Chương 1
Cát vàng cuồn cuộn, cửa Thành đang mở rộng, văn võ bá quan đứng song song tại hai bên cửa thành , mặc dù không có ai lớn tiếng hô, nhưng trên mặt mỗi người đều khó có thể che giấu kích động cùng vui sướиɠ.
Bên ngoài cửa thành một dặm , đại quân đang chậm rãi đi tới, dẫn đầu chính là Thánh thượng Tiêu Bắc Thần , lúc trước hắn vẫn là thiếu niên non nớt nay trải qua sương gió càng trở nên thành thục lão luyện . Hắn cưỡi trên tuấn mã , bên hông phối thêm Thiên Tử Kiếm , người khoác áo giáp, thiếu đi mấy phần uy nghiêm của bậc đế vương nhưng lại thêm vài phần sát khí khi vừa trải qua cuộc chinh chiến trên chiến trường .
Chờ đại quân tới gần, Tể tướng đương triều Phó Ngụy Liêm cũng là sư phó của Thánh thượng đi lên trước , vung lên trường bào , chậm rãi quỳ xuống cất cao giọng nói : “Cung nghênh Thánh thượng khải hoàng trở về . Nay Thánh thượng bình định thiên hạ thống nhất lãnh thổ, chính là phúc của bách tính Đại Tần . Chúc mừng Thánh thượng ,Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế !”
Văn võ bá còn lại quan cũng đều cúi người quỳ xuống, trong miệng cùng kêu lên hô to: “Cung nghênh Thánh thượng chiến thắng, Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Ánh mắt Tiêu Bắc Thần nhìn đến văn võ bá quan đang quỳ trên mặt đất , mở miệng hô: “Chúng ái khanh hãy bình thân.” Sau đó lại nhìn về phía Ngụy Tể tướng “Trẫm không có ở đây trong khoảng thời gian này sư phụ hẳng là vất vả "
Ngụy tể tướng cung kính trả lời: “Vì điện hạ phân ưu, thần hết sức vinh hạnh.”
Hắn gật đầu một cái, sau đó nhìn về phía tường thành tìm kiếm một bóng dáng . Từ lúc hắn ngự giá thân chinh đến giờ đã gần một năm, không biết nàng thế nào rồi , có nhớ hắn không . Trước khi hắn xuất chinh tiểu cô nương vừa mới tròn mười bốn tuổi, ở Tần quốc nữ tử mười lăm là đến tuổi cập kê , vì để kịp tham gia lễ cập kê của nàng , hắn ngày đêm gấp gáp trở về , chung quy là không có bỏ lở .
Trong lúc hắn suy nghĩ đại quân đã đi vào cửa thành, không nhìn thấy thân ảnh tiểu cô nương làm hắn có chút thất vọng , lòng không khỏi nghi ngờ đã một năm không thấy, tiểu cô nương hoàn toàn không có tới đón hắn sao?
Đột nhiên, Ngụy tể tướng tới gần tay đưa đến một phong thư, ho nhẹ một tiếng, trên mặt có chút lúng túng . Tiêu Bắc Thần nghi hoặc ,đưa tay tiếp nhận phong thư vội mở ra xem , là chữ viết quen thuộc kia , chữ nàng viết nhỏ nhắn thanh tú nhưng lại không mất đi tính linh động , giốngnhư tính tình của nàng vậy . Trên thư chỉ có ngắn ngủi hai câu viết: “Minh Nguyệt liếc, Thu Phong Lãnh.”
Trên mặt hắn lộ ra nụ cười thản nhiên, đáy lòng yên lặng bổ túc phía sau hai câu : Minh Nguyệt liếc, Thu Phong Lãnh. Tối nay cố nhân đến không tới, dạy người lập tận ngô đồng ảnh .
Tiểu cô nương đây là đang chuẩn bị cho hắn kinh hỉ đây mà . Hắn trên mặt ý cười càng đậm, đáy lòng không khỏi chờ mong.
Hoàng hôn sắp tắt , ánh trăng trăng đã treo trên đầu cành , làm xong các loại lễ tiết , đối phó xong các vị đại thần , hắn cuối cùng cũng có thể tới tìm tiểu cô nương của hắn .
Ra lệnh cho lui hết cung nữ và thái giám bên cạnh , một mình hắn đi tới Triêu Dương cung .Triều Dương cung từ trước đến nay là chỗ ở của hắn , bất quá tiểu cô nương mỗi lần tiến cung điều cùng hắn ở chung một chỗ, lúc này cư nhiên là nàng cũng ở đây . Nghĩ đến chuyện lập tức có thể nhìn thấy tiểu cô nương đã lâu không gặp , hô hấp của hắn đều dồn dập mấy phần.
Đẩy ra cửaTriêu Dương cung , bên trong truyền ra nhàn nhạt mùi thơm ngát , mùi vị kia là mùi huân hương tiểu cô nương rất hay dùng . Ban đầu hắn không quá thích mùi này bất quá về sau cả ngày lẫn đêm điều ngửi cũng trở nên quen thuộc.
