Chương 22
Hoan ái qua đi , hai người nằm trên giường rất lâu hắn mới sai người truyền bữa tối .
Tiểu cô nương đã đói bụng, hôm nay nàng ăn nhiều hơn mọi ngày , ăn đến khi bụng nhỏ tròn vo, ợ một cái rồi mới dừng lại.
Tới kỳ kinh nguyệt cũng sẽ không quá đau , nhưng vẫn không dễ chịu , sau khi cơm nước xong liền danh chính ngôn thuận nằm ở trên giường , dựa vào ngươit hắn trò chuyện.
Tiêu Bắc Thần đem tiểu cô nương ôm vào trong ngực , bàn tay ở trên bụng nhỏ của nàng nhẹ nhàng xoa xoa .
Bàn tay của hắn to lớn ấm áp, tiểu cô nương bị hắn nhào nặn thoải mái, miệng nhỏ thẳng hừ hừ , đôi mắt to nheo lại hưởng thụ , cứ như vậy ngủ thϊếp đi.
Nhìn nàng ngủ an ổn, hắn trìu mến hôn lên khóe mắt của nàng , hắn giúp nàng cởi y phục , ôm nàng chui vào chăn.
Tiểu cô nương cảm thụ được khí tức quen thuộc , trong lúc ngủ mơ cái đầu nhỏ còn không tự giác cọ xát, chẹp chẹp cái miệng nhỏ, rất khả ái .
Ngoài cửa sổ, ánh trăng như ẩn như hiện sau những đám mây , trên bầu trời ngẫu nhiên có một đôi chim yến bay lượn , một đêm yên tĩnh.
Không biết là vì nguyên nhân gì nguyệt sự lần này lại phá lệ đau , khuôn mặt nàng tái nhợt , cuộn thành một đoàn nằm ở trên giường . Hắn tỉnh lại nhìn thấy một màng này , vội vàng kêu người nấu đường đỏ Khương Thủy cho Linh Nhi , sau đó tiếp tục giúp nàng xoa bụng .
Có bàn tay trợ giúp , thần sắc nàng hòa hoãn hơn rất nhiều , đột nhiên, nàng tựa như nhớ tới cái gì, hỏi: “Bắc Thần ca ca, khi nào rồi ?”
Hắn đoán được suy nghĩ trong lòng của nàng , đáp : “ Không có việc gì, ta đây với nàng ”
Tiểu cô nương lại thẳng lắc đầu , đôi tay nhỏ đem tay hắnđẩy ra ngoài, ngoài miệng nói : “Không được, quốc sự quan trọng, Linh Nhi không sao , Bắc Thần ca ca nhanh nhanh thượng triều đi .”
Tiêu Bắc Thần thần sắc có chút do dự , nhưng lúc này đang có trọng án , bên ngoài Ninh Vương đang tạo phản , thật là là không thể không đi . Cuối cùng, hắn dặn dò nha hoàn bên cạnh nàng chăm sóc thật cẩn thận , trên mặt nàng hôn một cái , mới vội vàng rời đi.
Bản thân hắn cần cù, thêm nữa tiền triều hỗn loạn, vì uốn nắn triều đình hắn liền đem thời gian thượng triều đổi thành giờ Mão, hôm nay bởi vì nàng mà chậm trễ một hồi , đến Văn Tuyên Điện đã là giờ Mão một khắc, gần đây chính sự rất nhiều, mãi gần đến Tỵ mới miễn cưỡng nói xong.
Hạ triều , hắn liền vội vàng chạy về Triêu Dương cung.
Tiểu cô nương lúc này đang bọc lấy chăn mền tựa ở trên giường, có lẽ là vừa uống Khương Thủy , sắc mặt tốt hơn chút, nhưng vẫn đau đến nhăn nhó . Thấy Tiêu Bắc Thần trở về, trên mặt nàng giãn ra mỉm cười , duỗi ra tay nhỏ muốn ôm .
Hắn ngồi ở bên giường, thuận thế đem tiểu cô nương ôm đến trên chân của mình, quan tâm hỏi: “Khá hơn chút nào không? Lần này sao đau như thế? trước đây cũng không có như vậy .”
Tiểu cô nương đem mặt tựa ở trên l*иg ngực của hắn , thần sắc như có chút trốn tránh.
“Tốt...... Tốt hơn nhiều. Linh Nhi cũng không biết hôm nay xảy ra chuyện gì ......”
