Trên tầng cũng vô cùng im ắng, Trình Tuyết không có trực tiếp trở về phòng ngủ của mình, biết Lý Thiên Hạo cũng không có chủ động ở trong đó chờ nàng.
Dừng bước chân ở ngoài thư phòng, nhẹ nhàng gõ cửa. Phẫn nộ đã cướp mất lý trí của nàng, vì tránh cho hai người xảy ra khắc khẩu, Trình Tuyết hít hơi thật sâu, điều chỉnh lại cảm xúc của mình.
Bên trong không có tiếng đáp lại. Lại gõ cửa, như trước im ắng không một tiếng động.
Trình Tuyết nóng nảy, cửa thư phòng thế nhưng lại bị Lý Thiên Hạo khóa trái lại. Oán giận trong lòng không có chỗ nào để phát
tiết, Trình Tuyết trừng mắt nhìn cửa thư phòng, cắn chặt cánh môi.
Bỗng nhiên, đuôi mắt quét qua một góc, cách đó không xa là cửa phòng của Lý Kiều, nghĩ đến bàn ăn tràn đầy món ăn mà Lý Kiều yêu thích, một cỗ quái dị lại dâng
lên trong lòng nàng.
Một cái ý niệm không thế nào tin tưởng xẹt qua trong đầu. Trình Tuyết lắc đầu, kháng cự ý nghĩ vớ vấn này, nhất định là nàng suy nghĩ quả nhiều. Nhưng đến cùng là
trực giác của người phụ nữ hay tò mò hấp dẫn? Hoài nghi?
Vô luận xuất phát từ cái gì, Trình Tuyết đã không tự chủ được bước đến bên ngoài cửa phòng của Lý Kiều. Nâng tay, gõ cửa, trong phòng cũng không có người đáp lại.
Như thể âm thanh gõ cửa lúc trước đều là ảo giác của nàng. Trình Tuyết không cần để ý đến Lý Kiều đồng ý hay không, tự nhiên sẽ không bận tâm cái gì riêng tư của
con gái.
Lâu không thấy có hồi đáp, Trình Tuyết lại tự giác mở khóa cửa.
Lý Kiều cùng Lý Thiên Hạo vành tai tóc mai chạm vào nhau, thời điểm nghe thấy tiếng gõ cửa, choáng vàng đến mơ hồ. Đối với tiếng đập cửa của Trình Tuyết không để ý, may mắn phản ứng của Lý Thiên Hạo nhanh, ôm lưng Lý Kiều nhanh chóng lăn xuống gầm giường, vốn có đủ thời gian để cho hắn trở lại thư phòng, nhưng hắn lại lựa chọn phương án
này.
Chỉ là không thể tưởng tượng được, Trình Tuyết cứ thế mở khóa cửa.
Lý Thiên Hạo cùng với Lý Kiều nằm ở dưới gầm giường, ánh sáng bị thành giường che khuất, không nhìn rõ được gì, chỉ có thế nghe âm thanh bước chân của Trình
Tuyết.
Lý Kiều khẩn trương cầm lấy bả vai Lý Thiên Hạo, sao đột nhiên Trình Tuyết lại xuất hiện ở đây.
Mày liễu nhướng lên, đôi mắt hoảng sợ cùng với nghi vấn nhìn Lý Thiên Hạo.
Lý Thiên Hạo bị biểu tình của Lý Kiều chọc cười, hắn cảm thấy dù cho có bị Trình Tuyết phát hiện cũng không sao, chỉ là xuất phát từ việc bảo vệ Lý Kiều, hắn chỉ có thể
trốn đi.
Không gian gầm giường thấp bé, Lý Kiều không thể không kề sát vào Lý Thiên Hạo, chỉ có thể nâng phần trên thân thể lên.
Ban đầu khăn tắm còn chỉnh tề, bây giờ đã muốn nới lỏng buông ra, một bên vυ' nảy nở của Lý Kiều nhảy ra, đè ép lên ngực của Lý Thiên Hạo.
Lý Kiều vội vàng giữ khăn tắm, vặn vẹo thân mình lặng lẽ châm lên dục hoả của Lý Thiên Hạo.
Ngay tại lúc Lý Kiều đang còn chăm chú nghe ngóng động tĩnh ở bên ngoài, sợ Trình Tuyết phát hiện ra bọn họ, dưới thân cô Lý Thiên Hạo dùng sức, tách hai chân
Lý Kiều ra, vật nam tính cứng rắn vô cùng rõ ràng, chỉ cách lớp nội y qυầи ɭóŧ của cô, hùng dũng đầy khí thế cọ sát hoa huy*t, Lý Kiều nhất thời không thể thở nổi.
Lý Thiên Hạo xoay mặt của cô, ngậm lấy kiều môi hồng nhuận, tiếp tục màn kí©ɧ ŧìиɧ bị gián đoạn vừa rồi.
