Chương 18
Chờ cao trào qua đi, tiểu cô nương thở hổn hển té ở trong ngực Tiêu Bắc Thần , si ngốc nhìn hắn.
Hắn cũng nhìn nàng, trong mắt tràn đầy nhu tình, giống như gió xuân tháng hai thổi qua lòng nàng tạo nên tầng tầng gợn sóng.
Tiểu cô nương cứ như vậy dính trong ngực hắn , hưởng thụ thời khắc bình yên này , trên mặt giống như mèo con trộm được hương đang rất thỏa mãn .
Kɧoáı ©ảʍ dần dần tan đi , hạ thân lại dâng lên một loại cảm giác kỳ dị.
Tiểu cô nương đỏ mặt nhìn hắn , âm thanh nhỏ như muỗi kêu mở miệng nói: “Bắc Thần ca ca...... Linh Nhi...... Linh Nhi muốn đi nhà xí ......”
Tiêu Bắc Thần nghe lời này, tâm đùa giỡn lại nổi lên, hài hước hỏi: “A ? Cái gì ? Bắc Thần ca ca không có nghe rõ.”
Tiểu cô nương lại lập lại một lần.
“Linh Nhi...... muốn đi ... xí ...... “
Hắn lại hỏi: “Ân? Linh Nhi là ai? “
Đột nhiên như sáng rõ, tiểu cô nương liền hiểu ý tứ của hắn , mặt nhỏ đỏ lên , nhưng vẫn thành thật trả lời: " Linh Nhi là ...... Tiểu mẫu cẩu...... Linh Nhi tiểu mẫu cẩu....... Muốn...... Muốn đi tiểu...... Hu hu...... “
Mấy lời xấu hổ như vậy nàng cũng đã nói ra rồi . Mắt tiểu cô nương còn vương mấy giọt lệ .
Hắn đứng dậy , nắm lấy sợi dây dưới giường , Linh Nhi theo sát phía sau cũng bò xuống giường.
Đi tới cửa , Tiêu Bắc Thần đẩy cửa ra. Mưa gió đã dừng , phía ngoài không khí trong lành còn mang theo vài phần ướŧ áŧ.
Lấy cái dáng vẻ như vậy đi ra bên ngoài , tiểu cô nương xấu hổ như muốn ngất đi, toàn thân nổi lên màu hồng nhàn nhạt . Nàng mơ hồ đoán được ý định của hắn , cảm thấy khẩn trương không thôi , nhưng không biết từ nơi nào sinh ra mấy phần chờ mong .
Gió nhẹ lướt qua , mang theo hơi hơi lạnh , tiểu cô nương rùng mình một cái. Chỉ nghe người ở phía sau mở miệng ra lệnh: “Linh Nhi tiểu mẫu cẩu muốn đi tiểu , Bắc Thần ca ca liền đến dắt dắt ngươi đi , ngoan , quỳ xuống chính mình đẩy ra hoa huyệt . “
Linh Nhi toàn thân run rẩy nhưng đáy lòng sinh ra một tia kɧoáı ©ảʍ .
Thân thể Linh Nhi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bại lộ giữa ban ngày , nàng chậm rãi quỳ lên , mười cái ngón tay ngọc run run chen vào giữa hai chân , vạch mép hoa huyêt ra , làm lộ thịt huyệt bên trong .
“Hảo hài tử , chân mở lớn một chút . “
Tiểu cô nương nghe lời chân mở lớn hơn , có thể nhìn thấy hoa huyệt béo mập thật rõ ràng .
Hắn vẫn ung dung thưởng thức bộ dáng dâʍ đãиɠ của nàng , cuối cùng mở miệng nói: “Tốt, tiểu mẫu cẩu tiểu đi . “
Cũng không biết bởi vì phơi bày thân thể giữa ban ngày làm nàng xấu hổ hay là vì nguyên nhân khác , tiểu cô nương thật lâu không tiểu được , nàng gấp đến độ khóc lên .
