“Cô bé, cháu thật đúng là tao hóa.” An Quốc bế con gái lên, ngồi lên giường, hai chân dạng ra, dùng tư thế hoa sen ôm tọa nhắm ngay côn ŧᏂịŧ của mình phải tiểu huyệt của con gái rồi hung hăng cắm vào.
“A...sâu quá...ưʍ...mạnh quá...ưʍ...." Người đàn ông đâm thẳng tới hoa tâm của An Đình, cô có cảm giác như côn ŧᏂịŧ cắm thẳng vào tử ©υиɠ của mình.
"Ưʍ....thật thoải mái....hoa tâm sướиɠ quá...thúc thúc giỏi quá....dùng sức....mau...ưʍ...sướиɠ quá..." Người đàn ông hung hăng cắm rút trong cơ thể của An Đình, nhắm ngay vào điểm mẫn cảm trong tiểu huyệt nhỏ của cô mà đâm mạnh, sau lại rút ra, rồi lại hung hăng đâm vào, đâm tới nỗi An Đình sướиɠ muốn chết.
“Ưʍ...tuyệt quá...giỏi quá....thật thoải mái....a...côn ŧᏂịŧ của thúc thúc lớn quá...sướиɠ quá...." An Đình ôm lấy cổ người đàn ông, hôn lên đôi môi mỏng của người đàn ông, người đàn ông vươn lưỡi quấn lấy lưỡi của cô, sau đó mạnh mẽ càn quét trong miệng, An Đình bị hôn đến không thở nổi, chỉ có thể mở to miệng thở dốc, nước bọt không kịp nuốt chảy dọc xuống cần cổ.
“Ưʍ....thật thoải mái...muốn ra....sướиɠ quá...còn thích hơn cả khi được bạn trai Tiểu Đình thao...a....thao khiến Tiểu Đình rất thoải mái...” Côn ŧᏂịŧ cọ tới vách thịt mẫn cảm khiến da đầu An Đình tê dại.
"Ưʍ...cháu cũng rất giỏi....chặt quá...lại còn trơn ấm... rất thoải mái..." Vách thịt điên cuồng hút chặt lấy côn ŧᏂịŧ của ông, mỗi lần rút ra đều hút lấy, không cho côn ŧᏂịŧ đi ra.
Ông đặt con gái lên giường, để con gái nắm sấp xuống rồi tiến vào từ phía sau, côn ŧᏂịŧ xoay một vòng trong tiểu huyệt.
"A...kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá....thoải...thoải mái quá...ưʍ...a...mạnh nữa..." An Đình như một con cɧó ©áϊ, mồ hôi chảy đầm đìa, cô lắc đầu, thè lưỡi, mạnh mẽ đong đưa eo để phối hợp với người sau, hai bầu vυ' cũng đung đưa theo.
An Đình đưa một tay đặt lên vυ', tốc độ của người đàn ông quá nhanh khiến An Đình không thể bắt được chính vυ' của mình, chỉ có thể gắt gao dùng sức bắt lấy.
"Ưʍ...nhanh quá...a a a...nha...nhanh nữa....dùng sức...đúng....ưʍ...a...tiểu huyệt bị thao nát mất..." Để sung sướиɠ hơn, An Đình cố gắng nhếch mông lên.
"Cô bé thật tao...từ trước tới nay thúc thúc chưa bao giờ gặp người dâʍ đãиɠ như cháu.." An Quốc nghĩ con gái trong trí nhớ của ông luôn là một cô gái ngoan, hoàn toàn khác với người phụ nữ đang ngọ nguậy dưới thân mình cầu thao lúc này.
“A...tôi là tao hóa...Tiểu Đình là tao hóa...Tiểu Đình thích côn ŧᏂịŧ lớn của thúc thúc...thích bị côn ŧᏂịŧ lớn thao...a...dùng sức...thích quá...thao chết Tiểu Đình đi." An Đình bị thao đến mất lý trí, hoàn toàn không biết mình nói gì, chỉ biết lúc này mình đang rất thoải mái.
"A..không được...Tiểu Đình bị thao chết mất...sướиɠ quá....mau...muốn ra...a....cắm tới hoa tâm...a...không được...muốn ra...ưm ưm ưʍ...tôi ra..." An Đình run rẩy cả người, toàn thân ngửa ra sau, cô cong ngón chân, sau đó yếu ớt nằm trên giường thở hổn hển.
"Ưʍ...chặt quá...tiểu huyệt của cô bé chặt quá...không được...thúc thúc cũng muốn bắn...." Người đàn ông nắm chặt lất mông lớn của cô, nhanh chóng cắm rút, An Đình suýt chút nữa bị đâm tới ngất đi.
"Không...thúc thúc...đừng...sẽ có thai...Tiểu Đình có bạn trai...đừng bắn vào..." Lời nói của An Đình khiến người đàn ông càng thêm điên cuồng cắm rút.
“A...” Người đàn ông bóp mạnh eo An Đình, ấn mông An Đình lại, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn thẳng vào trong tiểu huyệt của An Đình.
“Huhu....thúc thúc xấu quá..không mang bao còn bắn hết vào tiểu huyệt của Tiểu Đình....sẽ mang thai...huhu....bạn trai người ta sẽ không cần người ta nữa..." An Đình thầy bụng mình phồng lên thì ấm ức nói.
An Quốc nghe con gái nói vậy lại nổi lên du͙© vọиɠ, "Thúc thúc có cách lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài.” Nói xong, ông bế con gái vào phòng vệ sinh.
"A...đừng....thúc thúc...quá nhanh...lớn quá...Tiểu Đình bị thao chết mất...ưʍ..."
"Thúc thúc dùng côn ŧᏂịŧ thao tiểu huyệt của cháu, giúp cháu ép tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong ra..."
"Ưʍ..a...thúc thúc...a...thích quá...dùng sức...lại cao trào rồi...a a a a..." Âm thanh bạch bạch bạch của da thịt va chạm và tiếng phụ nữ rên rĩ lại vang lên trong phòng vệ sinh.