước ra ngoài đường. Anh nắm chặt tờ giấy trong tay, nhìn nhìn tới mức mắt có chút nóng ran, sau cùng cắn cắn răng, giơ tay vẫy gọi taxi chở anh tới địa chỉ trên tờ giấy.

Quăng balo lên lưng, em trai nhu nhu mày, xuống xe bus. Cậu cúi đầu xem thời gian, đang là 8 giờ tối. Thời điểm này các cửa hàng nhỏ lân cận đều đóng rồi, không mua được đồ ăn. Nhớ tới trong tủ lạnh vẫn còn mì và sữa, em trai liền đi hướng về nhà trọ, quyết định lấy những cái đó đối phó bữa ăn.

Dưới ánh đèn mờ nhạt, xa xa nhìn thấy một thân ảnh có chút mơ mơ hồ hồ trước nhà trọ. Em trai hoài nghi nhìn, nắm chặt dây balo. Nhưng đợi tới khi cậu càng tới càng gần, tim bỗng nhiên đập càng nhanh. Đợi cậu đi tới dưới ánh đèn, thân ảnh đó quay người lại lộ ra khuôn mặt làm hô hấp cậu thoáng cứng lại, dừng bước chân, không dám tin trừng mắt nhìn.

Nhìn thấy em trai ngây ngốc choáng váng không dám cử động, anh trai mím môi cười, lại đắng chát ép xuống chua xót khổ sở dâng lên cổ họng, ngẩng đầu hướng người khiển trách nói: "Em cuối cùng cũng về, anh đợi tới mức chân đều mềm rồi."

Vừa nói xong, em trai liền chạy lại ôm lấy anh, hai tay dùng lực như thế, cái ôm ấm áp như vậy, chôn tại gáy anh hô hấp nóng hầm hập.

Anh trai chớp chớp ánh nước trong mắt, trái tim mệt mỏi cuối cùng tại thời khắc này được an ủi.

Em trai dưới sự xem xét kỹ của quản lí khu trọ kéo anh trai vào trong. Đối diện với ánh mắt của ông chú râu ria xồm xoàm, anh trai nổi tính trẻ con hướng người hếch cằm, coi như là đáp lại sự không vui khi đối phương buổi chiều đem anh đuổi ra ngoài.

Bước vào phòng khoá cửa lại, em trai vứt xuống balo, xoay người ôm lấy anh trai trên người không có một vật vào lòng, khom lưng nghiêng đầu, hôn lên đôi môi mong nhớ đã lâu.

Chầm chậm gặm cắn, lưỡi cùng lưỡi quấn lấy mυ'ŧ vào, quanh tai đều là tiếng tấc tấc da^ʍ mỹ. Chỉ là một nụ hôn liền khiến cả hai dục hoả đốt thân, nhưng ai cũng không muốn lùi một bước, chỉ là không biết thoả mãn hôn lấy đối phương.

Đợi tới lúc môi lưỡi có chút nóng rát, anh trai mới ngẩng đầu liếʍ nước trên môi em trai, ánh mắt ướŧ áŧ nhìn người càng lớn càng thành thục trầm ổn, khắp người tản mát hooc-mon trước mặt, ai một tiếng: "Mặc dù cực kì muốn cùng em làm, nhưng anh buồn ngủ quá."

Hai tay em trai nhu lông mày mệt mỏi của anh, khàn giọng "Không làm, em giúp anh tắm, tắm xong ngủ một giấc."

Anh trai hài lòng chớp chớp mắt "Ừm."

Tiến vào phòng tắm chật hẹp, trần chuồng, khoả thân kì cọ cho nhau, khó tránh khỏi đổ thêm dầu vào lửa. Anh trai đau lòng em trai, nhìn cậu nhẫn tới cả căn sưng phồng sung huyết, vươn tay muốn giúp cậu giảm bớt lửa. Em trai lại rất có nguyên tắc, nói không làm là không làm. Làm tới mức anh trai vừa cao hứng lại vừa hoài nghi, mở rộng hai chân để cậu tuỳ ý tắm rửa thân dưới mình.

Đợi lúc tắm xong cả hai nằm xuống giường đơn chật chội, anh trai đã buồn ngủ tới mức không nhấc nổi mí mắt. Giữa ánh trăng mờ ảo, anh sờ lên khuôn mặt anh tuấn của em trai, thấp giọng nói: "Nhớ em quá liền tới tìm em."

Em trai ôm lấy anh vào lòng, cằm đặt lêи đỉиɦ đầu anh nhẹ nhàng cọ vài cái "Em đây, anh ngủ đi."

Cậu nói xong, anh trai liền nhắm mắt ngủ luôn. Ngủ rất trầm đến mức em trai chôn vào cổ anh khóc nức nở cũng không biết.

Phần 12

Anh trai bị đánh thức, đôi nam nữ cách vách không biết đang ồn ào cái gì, léo nha léo nhéo kêu gào không ngừng. Anh mờ mịt trừng mắt nhìn trần nhà, qua một lúc mới nhớ ra bản thân giờ phút này đang ở nước ngoài, đang nằm trên giường em trai.

