Chương 30
Hoàng hôn đã tan , màn đêm dần buông xuống , lúc này Linh Nhi mới ung dung tỉnh lại , mở ra đôi mắt mông lung , vừa mới tỉnh nên có chút mê mang . Mắt nhìn khắp bốn phía, sau đó dừng lại ở chỗ nam nhân đang ngồi , trước thư án nàng thấy hắn đang bận rộn giải quyết chính vụ .
“Bắc Thần ca ca......”
Thanh âm mang theo vài phần lười biếng , tiểu cô nương kiều kiều kêu.
Cảm giác chướng bụng lập tức làm nàng tỉnh táo hơn , trong đầu nhớ lại ký ức cả buổi sáng hai người làʍ t̠ìиɦ điên cuồng , trên mặt có chút ửng đỏ , cúc huyệt lúc này còn hàm chứa một cái nút ngọc chặn lấy một bụng dâʍ ŧᏂủy̠ , làm bụng nhỏ hơi hơi phình to ra .
Tiêu Bắc Thần thấy tiểu cô nương đã tỉnh ngủ, đứng dậy đi đến bên giường , ngồi bên cạnh nàng sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn .
“Tỉnh, có đói bụng không ?”
“Ngô...... Không đói bụng , Bắc Thần ca ca giúp Linh Nhi đem dâʍ ŧᏂủy̠ phóng xuất ra có được hay không ?”
Trong bụng bị rót nhiều nước như vậy , sao lại đói được ......
Nàng mang theo lấy mấy phần oán trách thầm nghĩ .
Hắn cười cười, dường như nhìn ra suy nghĩ của nàng .
Tiêu Bắc Thần cúi người đem Linh Nhi ôm ngang lên, nàng co rúc ở trong ngực hắn tư thế này làm dâʍ ŧᏂủy̠ trong bụng cũng động theo , khuôn mặt nhỏ hơi nhíu lại , hờn dỗi mở miệng nói : “Ân...... Bắc Thần ca ca bụng Linh Nhi căng quá , nhẹ chút .... “
Hắn cũng phát giác động tác vừa rồi dường như làm đau tiểu nhân nhi , tự giác dùng lực nhẹ đi mấy phần.
Đem tiểu cô nương ôm đến trên ghế , hai cái chân nhỏ mở lớn , lộ ra hoa huyệt khả ái cùng nút ngọc đang nhét trong cúc huyệt.
“Chính mình đỡ lấy chân. “ Hắn ra lệnh.
Tiểu cô nương nằm ngửa trên ghế , hai cái tay nhỏ ôm lấy đùi, không chút ngại ngần nào để thân thể lộ ra dưới ánh sáng của ánh nến . Cái tư thế này làm cho nàng cũng có thể nhìn thấy hoa huyệt của mình .
Hắn vuốt vuốt cái mông trắng nõn , rồi đi tới hoa gian , ngón tay dài đẩy ra hai bên mép thịt , lộ ra hoa hạch bên trong .
Ngón tay xoa lên tiểu Hoa Hạch làm nó cứng lên , dừng lại một khắc tiểu Hoa Hạch đang sưng đỏ liền khôi phục như ban đầu , thẹn thùng rút về hoa gian.
“Linh Nhi tiểu Hoa Hạch như thế là không ngoan sao lại rúc về ?. “ Hắn có chút không vui hỏi.
“Ngô...... Linh Nhi không biết . “
Hạ thân chỉ bị ngón tay hắn xẹt qua , kɧoáı ©ảʍ ở trên mị thịt làm nàng không tự chủ mà phun trào , tràn ra dâʍ ŧᏂủy̠ ,như khát cầu hắn.
Phát hiện hạ thân tiểu cô nương phản ứng , hắn trêu chọc một tiếng: “Thật là một cái tao bảo bảo , một khắc đều không rời được côn ŧᏂịŧ. “
Lập tức nhéo nhéo Hoa Hạch , trong giọng nói mang theo mấy phần uy hϊếp hỏ i: “ tiểu Hoa Hạch không ngoan như vậy, Linh Nhi nói, có phải là nên phạt hay không ? “
“Là...... Nên phạt...... “
“Vậy thì phạt đến khi tiểu Hoa Hạch sưng to chảy nước cho Bắc Thần ca ca xem có được hay không ? “
“Hảo...... “ Dưới thân quá trướng dần dần ăn mòn tâm trí tiểu cô nương , nàng âm thanh mang theo nức nở mở miệng nói:” Bắc Thần ca ca, bụng Linh Nhi thật chướng , để Linh Nhi tiết ra có được hay không ? “
Nhìn thấy tiểu nhân nhi thật sự đã đến cực hạn , hắn cũng không muốn giày vò nàng , nắm lấy nút ngọc ở cúc huyệt , nhắc nhở: “Chuẩn bị chút , Bắc Thần ca ca muốn rút ra. “
Nói xong, từng chút từng chút rút ra nút ngọc .