Hai tay đi xuống vuốt ve, niết lấy bầu vυ' mượt mà cùng với hai quả anh đào đỏ thắm, tiện thể đem khăn tắm cởi xuống.
Lý Kiều cắn môi ngăn tiếng rêи ɾỉ chỉ trực trào ra khỏi miệng, thở gấp, hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
Thế nhưng Lý Thiên Hạo không có để ý đến, gầm giường đã không đủ không gian, chỉ có thể cúi đầu cắи ʍút̼ đầu v* bị hắn đẩy lên cao, liếʍ mυ'ŧ vào cái núʍ ѵú hồng
nhuận vì kí©ɧ ŧìиɧ mà sưng cứng lên của cô, lại ngẩng đầu cắn miệng tiểu Kiều bé nhỏ, đầu lưỡi quay cuồng cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của cô, nhất thời ôn nhu cùng nóng bỏng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, khiến cho Lý Kiều cả người khô nóng, hoa tâm đã không tự chủ chảy ra d*m thủy động tình.
Lý Thiên Hạo kêu gào phóng thích thịt căn, kéo qυầи ɭóŧ của Lý Kiều xuống, thịt căn cực đã ở giữa hai chân non mềm chọc chọc.
Hai tay nắm mông Lý Kiều vì động tình mà vặn vẹo, dương v*t nhắm ngay cửa huyệt, lợi dụng da^ʍ thuỷ liền đâm vào bên trong hoa huy*t.
Tiểu huyệt chặt chẽ bao vây lấy thịt căn của Lý Thiên Hạo, vội vàng phun ra nuốt vào tiếp nhận hắn, d*m thủy bị cự vật chặn lại trong hoa huy*t, không chảy ra được, ngược lại càng làm huyệt động thêm trướng, tràn đầy.
Lý Kiều vừa sợ vừa hưng phấn, cắn răng chịu đựng, nếu không sẽ không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người. Da thịt vì hưng phần mà trở nên phấn hồng, càng phát ra vẻ mị hoặc.
Thịt căn thô dài của Lý Thiên Hạo như ở vùng nước ấm áp, thầm than Lý Kiều bao bọc hắn đến sảng khoái, ôm chầm lấy cổ trắng thon dài của Lý Kiều, hôn lên đôi môi
anh đào của cô, dưới thân dùng hết sức mà động, dương v*t bành trướng ở hoa nguyệt ấm nóng trồng hoa, rút ra cắm vào.
Bên ngoài, Trình Tuyết vào phòng không thấy Lý Kiều đâu, ở trong phòng quan sát một lát, thậm chí mở cả cửa tủ quần áo cũng không tìm thấy cô, cũng không tìm thấy đối tượng nàng hoài nghi.
Nghe được trong phòng tắm có tiếng nước, giật mình nghĩ mình hiểu lầm Lý Kiều, chắc nó ở bên trong, trong lòng hoài nghi tiêu tan một nửa. Trình Tuyết thầm cười chính mình, thần kinh suy nghĩ quá nhiều.
Để tránh Lý Kiều đột nhiên đi ra, Trình Tuyết nhanh bước chân rời khỏi phòng cô. Hoá ra lúc nãy, Lý Thiên Hạo gõ cửa, Lý Kiều nhất thời vội vàng ra ngoài mà quên tắt nước, không thể tưởng tượng được lại thành bằng chứng thuyết phục nhất.
Lý Thiên Hạo nghe được tiếng bước chân Trình Tuyết rời đi xa dần, không có lập tức đi ra, nói không chừng Trình Tuyết ở bên ngoài nghe lén, hơn nữa hiếm khi làʍ t̠ìиɦ ở địa điểm như vậy, tựa như càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Lý Thiên Hạo nhất thời một trận say mê điên cuồng, ôm lấy mông của Lý Kiều, đôi môi nóng bỏng chu du trên tai của nàng, nói lời thô tục: "Bảo bối, phía dưới của em muốn hút chặt ba không buông a."
Bàn tay xoa nắn mông thịt,huyệt nhỏ của Lý Kiều run rẩy càng thêm hút thịt côn cứng rắn của hắn, Lý Thiên Hạo thiếu chút nữa muốn bắn ra.
Lý Thiên Hạo dừng động tác lại, thở dốc trong chốc lát, dưỡng sức chân khí, lại một trận điên cuồng tiếp theo, rất nhanh hạ thân đâm thẳng tới hoa tâm, đâm đến cho Lý kiều vừa thẹn vừa sợ, cắn môi thở gấp không thôi
Lý Thiên Hạo thấy cô động tình, thịt căn cứ hoạt động càng mạnh mẽ, Lý Kiều cực lực thừa nhận, thấp giọng anh anh, tiểu huyệt da^ʍ thuỷ từng chút một lại theo động tác rút ra đâm vào của hắn mà chảy ra, dính trên đùi cả hai một mảnh ẩm ướt...