Gấp gáp ngồi dậy khiến mình một trận choáng váng. Phòng rất nhỏ, nhìn một cái không sót cái gì, quét một vòng liền biết em trai đã ra ngoài rồi, có vẻ là đi làm.

Rầu rĩ cúi đầu nhìn mặt giường, anh trai hồi tưởng lại lời nữ chủ nhà nói ngày hôm qua, mày nhíu lại.

Cái người đó rốt cuộc làm cái gì, em trai dù thế nào thì cũng là con trai ruột ông ta, tại sao ông ta có thể nhẫn tâm như thế, bỏ em trai một mình chịu khổ tại quốc gia này, gặp khó khăn chịu oan ức, đến cả một người giúp đỡ cũng không có?!

Là bởi vì anh sao? Bởi vì sự tồn tại của anh, người làm cha đó mới không muốn cho em trai về nước, không muốn bọn họ có cơ hội được gặp nhau.

Anh trai bụm mặt cười một tiếng. Nếu như để bố biết anh một thân nghèo túng lại còn không biết sống chết chạy tới tìm em trai, 8 phần là cốc trà bên đó sẽ bị ném vỡ không còn một mảnh.

Liên tiếp một tháng không được ngủ đàng hoàng, tối qua nằm trong lòng em trai ngủ thật ngon, cái kiểu một đêm không mộng. Anh trai rời giường dùng đồ tắm rửa của em trai tắm một lượt thân thể, nhìn thấy bộ quần áo mình thay ra được em trai giặt phơi ngoài bệ cửa sổ, dứt khoát mở tủ quần áo, chọn chọn lựa lựa, cầm một cái áo thể thao không tay ra.

Em trai thật sự cao lớn không ít, cao hơn so với anh trai cả cái đầu. Cái áo thể thao màu đen đó mặc trên người anh trai, cổ áo lỏng lẻo cùng dưới nách, giơ tay hoặc khom eo liền lộ ra phần lớn cảnh xuân, càng đừng nói đến vạt áo, khó khăn lắm mới che đậy được thân dưới, cái mông lại lộ ra ngoài một nửa.

Anh trai nghĩ nghĩ, lại lấy một cái qυầи ɭóŧ của em trai, khẳng định là lớn, mặc lên di chuyển 2 cái liền tụt. May sao anh tìm được một cái dây chun ở phòng bếp, buộc vào phía trước. Mặc dù kì quái, nhưng còn hơn là trống không.

Em trai từ công ty bước ra, uyển chuyển từ chối lời mời của người khác, ngồi xe bus đi siêu thị mua đồ, mua quần áo rồi lại mua một ít đồ ăn đồ dùng.

Vội vã móc chìa khoá mở cửa, em trai không tự chủ được thả lỏng hô hấp, dường như sợ đánh vỡ giấc mộng. Cậu thực ra là sợ, sợ thật sự chỉ là một giấc mộng mà thôi.

Vốn dĩ hôm nay cậu còn định xin nghỉ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nhìn anh trai ngủ cực kì ngon, vẫn là lặng lẽ đóng cửa đi làm.

Đợi lúc cậu mở cửa lại nhìn thấy anh trai, chưa kịp thở nhẹ hướng người cười cười, hô hấp lại là xiết chặt. Một đôi mắt dính lên người anh trai không rời.

Anh trai bước ra từ phòng bếp vừa nhìn liền nhướn mày hiểu rõ, túm lấy vạt áo kéo lên, lộ ra bụng rồi lại che lại, cười nói: "Cái gì cũng không mang, chỉ có thể lấy một cái từ tủ quần áo của em." Nói xong anh bước về phía em trai, duỗi tay che lại đôi mắt khiến anh nhìn cả cơ thể liền nóng rực, cười hỏi: "Em mua đồ ăn à, là gì thế?"

Em trai không chút che giấu nuốt nước bọt, túm lấy tay anh trai kéo người đến trước bàn trong phòng, tiếp đó lấy một phần đồ ăn từ trong túi ra "Có thể sẽ không quá hợp khẩu vị, tối nay muộn rồi, trước ăn cái này. Mai em nấu ăn cho anh." Mai là thứ sáu không cần đi làm.

Em trai nói rồi, lấy từ trong túi rau và hoa quả đã mua cất vào tủ lạnh. Đồ càng ngày càng ít, tới cuối cùng trong túi mua đồ trong suốt chỉ còn lại hai đồ vật.

Anh trai cắn thìa, thuận đường từ cái túi nhìn chằm chằm mặt em trai, cười không ngớt. Em trai đã sớm không giống như lần đầu của bọn họ, sẽ đỏ mặt sẽ ngượng ngùng. Dưới cái nhìn chăm chú của anh trai, bình thản lấy đồ vật vứt lên giường, ngồi đối diện anh trai ăn cơm.

Ăn được kha khá rồi, liếʍ sốt salad dính ở khoé miệng, anh trai cười cười, đôi chân không an phận dưới bàn duỗi ra, cọ cọ phần giữa hai chân em trai, lúc bị kẹp lại còn dùng đầu ngón chân chà chà, giọng điệu không giấu được vui vẻ "Em có phải là ngoan quá rồi không? 4 năm rồi, không có cùng ai khác ở bên nhau ư? Nếu như nhịn tới hỏng mất thì làm sao?" Lòng bàn chân cảm thụ địa phương to lớn nhanh chóng trở lên nóng phỏng, anh trai lại thu chân về, ngoan ngoãn ngồi ngoan. Cũng đúng, anh tối hôm qua nhìn qua rồi, cái đó của em trai vẫn rất tốt, không chút hư hỏng nào.