Đi vào phòng trong, trên giường có một người đang ngồi , mắt ngọc mày ngài , làn da vừa trắng vừa mềm bộ ngực hơi hơi nhô lên , vẽ ra ra một đường cong thân thể duyên dáng . Nàng đã trưởng thành, hắn thầm nghĩ.
Tiểu cô nương hai mắt thật to nhìn qua hắn, trong ánh mắt không cách nào che giấu nhớ nhung cùng sốt ruột, nàng hướng hắn chạy đến , hung hăng nhào vào trên người hắn, trong thanh âm hơi mang theo một tia nức nở “Bắc Thần ca ca, Linh Nhi nhớ ngươi muốn chết, ngươi cuối cùng trở về !”
Hắn cũng ôm lấy nàng, ôn nhu nói: “Hảo Linh Nhi, ta đã trở về , ca ca cũng nhớ ngươi .”
Từ trên người hắn tuột xuống , Linh Nhi khuôn mặt nhỏ ửng đỏ , dường như dùng hết dũng khí trong đời nàng , hướng về phía hắn nói : “Để ăn mừng Bắc Thần ca ca chiến thắng , Linh Nhi đặt biệt chuẩn bị cho ca ca kinh hỉ.” Nói xong, bàn tay nhỏ của nàng dời đến bên hông, tay run rẩy giải khai đai lưng , trang phục hoa lệ từ đầu vai trượt xuống , lộ ra thân thể mỹ nhân nhi nhỏ nhắn xinh xắn .
Trên người nàng không mảnh vải che thân , giống như dê con , da bóng như mỡ đông , hai cái vυ' giống hai cái bánh bao nhỏ, núʍ ѵú nhỏ có màu hồng đang vểnh lên đứng ở trong không khí . Xuống chút nữa là cái eo nhỏ tinh tế không có một chút thịt thừa . Giữa hai chân không có một tia lông tóc , hai bên thịt trai bảo hộ lấy hoa huyệt thần bí mỹ lệ .
Linh Nhi cứ như vậy tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng ở trước mặt Tiêu Bắc Thần , đem thân thể chính mình hoàn toàn bày ra cho nam nhân trước mặt . Dù là trước đó hắn đã thấy qua vô số lần tiểu nha đầu lõa thể, Tiêu Bắc Thần vẫn là bị cảnh đẹp trước mắt kí©ɧ ŧɧí©ɧ huyết mạch căng trướng .
Có lẽ là bởi vì thẹn thùng, Linh Nhi toàn thân đều nổi lên màu hồng nhàn nhạt , cánh hoa ở giữa cũng có một chút điểm ẩm ướt . Tiểu cô nương gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, tiến tới bên tai hoàng đế, lẩm bẩm mang đến từng trận làn gió thơm, nói : “Buổi tối hôm nay, Linh Nhi chính là người của ca ca , ca ca mau tới thao chết Linh Nhi a”
Nói xong, mỹ nhân dùng chiếc lưỡi thơm tho như kɧıêυ ҡɧí©ɧ trên lỗ tai hắn liếʍ lấy một chút.
Làm xong hết thảy, Linh Nhi đã hao hết toàn bộ dũng khí, thẹn thùng dúi đầu vào ngực hắn, khuôn mặt và tai đều là màu đỏ ửng.
Hắn nghe được lời nói to gan của nàng , trên mặt không khỏi vui vẻ vội ôm tiểu cô nương đi đến trên giường, đem nàng xoay người lại, tựa ở trước ngực của mình. Hai bàn tay to tách ra chân Linh Nhi , hoa huyệt thẹn thùng cũng không thể ẩn núp được nữa , triệt để bại lộ ở trong không khí.
Linh Nhi vừa định đưa tay che lại , hai tay liền bị một bàn tay lớn bắt được , giơ qua đỉnh đầu , một cái tay khác như là hướng tới giữa hai chân nàng , tách ra cánh hoa tìm được tiểu hoa hạch một mực ẩn núp bên trong mà đùa bỡn.
Cảm nhận được từng trận kɧoáı ©ảʍ từ dưới thân truyền đến, Linh Nhi trong miệng tràn ra từng tiếng ngọt ngào yêu kiều .
Âm thanh Bắc Thần từ phía sau truyền đến “Tay nâng cao lên , không cho phép buông ra.” Đồng thời hắn buông ra tay dời xuống trẻn vυ' trái của nàng .
Có mệnh lệnh của hoàng đế , Linh Nhi ngoan ngoãn giơ tay, không dám thả xuống. Tư thế như vậy đúng vậy hai vυ' của mình càng hướng phía trước ưỡng ra , đưa đến trên tay hắn .
Nàng hơi xấu hổ nhưng dưới thân cùng đầṳ ѵú truyền đến từng trận kɧoáı ©ảʍ , rất nhanh liền làm cho Linh Nhi trầm luân . Nàng không tự chủ được thét lên “A a a a a” Thanh âm kia, quyến rũ đến tận xương tủy , giữa hai chân lại là phun ra một vũng nước .
-------------------------------------------
Chào cả nhà sau vài tháng chán nản mình đã quay lại bộ này thịt siêu ngọt nhé .