Danh Hoa Khuynh Quốc

Chương 20 : Hoa Đỗ Đan

Chương 20

Nghe tiểu thái giám hoảng sợ bẩm báo , Tiêu Bắc Thần lại là cười nhạo một tiếng, phất tay , long bào ở trong không trung phần phật phiêu đãng . Hắn ngồi vững tại trên long ỷ, thanh âm mang theo khí thế bễ nghễ nhất trong thiên hạ.

“Chó nhà có tang , làm gì phải sợ ? Trẫm ngày đó có thể diệt bắc cương , bây giờ sao lại sợ hắn chỉ là lũ dư nghiệt! Tan triều !”

Bách quan trong miệng hô hào “Thánh thượng vạn tuế.” Liền lui xuống , không biết trong đó có bao nhiêu người , còn có thể may mắn sống sót trong cuộc phong ba này.

Ai dám làm nhiều chuyện bất nghĩa , hắn nhất đinh phải diệt tận gốc .

Trở về Triêu Dương cung , vẫn là cỗ huân hương quen thuộc . Tiểu cô nương đang ngồi ở trên giường rồng , trong mắt có mấy phần lo lắng

Nàng đi ra phía trước , giúp hắn cởi ngoại bào treo qua một bên . Trong tẩm cung của hai người từ trước đến nay có rất ít thị nữ , nàng cũng am hiểu những vấn đề này , bọn họ lại là phu thê nàng cũng muốn chăm sóc hắn .

Tiểu cô nương một bên giúp hắn thay long bào, mở miệng hỏi : “Bắc Thần ca ca, Linh Nhi nghe nói Ninh Vương liên hợp bắc cương làm phản , có thật không ?”

“Yên tâm , Ninh Vương dù có theo bại binh ở bắc cương đi nữa thế lực mỏng thì làm được gì . Diệp Lan quanh năm đi theo ta chinh chiến, trong việc dùng binh rất am hiểu, có thể thay ta dẹp loạn . Lần này binh cường mã tráng, đối phó Ninh Vương dễ như trở bàn tay. Trong vòng hai tháng nhất định bình xong phản loạn .”

Trong lời nói của hắn mang theo sự tự tin . Một Đế Vương ưu tú , quan trọng nhất chính là đạo dùng người . Hắn không cần tự thân ra trận , chỉ cần giỏi dùng lương tài , liền có thể nắm giữ thiên hạ .

Nghe xong lời nói của hắn , tiểu cô nương cũng yên lòng . Phút chốc, nàng như nghĩ đến cái gì đó, khẽ cười một tiếng , thanh âm mang theo kiều mị , mở miệng nói ra: “Bắc Thần ca ca , vậy về sau đem việc triều chính cho Linh Nhi sử trí đến Lữ Vũ chi tâm , xem chàng sẽ thế nào ?”

Hân hơi ngẩn ra một chút, lập tức đưa thay sờ sờ đầu nhỏ của nàng. “Lữ Vũ chi tâm? Ngươi?” Lời hắn mang theo cưng chiều “Hảo hài tử , dùng bữa thôi .”

“......”

Mặc dù hắn chưa hề nói , nhưng mà nàng cảm giác mình bị khinh bỉ......

“Huống hồ” hắn tiếp tục nói :

“Lần này Ninh Vương phản loạn , thêm chuyện tham ô trong kinh thành tham , nhất định là có nhiều người mang tâm bất chính , vừa vặn mượn lần này thanh tẩy một phen.”

Thiên hạ sắp được một tay hắn thống nhất , khối bánh ngon lần này người bên ngoài khó có thể tưởng tượng , nhưng hắn cầm tới án này để bài bố thiên la địa võng , tất nhiên vẫn cần phòng thủ phía sau.

Tiểu cô nương dắt hắn , đi thẳng về phía trước.

“Bắc Thần ca ca tới dùng bữa .”

Hắn mặc dù chưa bao giờ đề phòng nàng , nhưng nàng dù sao nữ tử chi thân , đối với chính sự hiểu rõ nhiều điều ngược lại có hại không có lợi .

Hai người ngồi bên cạnh nhau . Hai người tôn quý nhất lúc này giống như đôi vợ chồng bình thường, thê tử cho bận rộn bài trí đồ ăn cho trượng phu .

Thế nhưng ăn một hồi thì thay đổi ngược lại thành nam tử liên tục gắp thức ăn cho tiểu cô nương .

Chờ nàng ăn đến khi bụng nhỏ tròn vo, ợ một cái, mới đột nhiên phát giác nãy giờ hắn điều chia thức ăn cho nàng , chính mình lại không ăn được bao nhiêu.

Khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, có chút xấu hổ .

Tiêu Bắc Thần dường như nhìn ra tâm tư nàng , an ủi: “ không có gì , nàng quá gầy , cần phải ăn nhiều một chút , không cần thẹn thùng . Còn nữa......” âm thanh hắn thấp mấy phần “ Nàng có bộ dáng gì mà ta chưa thấy qua?”