Nuốt một miếng cuối cùng, em trai cẩu thả tuỳ ý dùng ngón tay cái cùng ngón trỏ lau qua môi dưới, ngẩng đầu nhìn anh trai, rõ ràng biết đáp án những vẫn hỏi "Anh từng có sao?"

Anh trai nhìn mắt cậu, lắc lắc đầu "Anh nói rồi, chỉ để em làm."

Em trai mím môi cười đến là đẹp trai khiến anh trai mặt đỏ tim đập "Em cũng tự nói với bản thân, em chỉ làm một người."

Phần 13

Phòng tắm nhà trọ thật sự quá nhỏ. Anh trai tối hôm qua đã có trải nghiệm sâu sắc, vậy nên giờ đây mới đứng dựa vào khung cửa chứ không vào, không kiêng nể gì thưởng thức cơ thể trần chuồng của em trai.

Nơi lúc nãy anh vừa trêu nghẹo dưới hông em trai liền ở trạng thái nửa cứng nửa mềm, lôиɠ ʍυ đen rậm bị nước làm ướt, thuận theo dính vào dương v*t, hai viên tinh hoàn lại càng nặng trịch, hiện thị rõ độ tồn tại.

Tỉ mỉ tắm rửa thân thể, em trai thở dốc một hơi, ngẩng đầu hướng anh trai duỗi tay ra. Anh trai lại lắc lắc đầu, túm lấy cổ áo "Trước khi em về anh đã tắm rồi." Cười chớp chớp mắt "Từ trong ra ngoài."

Em trai ừm một tiếng, lại ngửa đầu làm ướt người rồi mới tắt vòi nước. Anh trai liếc nhìn mà miệng khô lưỡi nóng, tầm mắt liếc lên liếc xuống, đổi trọng tâm từ chân này sang chân khác. Anh đợi em trai lau khô người, lại không nghĩ rằng sau khi em trai liếc nhìn anh xong, kéo căng môi duỗi tay trái ra hướng về háng, nắm lấy dương v*t, thô lỗ mà nhanh chóng sóc lọ.

Anh trai ngây người ra một lúc, tiếp đó nheo mắt nguy hiểm gọi tên em trai "Em đang làm cái gì?"

Gạt bỏ anh đứng ở cửa không động vào, tự mình an ủi? Làm sao, sức hấp dẫn của anh tụt giảm rồi, không hấp dẫn được em trai nữa?

Dừng động tác dưới tay lại, em trai buông lỏng dương v*t bước về phía anh trai, nhìn sự bối rối và không vui trong mắt anh, hầu kết chuyển động lên xuống, khàn giọng vuốt nước trên mặt, ánh mắt có chút do dự "Quá lâu không làm, em sợ..."

Ánh mắt anh trai hướng xuống, nhìn dương v*t em trai mới sóc lọ nhảy nhảy hai cái, phút chốc hiểu rõ. Lí do này, thật sự vừa mắc cười lại vừa khiến người đau lòng.

"Đồ ngốc."

Không nhịn được cười mắng một câu, hai tay anh trai đan chéo nắm lấy vạt áo, nhanh nhẹn lưu loát cởi ra, qua quýt lau vào mặt em trai. Lau khô được kha khá nước trên người em trai, anh trai thuận tay vứt quần áo vào thùng đựng quần áo bẩn, nắm lấy cổ tay em trai kéo về giường. Đẩy cậu ngồi lên giường, anh trai khom gối quỳ trên sàn gỗ chen vào giữa hai chân em trai, duỗi tay nắm lấy dương v*t em trai, một lời không nói há miệng ngậm vào.

Khoang miệng ấm nóng ẩm ướt bao lấy dương v*t, em trai trong phút chốc kéo căng eo, cơ bụng từng khối phân rõ, xúc cảm cứng rắn. Cậu khó nhịn thở dốc, nhịn không được đẩy hông hai cái rồi lại ngay lập tức nhịn xuống, sợ làm anh trai bị thương.

Quan sát phản ứng của em trai, anh trai hóp má hút vài cái, nhả dương v*t nóng rẫy trong miệng ra, duỗi đầu lưỡi đỏ hồng liếʍ nhẹ lên qυყ đầυ rồi lại cuộn đầu lưỡi đâm vài cái vào đường niệu đạo. Cảm nhận được hai chân không ngừng căng chặt kẹp lại mình, anh trai mới hài lòng ngẩng đầu lên, thở dốc một hơi thưởng thức sắc mặt đỏ hồng, hơi thở dồn dập, mày nhíu lại của em trai "Anh không ở em tự mình sóc lộ cũng được đi, anh tới rồi còn có thể để em tự mình làm?"

"Anh...Hự!"