Động tác chậm chạp kéo ra nút ngọc đồng thời mang theo thịt mềm màu hồng bên trong dần lộ ra ngoài.
Cuối cùng , nút ngọc hoàn toàn bị kéo ra phụt một tiếng , không có gì cảng trở , dâʍ ŧᏂủy̠ trong bụng tiểu cô nương không kìm được trào ra từ cúc huyệt .
Linh Nhi lại đang mở lớn chân, lúc dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong bụng không ngừng phun ra nàng cũng đã lêи đỉиɦ , một mùi khai cùng với dâʍ ŧᏂủy̠ , làm cho khung cảnh lúc này rất da^ʍ mỹ .
Nàng cũng không thấy thẹn thùng , dòng nước tuôn ra mang đến từng trận kɧoáı ©ảʍ , cảm giác trong bụng nhẹ nhõm làm cho nàng không tự củ mà rêи ɾỉ.
“A thật thoải mái...... Ân...... “
Chờ dâʍ ŧᏂủy̠ toàn bộ chảy hết cúc huyệt vẫn chưa hoàn toàn khép lại , như cái miệng nhỏ mở lớn , mơ hồ có thể nhìn thấy thịt mềm bên trong .
Tiêu Bắc Thần nhìn đến vui vẻ , duỗi ra hai ngón tay, sờ sờ lên cúc huyệt của tiểu cô nương , trêu đến khi tiểu nhân nhi duyên dáng kêu to .
“A...... Không cần...... Bắc Thần ca ca...... Cú© Ꮒσα nhỏ thật ngứa...... “
Chơi một hồi, hắn liền rút ngón tay ra, vẫn chưa quên mục đích của mình , tiểu Hoa Hạch không nghe lời kia vẫn chờ hắn trừng phạt thật tốt .
Tiêu Bắc Thần từ trên thư án tiện tay rút một cây bút lông, dựng thẳng lên đặt ở giữa hoa huyệt tiểu cô nương .
“Không được nhúc nhích ,kẹp lấy, đến khi ta trở về , rơi ra sẽ phạt nàng. “
Tiểu cô nương nghe vậy , vội vàng gia tăng lực ở hoa huyệt , nhìn bóng lưng hắn biến mất ở sau rèm . Nàng hai tay vẫn như cũ ôm lấy hai cái chân nhỏ , cửa huyệt bại lộ bên ngoài , tư thế như vậy còn phải kẹp lấy bút lông hơi khó khăn , nàng không thể lơi lỏng tinh thần cố gắng không để bút lông rơi xuống.
Nhưng cuối cùng , ngay lúc hắn vừa mới trở về khi sắp đến gần nàng , tiểu cô nương tâm thần buông lỏng, lúc này bút lông đột nhiên từ trên hoa gian rơi xuống.
Hắn nhìn bút lông trên mặt đất , trong giọng nói mang theo vài phần nguy hiểm : “Tiểu tao huyệt thật vô dụng , nên thật tốt trừng phạt. “
Tiểu cô nương hơi có chút ảo não , rõ ràng đã rất kiên trì chịu đựng.
Nàng nhìn về phía hắn , trong tay nam nhân bưng hai bát nước , bên trong còn để một cái thìa .
Tiểu cô nương hơi hơi ngẩn ra " hai bát nước dùng để làm gì?" nàng không hiểu hỏi hắn , lại chỉ thấy hắn cười cười, thần bí nói : “ Một hồi nàng cũng đừng khóc. “
Không biết trong lòng hắn đang tính toán gì, nhưng chắc chắn sẽ không để cho nàng thoải mái , tiểu cô nương vểnh vểnh cái miệng nhỏ , nhưng lại sinh ra mấy phần chờ mong.
Lần trước không phải đã bị hắn làm cho dục tiên dục tử , toàn thân run sợ đạt đến cực lạc hay sao .