Bất chợt bị trêu chọc tiểu cô nương nhất thời không có phản ứng kịp trong đầu xoay mấy vòng, mới rõ ràng ý tứ trong đó, khuôn mặt nhỏ bạo hồng, đưa tay đánh hắn.

“Người xấu! Chỉ biết khi dễ ta.”

Hắn bắt được tay của tiểu cô nương, đưa tới bên miệng, ngửi ngửi, còn câu dẫn ở trong lòng bàn tay của nàng liếʍ lấy một chút .

Tiểu cô nương bị liếʍ đến thẹn thùng , cười khanh khách hai tiếng , liền muốn né tránh . Hắn cũng không ngăn cản nàng, tùy ý tiểu cô nương rút tay về , hắn đến gần trước mặt , vuốt vuốt đầu nhỏ của nàng.

“Ta còn có chút tấu chương cần xử lý, nàng có muốn đến thư phòng chơi một lúc không ?”

Tiểu cô nương tất nhiên là nghe theo, ngoan ngoãn đi theo hắn đến thư phòng.

Trong thư phòng, hắn ngồi ở phía trước ngự án thư, chuyên tâm phê duyệt tấu chương từng chồng cao ngất , tiểu cô nương thì ngồi ở bên cạnh , ngơ ngác nhìn hắn.

Ngô, Bắc Thần ca ca khi nghiêm túc cũng thật dễ nhìn.

Tiểu cô nương cứ như vậy một mực ngồi ở một bên , an tĩnh bồi tiếp hắn . Thẳng đến lúc hoàng hôn , hắn rốt cục cũng xử lý xong sự vụ trong tay , hắn quay đầu nhìn về phía tiểu cô nương , hai người ánh mắt giao nhau , trong mắt đều phản chiếu thân ảnh của đối phương.

“Bắc Thần ca ca làm xong liền bồi Linh Nhi ra ngoài đi dạo một chút , đừng cứ ngồi ở đây , nghe nói ngự hoa viên Đỗ Đan đã nở , chúng ta đi xem một chút.”

Tiêu Bắc Thần bị nàng lôi kéo, đi theo ra ngoài.

Đã là đầu tháng năm Đỗ Đan bắt đầu nở , hai người dạo bước trong biển hoa. Kỳ thực ngự hoa viên trước đây cũng không có nhiều Đỗ Đan như vậy , nhưng bởi vì nàng thích Đỗ Đan , nên hắn mới sai người trồng rất nhiều.

Tiểu cô nương hái được một đóa hoa , cài vào trong tóc. Hoa màu đỏ thắm , viền hoa lại hiện ra trắng nhàn nhạt , nhụy hoa ra có chút màu vàng tô điểm , lúc này bị tiểu cô nương cài trên tóc mai , làm nổi bật lên nhan sắc xinh đẹp.

Đình tiền thược dược yêu không cách.

Trong ao hoa sen sạch thiếu tình.

Chỉ có mẫu đơn thật quốc sắc.

Hoa nở thời tiết động kinh thành.

Tiểu cô nương nở nụ cười xinh đẹp , hai đầu lông mày là phong tình vạn chủng, gió nhẹ thổi lên váy nàng làm nó ở không trung phiêu vũ .

“Đẹp không? “ Nàng hỏi.

Tiêu Bắc Thần giờ đây trong mắt chỉ còn lại thân ảnh nghiêng nước nghiêng thành kia , hắn hận không thể đem nàng cả ngày lẫn đêm giấu ở trong phòng , chỉ để một mình hắn thưởng thức.

“Đẹp, rất đẹp.” tận đáy lòng đáp .

Hắn đi lên phía trước đem tiểu cô nương ôm vào trong ngực , hôn lên môi thơm. Răng môi cả hai giao hòa , giữa thiên địa dường như chỉ còn lại một đôi bích nhân này .

Thật lâu , hắn rời môi nàng còn kéo ra một sợi tơ da^ʍ mỹ . Tiểu cô nương tựa ở trước ngực hắn , khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, nhàn nhạt thở phì phò.

Nhưng tay hắn lại thủ không an phận, hướng xương phía dưới tìm kiếm , tiểu cô nương cảm nhận được dưới thân có động tĩnh , nàng khẽ lắc đầu.

“Ân...... Bắc Thần ca ca, chúng ta trở về phòng đi có được hay không ?”

Tiêu Bắc Thần tất nhiên là ngoan ngoãn làm theo, hắn nâng lên tiểu cô nương, sải bước trực tiếp trở về phòng.

----------------------------

Mấy chương có cốt truyện về Tiêu Bắc Thần đánh trận khi nào có thời gian mình sẽ chỉnh sửa lại xíu cho phù hợp với mạch truyện .

Mà mấy chương không có thịt thà nên mình cũng không có hứng thú chăm chút lắm nên các nàng chịu khó đọc nhé 🤣

Từ những chương sau H rất nhiều . Có nhiều trò hay nữa.

Cặp đô phụ là Chị - Em bách hợp , nên mình cũng sẽ bỏ qua chỉ chú tâm vào nv 9 thôi nhé .