Há miệng ngậm lấy hai viên tinh hoàn liếʍ mυ'ŧ, năm ngón tay mở ra nắm chặt lấy dương v*t không ngừng sóc lọ, cảm nhận cán cây trong tay càng ngày càng cứng, càng lúc càng dính dớp, anh trai duỗi ngón tay cái ra ấn giữ qυყ đầυ chà xát vài cái.

"A!"

Theo một tiếng rên trầm thấp của em trai, anh trai liền cảm thấy tinh hoàn trong miệng căng chặt lay động, không đợi anh ngẩng đầu, trên mặt phút chốc dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng. Một đợt, hai đợt, ba đợt...vừa nồng vừa tanh.

Em trai bắn xong thở dốc, duỗi tay kéo anh trai từ trên đất ôm vào lòng, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm, giơ tay muốn lau đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt anh trai, ngược lại lau tới mức hai má anh trai hiện lên một tầng nước óng ánh.

Môi cũng bị bắn vài giọt, anh trai vươn đầu lưỡi liếʍ vào miệng nếm nếm, ghét bỏ nói: "Chả ngon tí nào." Đồng tử em trai co rút, anh trai giảo hoạt cười vài cái, dịch môi lại gần "Em cũng tự mình nếm thử xem."

Hai đôi môi dính lại vào nhau, em trai ôm chặt lấy anh trai, say mê híp mắt lại, sờ bàn tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên l*иg ngực. Sớm từ lúc khẩu giao cho em trai, hai bên núʍ ѵú của anh trai liền trở nên cứng như viên đá nhỏ. Ngón tay của em trai sờ lên trên đó, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ẩm ướt chạm lên da dẻ ấm nóng nên hơi lành lành, ngược lại khiến núʍ ѵú lại cứng vài phần, vân vê giữa ngón tay dẻo dai cực kì, không kìm được muốn chà xát nó càng cứng hơn.

Địa phương mẫn cảm bị chơi đùa, anh trai uốn éo eo biểu thị em trai không cần coi trọng bên này bỏ mặc bên kia. Em trai liếʍ hút đầu lưỡi anh, như ý nguyện anh, 5 ngón tay mở ra, dùng ngón tay kẹp lấy núʍ ѵú bên kia, vuốt ve sờ nắn, trực tiếp chơi hai viên tới mức vừa cứng vừa to, đỏ mọng phảng phất như trái cây tươi.

Nhiệt độ trong phòng tăng theo những cái hôn, cái ôm và xoa nắn của hai người.

Anh trai có chút không nhịn được, nắm lấy dương v*t lại cứng trở lại của em trai, mông cọ cọ trên đùi lớn trần trụi. Anh đẩy ngã em trai, tự mình mở chân cưỡi lên eo cậu, nhoài người với tay lấy dầu bôi trơn vứt ở một bên, mở nắp bình đổ lên tay.

Em trai giúp anh, bị anh cự tuyệt. Ưỡn l*иg ngực, khoé mắt đỏ hồng nói: "Bị em chơi đùa cứng như này, vừa tê vừa ngứa, mau giúp anh liếʍ mυ'ŧ."

Em trai lại không động đậy, nghĩ tới lời anh trai đã từng nói, đùa cợt nói: "Không phải nói không có sữa cho em uống?"

Anh trai ngừng động tác lại, tức giận trừng người.

Em trai đỏ bừng mắt nhìn anh trai duỗi tay ra phía sau mình, dây chun buộc trên qυầи ɭóŧ cũng không biết lúc nào rơi mất, bây giờ qυầи ɭóŧ bản thân lỏng lẻo treo trên hông anh trai khiến dương v*t và mông anh trai lộ hết ra. Anh trai ngửa đầu thở gấp, việc phải làm là đút ngón tay vào hậu huyệt.

Bóp chặt eo anh trai, em trai nhìn anh trai một tay chống lên người mình bắt đầu cắm rút ngón tay, hướng lên nhìn anh trai mím môi thở dốc, híp mắt vừa là hưởng thụ lại vừa là một mặt khó nhịn nhìn mình.

Bản tay nắm lấy eo xiết lại, cơ thể em trai trượt xuống dưới một chút, cuối cùng cũng ăn núʍ ѵú anh trai vào miệng, không khách khí dùng răng cắn nghiền nát, trực tiếp khiến anh trai kích động run rẩy eo, thấp giọng rêи ɾỉ.

Kêu vừa dễ nghe lại vừa trêu trọc người.

Huyệt đạo chứa đựng dương v*t trở nên mềm mại mà không còn khô khốc, anh trai rút tay ướt dầm dề ra, thẳng eo vứt qυầи ɭóŧ trên người vào giường, lại ngồi xuống, khe mông kẹp lấy dương v*t em trai cọ xát trước sau, cười đến mê hoặc người như yêu tinh.

"Chúng ta không dùng bao trực tiếp làm." Thẳng eo tóm lấy dương v*t, qυყ đầυ để ở miệng hậu môn, anh trai vừa thở dốc vừa ngồi xuống, nhìn em trai cười "Không nhịn được thì bắn vào trong."

Phần 14

"A...Ha!"