“Hu hu...... Tiểu mẫu cẩu không tiểu được...... Bắc Thần ca ca giúp đỡ tiểu mẫu cẩu có được hay không? “
Tiêu Bắc Thần khẽ cười một tiếng, cúi người tới.
“ cɧó ©áϊ này thật đần , đi tiểu cũng không biết . Chủ nhân liền đến giúp ngươi một chút vậy . “
Nói xong hắn dùng tay vỗ lên bụng nhỏ Linh Nhi , nhàn nhạt xoa nắn . Một tay khác xoa bóp nhụy hoa cùng hoa huyệt bên dưới , tính toán để cho tiểu cô nương trầm tĩnh lại .
Dưới sự xoa bóp của hắn , tiểu cô nương cuối cùng cũng mắc tiểu, hắn cũng tức thời thu tay về .
Giữa ban ngày ban mặt , tiểu mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành không mảnh vải che thân quỳ trên mặt đất, hai cái chân nhỏ mở rộng , một đôi tay ngọc chủ động đẩy ra hoa huyệt béo mập , từ giữa hai chân nướ© ŧıểυ tí tách tí tách màu vàng nhạt bắn ra, vẽ ra trên không trung một đường vòng cung duyên dáng, rơi xuống mặt đất.
Tiểu cô nương hai mắt mông lung , thất thần nói: “Linh Nhi tiểu mẫu cẩu đi tiểu...... Không mặc quần áo ở bên ngoài đi tiểu...... Linh Nhi là tiểu tao hó không biết liêm sỉ ...... “
Giọt nướ© ŧıểυ cuối cùng rơi trên mặt đất , làm ướt phần đất dưới thân nàng , Linh Nhi vô lực co quắp ngã về phía sau ,được Tiêu Bắc Thần kịp thời tiếp lấy.
“Linh Nhi thật tuyệt, bé ngoan. “
Tiểu cô nương đem đầu chôn ở trong ngực hắn ,sau khi tỉnh táo lại nàng thấy xấu hổ không thôi.
Nàng sao có thể ! Sao có thể giữa ban ngày ban mặt đi tiểu như vậy ?
Tuy rằng trước đó cũng có khi không kiềm chế được mà tiểu vài lần , nhưng lần này là do nàng chủ động đi tiểu , chính mình chủ động luôn có một cảm giác xấu hổ .
Nàng xấu hổ không dám nhìn hắn , rụt lại đầu , từng giọt từng gịot nước mắt như hạt châu rơi xuống .
“Tốt tốt. “ Hắn an ủi ” Bé ngoan, không khóc . Linh Nhi ở trước mặt Bắc Thần ca ca không cần xấu hổ, Linh Nhi có như thế nào Bắc Thần ca ca đều thích. “
An ủi rất lâu , tiểu cô nương mới đem đầu nâng lên, hung hăng ở trên vai Tiêu Bắc Thần cắn một ngụm nhỏ. Nhìn thấy dấu răng chính mình lưu lại trên da thịt hắn lại đau lòng không thôi ,vội dùng lưỡi nhỏ thơm tho vội vàng liếʍ liếʍ như muốn đền bù .
Hắn đem nàng lần nữa thả lại trên giường , hỏi : “Linh Nhi tiểu huyệt huyệt còn ngứa hay không ? Muốn đại nhục bổng hay không . “
Tiểu cô nương nghĩ nghĩ, hồi đáp: “Ngô...... Tiểu huyệt huyệt no rồi , nhưng mà c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ muốn ăn đại nhục bổng, Bắc Thần ca ca tới đút c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ ăn no có được hay không? “
Hắn tự nhiên là đáp ứng nàng . Xoay người lẩy ra một lọ dược giúp bôi trơn nói : “Linh Nhi ngoan, tự mình thoa lên đi . “
Tiểu cô nương ngoan ngoãn tiếp nhận, dính chút dược thoa lên cúc huyệt của mình , bên trong cũng bôi bôi một chút .