Hắn thấy thần sắc không đúng, liền sinh nghi, hỏi mấy lần tiểu cô nương liền chối , vì vậy hắn liền gọi nha hoàn bên canh nàng Thúy Phong vào để hỏi chuyện .
“Hoàng hậu hai ngày này có dùng đồ gì mang tính hàn không ?” Tiêu Bắc Thần nhàn nhạt hỏi.
Thúy Phong tính tình thành thật , trong lòng suy nghĩ có nên giúp hoàng hậu giữ bí mật không , nhưng miệng lại nói ra: “Hồi hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương trước đó vài ngày có dùng một chén băng nhỏ .”
Cảm nhận được ánh mắt hắn mang theo tức giận , tiểu cô nương yếu ớt giơ tay lên chỉ, khoa tay nói: “Liền...... Liền dùng ngần ấy. “ Hai tay trong không trung run run dựng lên một cái vòng.
Thúy Phong lui xuống , Tiêu Bắc Thần nhìn về phía tiểu cô nương, thần sắc nhàn nhạt, trên mặt nhìn không ra hỉ nộ.
Không chờ hắn mở miệng, tiểu cô nương liền trước nói: “Bắc Thần ca ca, Linh Nhi biết lỗi rồi, lần sau cũng không dám tham ăn nữa. “
Vừa mới vào tháng năm , thời tiết còn có chút hơi lạnh, tiểu cô nương lúc này dùng băng, nguyệt sự đến bụng liền đau đến như vậy .
Thấy trong mắt hắn lóe lên ánh sáng nguy hiểm, tiểu cô nương rụt rè kéo ống tay áo hắn .
“Bắc Thần ca ca, Linh Nhi thật sự biết lỗi rồi , van cầu huynh đừng nóng giận có được hay không . Bắc Thần ca ca cứ đánh mông Linh Nhi đi . “
Nói xong, tiểu cô nương tự giác cởi ra qυầи ɭóŧ, lộ ra hai bên mông thịt trơn bóng trắng nõn .
Nàng ngoan ngoãn nằm úp sấp trên đùi hắn, tự giác đem váy vén cao hơn một chút, từ bắp chân trắn nõn đến vòng eo thon nhỏ điều lộ ra trong không khí .
Hắn đứng dậy lại đi lại gần lò lửa bỏ thêm vào hai khối than , để cho nhiệt độ trong phòng tăng lên một chút rồi mới đến bên giường.
Tay hắn cầm cây thước gỗ , nhẹ nhàng đặt lên mông của tiểu cô nương , mở miệng nói : “ Nói rõ ràng, ta hôm nay vì sao đánh nàng , phải đánh thế nào. “
Tiểu cô nương trên mặt có mấy phần ngượng ngùng , dù sao nàng đã cập kê, vẫn còn phải giống như đứa bé bị trừng phạt , nhưng vẫn là ngoan ngoãn đáp: “Bởi vì...... Bởi vì Linh Nhi tham ăn, ăn trộm băng, dẫn đến đau bụng. Hẳn là......phạt đánh mông hai mươi cái ...... Khe mông năm cái . Linh Nhi sai , thỉnh thành Bắc ca ca trừng phạt...... “
Nói xong còn ngoan ngoãn vểnh cái mông nhỏ lên cao .
“Chính mình đếm số. “ Nói xong từng roi hạ xuống .
Trừng phạt không giống với hoan ái , hắn dùng đến 5 phần lực , roi hạ xuống trên mông trực tiếp lưu lại một đạo dấu đỏ , mông thịt run rẩy mấy cái.
“A! Một...... “
Mới bị đánh một roi mà khóe mắt nàng đã tràn ra nước mắt, nhưng vẫn ngoan ngoãn đếm số, tiếp đó liền vểnh mông lên chờ đợi lần đánh tiếp theo .
“Ba —— “
"A! Đau quá! Hai...... “
Lại là một roi nữa đánh trên mông thịt , nhìn bộ dáng của nàng , hắn không tự chủ liền nhẹ hơn mấy phần lực , cứ như cũ nàng sẽ chịu không nổi .
“Ba —— “
“Tam ...... “
“Ba —— “
“Đau quá! Bốn ...... “
Mới đánh xong mười lần , tiểu cô nương đã khóc đến không ra dạng gì , cái mông nhỏ sưng lên một vòng, đã biến thành màu đỏ.