Run eo liếʍ môi, anh trai không nhịn được dùng tay sờ sờ cửa huyệt của mình, những vòng nếp uốn đó đều bị cự vật thô to của em trai kéo căng, có chút đau, lại bị lôиɠ ʍυ cọ có chút ngứa. Trong mông thì khỏi phải nói tới, bị nhồi tới kín đầy. Không có ngăn cách, anh dường như co rút mông một cái, nhục đạo liền có thể cảm nhận rõ tĩnh mạch gồ lên trên dương v*t em trai.

Em trai bấm eo anh trai, ngẩng đầu nhìn anh, vùng lông mày tuấn lãng toàn bộ là ẩn nhẫn. Cậu hận không thể ngay lập tức thẳng lưng cắm rút, nhưng cậu khắc chế, không muốn làm thương anh trai.

Vươn tay sờ mắt em trai, anh trai cười "Em trước đừng động." Nhịn tới mức bụng căng đau, anh nhẹ nhàng nhấc eo rồi lại ngồi xuống, biên độ nhỏ chủ động thao làm dương v*t em trai. Sau mười mấy cái liền thấy hao phí sức lực, cũng may vách ruột mẫn cảm bắt đầu thích ứng rồi, hơi hơi giật giật co lại.

Em trai nhịn tới mức gân xanh trên trán đều lộ ra, tay bóp lấy eo anh trai hướng xuống bờ mông đầy thịt, nắm bóp kéo sang hai bên rồi lại ép chặt vào giữa, không nhịn được mê hoặc hơi hơi đẩy hông lên trên. Lần này làm tới mức anh trai ngửa đầu thấp giọng kêu, đến cậu cũng không nhịn được thở dốc nặng.

Ngồi trên đùi em trai, anh trai mím môi vặn vẹo eo xoay một vòng, dương v*t trong mông khuấy động cùng vách ruột, cảm giác tê dại khiến người khó nhịn. Duỗi tay nắm lấy dương v*t bản thân sóc vài cái, anh trai chống đỡ trên ngực em trai, chậm chạm nhấc eo. Thứ đồ vật thô to thắng tắp trượt ra khỏi nhục đạo khiến thịt huyệt bỗng dưng trống rỗng ngứa ngáy, miệng hậu môn cũng bất mãn mà co rút khép mở.

Thở dốc lật người nằm ngửa bên cạnh em trai, anh trai mở rộng chân kẹp chặt lấy eo em trai, vểnh vểnh mông lên, làm ra tư thế đón hùa càng dễ chen vào. Em trai cúi đầu hôn lấy anh trai, di chuyển dương v*t sát gần hậu môn cọ cọ. Đợi sau khi nụ hôn thâm tình kết thúc, em trai ngẩng đầu nhìn anh trai, dò hỏi: "Còn đau không?" Nói rồi vươn tay nắm lấy dương v*t, qυყ đầυ nhợt nhạt cọ xát ở cửa huyệt.

Bị trêu đùa tới mức run run eo, anh trai duỗi tay nắm lấy núʍ ѵú em trai, cười nói: "Em nhịn được thì anh cũng không nhịn được nữa, tiến vào." Liếʍ môi dùng âm thanh câu dẫn "Dùng dương v*t lớn của em d.i.t anh."

Tay em trai chống bên tai anh trai nắm thành quyền, theo lời anh trai vừa dứt, cúi đầu kịch liệt hôn lấy anh trai, dương v*t phía dưới sớm đã thăm dò cửa huyệt liền không nhẫn nại nữa, cắm thẳng một phát cả cây vào trong. Lôиɠ ʍυ cùng với hai viên tinh hoàn đập lên da dẻ hậu môn, em trai không vừa lòng, còn thằng eo chen tiếp vào trong, tiếp đó dùng tư thế cả căn đâm vào trong nhục đạo, run eo bắt đầu gia tốc cắm rút, rút ra rồi lại cắm vào, hết sức ** anh trai.

"...!!!"

Nhục đạo mẫn cảm cùng với hậu môn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, chân anh trai vòng lấy em trai không tự chủ kẹp chặt lại, mông lại càng không nhịn được rung rung. Anh nức nở lắc đầu, khoé mắt có chút đỏ, muốn mở miệng rên gào, lại bị em trai hôn sâu.

Không dễ gì nụ hôn kết thúc, anh trai há miệng hít thở. Không đợi anh nghỉ một chút, em trai liền thẳng eo, ôm lấy mông cùng dương v*t anh xoa nắn, bắt đầu dùng tốc độ cực nhanh trực tiếp d.i.t mông anh, quấy nhiễu bên trong ngứa tới mức khiến người phát điên, dâʍ đãиɠ tới mức muốn càng nhiều hơn.

"A! Ha! dương v*t lớn...d.i.t anh làm anh...A!" Anh trai lắc đầu, duỗi tay sờ lấy núʍ ѵú mình, gọi họ tên em trai "Anh muốn em! A... anh muốn em...d.i.t, anh! Ha....!"

Nghe anh trai càng kêu càng to, càng gọi càng dâʍ đãиɠ mê hoặc người, gân xanh trên trán em trai nhảy một cái, cuối cùng không nhịn được mím môi duỗi tay bịt miệng anh trai, động tác dưới thân cũng cố nhịn dừng lại.