“Chính mình đem tiểu tao huyệt kéo ra , làm lộ ra tiểu Hoa Hạch, ta đã nói phải phạt thật mạnh tay tiểu Hoa Hạch khônh nghe lời . “
Tiểu cô nương nuốt ngụm nước miếng , nghe lời đẩy ra hoa huyệt, lộ ra tiểu hoa hạch giấu ở trong hoa gian .
Tiêu Bắc Thần nhìn tiểu Hoa Hạch khả ái một chút , rồi từ trong chén múc một muỗng nướcnhắm ngay tiểu Hoa Hạch nhỏ xuống từng giọt từng giọt .
Nhìn giọt nước sắp rơi xuống bên trên tiểu Hoa Hạch đáy lòng nàng đột nhiên xuất hiện một dự cảm không tốt.
“A a a a a —— “
Nước nóng nhỏ lên tiểu Hoa Hạch mềm mại , Linh Nhi toàn thân run rẩy, Hoa Hạch đáng thương rất nhanh sung huyết sưng lên , đã biến thành màu đỏ thắm tươi đẹp .
“Thật nóng ! Bắc Thần ca ca , thật nóng ! Linh Nhi không chịu nổi ! tiểu Hoa Hạch sẽ hư ! Linh Nhi từ bỏ! “
Mắt to tràng đầy hơi nước, tiểu cô nương mở miệng cầu khẩn .
Hắn ôn nhu vuốt vuốt đầu tiểu cô nương , ở môi nàng hôn nhẹ một cái , nói ra những lời chân thật đáng tin: “Ngoan, đừng sợ, tiểu Hoa Hạch sẽ không hư , Bắc Thần ca ca hướng Linh Nhi cam đoan, thật tốt cảm nhận lấy . “
Nhiệt độ của nước kỳ thực cũng không có cao như vậy , hắn mới dùng miệng tự mình uống hai ngụm , xác định sẽ không đả thương đến nàng mới dám bưng tới.
Tiểu cô nương hai mắt đẫm lệ mông lung, cũng không dám phản kháng , đành phải ngoan ngoãn đẩy ra hoa huyệt, chờ đợi lần trừng phạt kế tiếp .
Không kịp đề phòng , lần thứ hai đã bắt đầu từng giọt nước lần nữa nhỏ trên Hoa Hạch sưng to , giọt nước nóng bỏng thấm vào mọi ngõ ngách trên hoa hạch , lửa nóng bên trong xen lẫn đau đớn, nhưng lại dân lên một cỗ không biết tên.
“A a a —— Thật nóng! Thật nóng ! A a a —— “
Tiểu cô nương gào khóc , nước mắt từ hai gò má trượt xuống , tiểu Hoa Hạch mỏng manh chưa từng nhận được kích động như vậy , luống cuống thừa nhận một lần lại một lần giày vò .
Một giọt, lại là một giọt, đôi khi hắn nổi ý xấu nhỏ mấy giọt liên tục , thẳng đến khi tiểu Hoa Hạch đáng thương đều tản ra nhiệt khí mới dừng tay .
Tiêu Bắc Thần rất thưởng thức cảnh tiểu cô nương khóc nước mắt như mưa cầu xin , nhưng tay nàng vẫn chủ động đẩy ra hoa huyệt để cho hắn chơi đùa .
Hắn sờ lên tiểu Hoa Hạch đáng thương hỏi : “Khó chịu sao? “
Tiểu cô nương trên mặt còn đầy nước mắt , gật đầu một cái, lại lắc lắc , âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở, mở miệng nói : “muội không biết...... Thành Bắc ca ca......”
Hắn kiên nhẫn dẫn dụ : “Ngoan, không vội , Linh Nhi đem mọi cảm nhận đều nói cho Bắc Thần ca ca nghe......”
Tiểu cô nương nghe lời nói của hắn , chậm rãi mở miệng, bên trong thanh âm mang chút ủy khuất : “Vừa mới bắt đầu thật nóng ...... Còn có chút đau .Nhưng sau đó từ từ ...... Thì không đau như vậy ....... Còn có .... Còn có chút...... Thoải mái......”
Tiêu Bắc Thần kiên nhẫn nghe tiểu cô nương nói xong, trên mặt hiện lên ý cười , thanh âm mang theo sự chắc chắn : “Linh Nhi yêu thích có đúng hay không?”
“Ân......” Chỉ cần là hắn cho nàng , nàng điều ưa thích .
.