Nhìn tiểu cô nương quỳ gối trên giường , cái mông nhỏ vểnh cao lên, ngón tay ngọc còn ở trong cúc huyệt ra ra vào vào , gậy thịt bên dưới căng lớn thêm một vòng . Thanh âm hắn trầm thấp , nói: “ Linh Nhi chuẩn bị kỹ , Bắc Thần ca ca muốn tới . “
Linh Nhi nghe vậy ngoan ngoãn vểnh lên cái mông, hai cái tay nhỏ chủ động kéo ra mông thịt , để lộ cúc huyệt béo mập .
Côn ŧᏂịŧ chậm rãi tiến nhập vào cúc huyệt tiểu cô nương , từng chút từng chút vạch ra tầng tầng thịt mềm , thẳng đến cúc tâm bên trong .
Tiểu cô nương hơi khép lấy hai mắt , miệng nhỏ y a y a kêu to lấy.
“A đại nhục bổng tiến vào . Đem Linh Nhi vạch ra ...... Cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ bên trong ... ngô...... Thật thoải mái “
Cảm thụ được cúc huyệt lần lượt bị vạch ra , tiểu cô nương thoải mái giống như đang ở trên đám mây .
Côn ŧᏂịŧ tốc độ càng lúc càng nhanh , lần lượt hung hăng đâm đến phía trên cúc tâm ,thân thể nhạy cảm sớm đã chảy ra mật hoa .
Linh Nhi cảm thấy mỗi lần Tiêu Bắc Thần đều ác hung ác cắm vào rút ra như muốn đem linh hồn nàng đâm bay ra ngoài . Nàng mở ra miệng nhỏ yêu mị kêu.
“A a a...... Thật thoải mái...... Cú© Ꮒσα nhỏ bị cắm vào thật thoải mái...... Bắc Thần ca ca thật là lợi hại...... Sướиɠ chết Linh Nhi ...... Linh Nhi...... Muốn không được...... “
Huyệt thịt mềm thật chặt bao quanh côn ŧᏂịŧ , mỗi lần côn ŧᏂịŧ rút ra đều ra sức giữ lại . Tiêu Bắc Thần đỏ mắt, một cái tát đánh vào mông thịt của nàng .
“Tiểu tao hóa ! Ưa thích côn ŧᏂịŧ của Bắc Thần ca ca như vậy sao ? hút thật chặt ! “
“A ——! “
Tiểu cô nương bị đánh rít lên một tiếng, sau huyệt cắn chặt hơn , cái mông nhỏ dao động thuận theo động tác của côn ŧᏂịŧ ra vào .
“Thật thoải mái! Bắc Thần ca ca tiếp tục đánh Linh Nhi , Linh Nhi là tiểu tao hóa! Tiểu mẫu cẩu ! Bắc Thần ca ca hung hăng đánh tiểu mẫu cẩu đi ! “
Bàn tay hắn không ngừng đánh trên mông tiểu cô nương , kɧoáı ©ảʍ không ngừng tích lũy , kí©ɧ ŧɧí©ɧ đại não Linh Nhi .
“A a a a a ! tơi tới ! Linh Nhi tiểu mẫu cẩu lại tới ! Thật thoải mái, Bắc Thần ca ca thật là lợi hại ! “
Cúc huyệt nàng co rút một hồi , kẹp chặt côn ŧᏂịŧ làm hắn không thể động đậy . Hoa huyệt phun ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ , làm ướt ga giường bên dưới .
Tiêu Bắc Thần bị kẹp chặt đến sảng khoái , trực tiếp bắn bên trong cúc huyệt .
“A a a —— Bắc Thần ca ca bắn bên trong c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ ! Thật nóng! Linh Nhi muốn .... ! A a a! “
Tiểu cô nương thét lên, thân thể nhỏ không ngừng vặn vẹo , kɧoáı ©ảʍ cực lớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đại não , làm nàng không thể kìm chế được bản thân .
" A..a...a... Linh Nhi tới rồi ".