Kɧoáı ©ảʍ chồng chất khiến người phát điên. Tại bước ngoặt này bỗng dưng mất đi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trong mắt anh trai tràn đầy uất ức cùng phiền muội. Anh tự mình động động eo, cầm lấy tay em trai, nghẹn ngào thở gấp hỏi cậu: "Sao vậy?"

Em trai cúi đầu nhìn anh trai "Không được gọi."

Ánh mắt anh trai loé lên chút bất an, liếʍ liếʍ môi lúng túng cười "Anh còn cho rằng em thích."

Em trai nhíu mày, cậu xác thực thích. Anh trai đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ mình làm ra, bất cứ phản ứng nào cậu cũng thích. Nhưng...ngẩng đầu quét một vòng quanh phòng, em trai khá u oán. Cậu thật không muốn người khác nghe thấy, như vậy cậu sẽ muốn đánh người.

Liếc nhìn phản ứng của em trai, anh trai phút chốc liền hiểu. Anh cười, chống tay nhổm người thấp giọng thở dốc xen vào lòng em trai, ôm lấy người hôn vài cái "Không muốn người khác nghe thấy, vậy anh nhỏ tiếng nhé, chỉ kêu cho mình em nghe."

Lông mày tuấn lãng của em trai giãn ra một chút, ôm người càng chặt "Ừm."

Đây là lần thứ hai anh trai và em trai làʍ t̠ìиɦ, bọn họ lại như đôi vợ chồng đã rèn luyện nhiều năm, đối với điểm mẫn cảm của mỗi bên nhất thanh nhị sở, cho đôi bên kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© khiến người muốn ngừng mà không được.

Làm ba lần, anh trai đã không còn sức lực nữa, eo dựa vào đầu giường run không ngừng, toàn thân ẩm ướt dầm dề, dương v*t một tầng nước sáng bóng, mông cũng càng khỏi nói, hậu môn bị ** không khép lại được, bên trong co giật vẫn luôn có đồ vật chảy ra, là tϊиɧ ɖϊ©h͙ em trai.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng từ huyệt khẩu đỏ sẫm chảy ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh người.

dương v*t em trai cũng dính nhớp nhớp, lôиɠ ʍυ càng là loạn thành một nùi, giống như là cỏ dại. Anh trai dùng đầu ngón tay quấn quấn bên trên, cười nói: "Sau này sẽ biến thành càng thô càng đâm người."

Em trai ừm một tiếng, duỗi tay lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ rơi ở hậu môn anh trai, vươn tay ôm người bước vào phòng tắm.

Cái giường đơn đó cũng nên đổi rồi, nhăn nhúm toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hai người họ, chứng kiến sự điên cuồng của bọn họ ban nãy.

Phần 15

Em trai ra ngoài mua đồ ăn, anh trai nằm sấp trên giường, dùng máy tính của em trai lên mạng. Vừa mới đăng nhập phần mềm, tiếng tíc tíc tíc vang lên, avata bạn cùng phòng lấp loé không ngừng.

Anh trai do dự một lát, mới chạm mở phần mềm.

"Cậu xuất ngoại rồi?"

"Đi tìm em trai bảo bối của cậu?"

"Đệt, xuất ngoại xong y như là mất tích, có dám trả lời tin nhắn hay không?"

Cách một ngày, lại trở về nghiêm chỉnh.

"Mất cổ phần rồi công việc cũng không muốn làm nữa à?'

"Lúc nào thì về làm việc?"

"Trở về nhớ nói một tiếng, tôi ra sân bay đón cậu."

Ngồi xếp bằng ôm máy tính, anh trai mím chặt môi, ánh mắt nhìn chăm chú cửa ra vào. Mất một lúc, ngón tay chạm nhẹ vào bàn phím, trả lời tin nhắn.

"Chiều tôi bay về."

Em trai quay lại, vừa vào phòng liền nhìn thấy anh trai ăn mặc chỉnh tề một bộ muốn nói lại thôi, bên cạnh còn có một cái túi, mặc quần áo cậu mua cho anh. Quả nhiên, ngồi đợi ở bàn ăn một khoảng thời gian không sai biệt lắm, anh trai mở miệng "Công ty vẫn còn rất nhiều việc đợi anh về làm."

"...Ừm, được." Dù không nỡ, em trai cũng biết cái gì cầm lên được buông xuống được. Giơ tay đút một muỗng thịt vào miệng anh trai, em trai gật đầu "Em tiễn anh."

Anh trai nuốt xuống đồ ăn trong miệng, kéo em trai ra giường, ôm lấy cổ người thấp giọng cười "Còn chút thời gian, không nên lãng phí."

Em trai hôn anh, lại không hề động tay cởϊ qυầи áo anh, mà chỉ ôm chặt lấy người, dựa vào nhau. Giờ khắc này, vẫn còn chưa li biệt mà hai người đã nhịn không được bắt đầu tưởng nhớ đối phương.

"Một năm." Em trai hôn lỗ tai anh trai, hứa hẹn "Cho em thời gian một năm."

Anh trai bất đắc dĩ thở dài, nắm lấy mái tóc ngăn ngắn của em trai "Đưa ra lời hứa thì phải làm được."

"Ừm."

Tới sân bay, vẫn luôn tiễn tới tận nơi check-in, anh trai nhón chân hôn lên môi em trai "Anh đợi em."