“A a a...... Đau quá...... Từ bỏ...... Linh Nhi không được...... Bắc Thần ca ca, còn lại mười lần dùng tay đánh có hay không a ...... Van cầu ngươi ...... Linh Nhi thật sự không được ...... Đau quá ...... Linh Nhi biết sai rồi...... “
Nhìn bộ dáng đáng thương của tiểu cô nương , tâm hắn cũng mềm nhũn . Hắn đem tiểu cô nương ôm đến trên đùi, mở miệng nói: “Tốt lắm , vậy mười lần cuối này Bắc Thần ca ca liền dùng tay đánh . “
Nói xong một chưởng liền rơi xuống.
“A —— Ngô...... Mười một...... “
Không cho tiểu cô nương có cơ hội thở dốc , chín lần còn lại một mạch liền đánh xong , tiểu cô nương mông thịt nóng rát chạm thử đều có cảm giác ẩn ẩn đau đớn.
“Chính mình đẩy ra , còn năm lần. “ lời hắn từ phía sau truyền đến.
Tiểu cô nương khóe mắt đầy nước mắt , nhưng mà tay nhỏ vẫn rất nghe lời đẩy ra khe mông , lộ ra tiểu cúc hoa mềm mại .
Hắn cầm nhuyễn tiên , nhắm ngay cúc huyệt của nàng, một roi quất xuống.
Tuy rằng chỉ dùng hai phần lực , nhưng mà chỗ kia vốn rất kiều nộn , sao chịu được loại trừng phạt này . Chỉ một chút, tiểu cô nương liền đau đến toàn thân co rúc , run rẩy , trong miệng kêu khóc nói : “A a a...... Linh Nhi sai , Linh Nhi thật sự sai ...... Thành Bắc ca ca nhẹ tay , van ngươi...... Linh Nhi không chịu nổi...... Thật sự không được...... “
Lại là một roi đánh xuống, nàng đã đau đến mức nói không nên lời, nước mắt chảy ròng , sau huyệt sưng đỏ.
Hắn nhìn nàng trong bụng tự trách , tiểu cô nương dù sao cũng kiều nộn nàng sau chịu được năm lần đánh khe mông.
Hắn thả xuống nhuyễn tiên , muốn đem tiểu cô nương ôm vào trong ngực, mở miệng an ủi: “Tốt, hôm nay không đánh , để Bắc Thần ca ca ôm một cái . “
Nhưng nào biết tiểu cô nương lại quật cường lắc đầu , thanh âm bên trong vẫn mang theo tiếng khóc nức nở , nói: “‘ Không được , Linh Nhi biết mình phạm sai lầm , phạm sai thì nên tiếp nhận trừng phạt, còn ba cái Bắc Thần ca ca cứ đánh xong , Linh Nhi chịu nổi. “
Thân thể nhỏ mặc dù đang run , nhưng bên trong ánh mắt nàng lại lộ ra sự kiên nghị .
Tiêu Bắc Thần cảm thấy kinh ngạc, sau đó để lộ ra mấy phần khen ngợi , hắn một lần nữa cầm roi lên , lần nữa đánh tới, chỉ bất ba cái này chỉ dùng một chút lực .
Cuối cùng đã đánh xong , trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt , nàng ngoan ngoãn mở miệng nói: “Linh Nhi...... Biết lỗi rồi...... Về sau...... Sẽ không bao giờ làm bậy , không biết thương tiếc thân thể của mình như vậy nữa ...... “
Hắn lấy thuốc cao, giúp nàng thoa lên, ngoài miệng an ủi: “Tốt, trừng phạt xong, Linh Nhi thật kiên cường. Lần này đánh xong liền nhớ kỹ, về sau không cho phép tái phạm . “
“Ân...... “Tiểu cô nương ngoan ngoãn đáp.
Cao dược cũng thật thần kỳ , bôi trên mông có một mùi hương nhàn nhạt , cảm giác đau thoáng chốc đã tiêu tan rất nhiều .
Trừng phạt đã là kết thúc , nhưng mà nàng hẳng là không thể mặc qυầи ɭóŧ , chỉ có thể nằm sấp trên giường lộ ra cái mông nhỏ .
Cứ như vậy nằm lỳ ở trên giường suốt hai ngày , cái mông nhỏ lại khôi phục trắng nõn như bình thường , nguyệt sự cũng đã sạch sẽ , Linh Nhi phát hiện ánh mắt hắn nhìn nàng cũng càng thêm nóng bỏng .