Xung quanh có người thấp giọng bàn tán, càng có người nhỏ giọng phỏng đoán xem họ có phải một đôi hay không.

Em trai mím môi nhìn anh trai xoay người rời đi, lúc mà anh trai móc dây chuyền hồ lô nhỏ từ trong túi đeo lên cổ, cậu hướng về phía trước bước một bước rồi lại miễn cưỡng nhịn xuống, tay nắm thành quyền.

Một năm, chỉ cần một năm, cậu nhất định sẽ lấy được thành tích quay về tìm anh trai. Đợi lúc đó, ai cũng không thể tách bọn họ ra được, ai cũng không thể.

***********

Nhân viên công ty tận mắt nhìn thấy giám đốc của mình bỗng dưng túm lấy điện thoại xông ra từ phòng làm việc, cả mặt căng thẳng và kích động bước nhanh về cửa công ty.

Không chờ nhân viên kịp hóng hớt cái gì, lại thấy giám đốc hấp tấp chạy ra ngoài bỗng dưng quay về, cắn môi mắt vụt sáng, dùng tay vuốt loạn mái tóc, mở cửa văn phòng ngồi lại xuống ghế.

Nhân viên bị choáng váng, họ chưa từng gặp qua giám đốc như thế này, anh trước giờ đều là phong độ thong dong nhẹ nhàng không sợ hãi. Nhưng cái thần thái vừa nãy kia, không biết còn tưởng là cô dâu nhà nào bị người đùa giỡn?!

Bỏ tiền nhưng không làm việc bạn cùng phòng tới tuần tra công ty, đúng lúc nghe thấy chuyện này, vui cười hớn hở đê tiện hề hề hướng về văn phòng. Đẩy cửa ra nhíu mày hỏi: "Sao thế, người về rồi, vui tới ngốc luôn?"

Bạn cùng phòng là người duy nhất hiểu rõ chuyện của anh trai và em trai, lúc nghe nhân viên bát quái hắn liền đoán ra. Kỳ thực hắn lúc đầu không coi trọng hai người, nhưng bộ dạng vị trước mắt này vì người thủ thân như ngọc liều mạng làm việc khiến hắn không thể không tin.

Anh trai vứt bút máy trong tay, có chút không kìm được, bụm mặt thở dài một hơi "Tôi tưởng rằng em ấy lừa tôi."

Anh nói là hẹn ước một năm. Anh vốn nghĩ, coi như em trai thất hứa, dùng thời gian dài hơn ở bên đó phát triển, anh cũng sẽ đợi cậu. Nhưng em trai làm được. Một năm, thật sự là một năm, cậu quay về rồi.

Bạn cùng phòng lại hiểu sai, chậc một tiếng: "Bộ dạng cậu thế này, nếu như cậu ta dám lừa cậu đá cậu, vậy cậu ta thật sự nên đi khoa mắt khám xem sao.'

Anh trai rầu rĩ cười cười, với tay lấy áo khoác, điện thoại, túi xách. Bạn cùng phòng hỏi anh đi đâu, anh trai vẫy vẫy tay, mong đợi lại vui vẻ "Về nhà, đợi người!"

Chọc tức khiến bạn cùng phòng cẩu FA không có bạn gái chỉ có bạn tình chửi đệt.

Bố nhìn con trai cửu biệt quay về, có thể gánh vác trọng trách, vừa phiền muội lại vừa vui mừng. Thế nhưng không đợi ông nói được vài câu liền bị con trai đại nghịch bất đao chất vấn tức muốn xì khói.

Em trai nhìn chằm chằm mắt bố, đúng mực, lại giấu giếm tức giận "Bố không nên lừa con." Lừa cậu xuất ngoại, lừa cậu sẽ cho anh trai tiền sẽ nâng đỡ anh trai. Kết quả thì sao, cậu xuất ngoại cứng rắn cốt khí không lấy tiền của bố tự mình sống, anh trai lại cũng như vậy một phân tiền cũng không có, không có tiền, anh trai học hành gây dựng sự nghiệp những năm qua có bao nhiêu vất vả? Không có người ở bên giúp đỡ anh, anh làm thế nào để chống đỡ đi tiếp được?

"Dòng thứ hỗn trướng!" Bố tức cả người phát run, hai mắt trợn tròn "Vì một đứa người ngoài, mày hiện giờ đến lời của bố mày mày cũng không nghe đúng không? Mày đắm chìm trong truỵ lạc, nhất định phải làm...phải làm..." Ông thậm chí thấy nhục nhã khi nói ra ba chữ kia.

Em trai cười, nhìn bố nói: "Không phải người ngoài, đó là anh con."

Đứng dậy bỏ lại bố đang phẫn nộ ra sau, em trai bước ra cửa thư phòng. Lúc mà bố tức giận nói đoạn tuyệt quan hệ bố con, cậu dừng bước, cười giễu nói: "Tuỳ bố."

Bố tức giận quăng đồ vật, há mồm mắng mỏ: "Dòng thứ hỗn trướng! Mày thằng khốn nạn!! Cút, cút ngay cho tao!"

Dưới lầu, mẹ nghe thấy tiếng đồ vật đập vào cửa vỡ nát, run lên. Nhìn thấy đứa con riêng trưởng thành cường tráng cao lớn bước xuống lầu, bà treo nụ cười lấy lòng tiến lên, lại bị người dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn đứng cứng ngắc một chỗ.

"Đừng có liên lạc với anh ấy nữa, nếu không tôi sẽ nói chuyện của bà cho bố."

Nói xong câu này, em trai nhấc chân rời khỏi nơi này.

Người đi rồi, mẹ mới lấy lại tinh thần, phát run thấp giọng mắng mỏ, lúc xoay người ngẩng đầu nhìn thấy chồng, ngậm chặt mồm.

Chờ đợi người trong lòng tới là tư vị gì?

Đại khái là đứng ngồi không yên, cách vài phút lại nhìn cửa sổ và cửa lớn, Loại sốt ruột, nóng nảy này, quá mức hành hạ người rồi.

Anh trai quay về nhà liền trở nên như thế này. Anh thậm chí tận dụng thời gian đợi chờ tắm tới hai lần, lại lục tủ quần áo lựa lựa chọn chọn một lần, cuối cùng hết cách, chỉ có thể chờ đợi, trông mòn mỏi con mắt.

Lúc mà chuông cửa reo lên đã là tối rồi, anh trai nín thở, bình ổn nhịp tim chạy tới huyền quan, chuẩn bị tốt tâm lí rồi mới nắm lấy khoá cửa, động tác nhanh chóng mở cửa.

Cửa mở ra, nụ cười bên môi cứng lại.

"Hề lôô, chào buổi tối." Hài lòng nhìn biểu cảm trên mặt anh trai biến hoá, bạn cùng phòng cười vô cùng vui vẻ, ánh mắt hướng xuống, tức khắc bị đôi chân dài trơn nhẵn làm loé mắt "Ôi đệt, cậu có cần phải đuỹ thế này không?"

Anh trai đen mặt đóng cửa, lại bị bạn cùng phòng lấy tay chặn lại, ánh mắt ngả ngớn, huýt sáo một cái "Cậu định là gặp mặt rồi cái gì cũng không nói trực tiếp lăn giường?"

"Cũng đúng, cấm dục khiến người điên cuồng, cũng nên cảm thụ cảm thụ tốt một phen." Bạn cùng phòng nói rồi, nổi lên lòng hiếu kỳ, hèn mọn nói: "Cũng phải nói, tôi cũng đã nhìn thấy một mặt của em trai cậu, nhìn cậu ta lớn lên công khí tràn đầy. Làm sao, biểu hiện trên giường thế nào, mãnh liệt không, các cậu một đêm mấy lần?"

Anh trai thập phần không muốn đứng trước cửa lớn thảo luận với bạn cùng phòng vấn đề này, vừa đang muốn đóng cửa, ngẩng đầu lên lại ngây người ra, tim không chịu nổi bắt đầu đập kinh hoàng.

Bạn cùng phòng hỏi mà không thấy người trả lời, ánh mắt đó còn ngây ra nhìn phía sau mình. "Nhìn cái gì đấy?" Hắn xoay người liền thấy một người đàn ông đứng phía sau mình từ lúc nào không biết, cao hơn so với mình mấy cm, một thân âu phục thẳng tắp, cơ bắp dưới quần áo ẩn giấu sức lực. Lại liếc nhìn khuôn mặt đẹp trai đó, ý, có chút quen quen?!

Em trai ngàn dặm xa xôi tới bước ra thang máy nhìn thấy anh trai hai chân để trần đứng ở cửa với một người đàn ông, người đàn ông này em trai còn nhớ, là bạn cùng phòng của anh trai, ngả ngớn phong lưu, cậu không thể nào thích nổi.

"Nhường một chút."

Có lẽ là do khí tràng của em trai quá mạnh, bạn cùng phòng thật sự dịch chuyển sang bên cạnh.

Anh trai đã sớm kích động tới lòng bàn tay đổ mồ hôi, đợi người đứng trước mặt, duỗi tay nắm lấy cổ tay đối phương, hai người một trước một sau bước vào phòng.

Nhìn cánh cửa ở trước mặt mình không chút lưu tình đóng lại, bạn cùng phòng lại một lần nữa chửi thề. Lại có chút hâm mộ cười cười, tiêu sái quay người rời đi.

Bên trong phòng, hai người ôm lấy nhau hôn thành một đoàn, thở hổn hển tách ra.

Em trai ôm lấy eo anh trai ma sát trên môi anh, mũi cụng mũi, khàn giọng nói: "Em về rồi, không đi nữa, ở cạnh anh."

Anh trai nghe được những lời này mắt rơm rớm, vươn tay tháo dây chuyền hồ lô nhỏ trên cổ vứt sang bên cạnh, há miệng cắn vào môi em trai, có chút tức giận nói: " Em muốn đi anh cũng sẽ không cho em đi."

Môi lại dán lấy nhau. Anh trai nhảy lên kẹp lấy eo em trai, để mặc cậu ôm lấy mình bước vào phòng ngủ.

Cảnh xuân khắp phòng là thuộc về hai người bọn họ.

TOÀN VĂN HOÀN.