Dẫn Dụ Cô Vợ Trở Thành Dâm Đãng

Chương 54

Không gian vắng lặng của căn biệt thự như bị phá vỡ náo động bởi tiếng rên xiết sung sướиɠ của Nhật Vi. Âm thanh da thịt dồn dập va đập vào nhau phành phạch chan chát liên miên… Minh Tùng mặt đỏ ửng phấn khích nhìn sang Thùy Trang. Gương mặt nàng đã đỏ ửng lên, hai mắt không rời khỏi cảnh tượng hoang đàng trước mặt. Hai bàn tay nàng nắm chặt vào nhau khẽ run rẩy như theo nhịp của âm thanh da thịt chan chát không ngừng nghỉ.

– Ưm… Anh ơi… Ôi…

Khi Minh Tùng dừng lại thở dốc, Nhật Vi bật rên lớn, cơ thể nàng co rút run rẩy, tay bám chặt vào hạ thể Minh Trọng phía trước để có thể đứng vững. Minh Tùng kìm nén đến đỏ mặt, âʍ ɦộ Nhật Vi co thắt như muốn vắt khô dươиɠ ѵậŧ anh.

– Ư…

Minh Tùng chậm rãi lùi lại để Nhật Vi thiêm thϊếp đê mê trong vòng tay Minh Trọng. Anh ta nhẹ nhàng đặt nàng nằm lên trên thành hồ. Minh Trọng đặt một chân nàng gác lên vai, đưa dươиɠ ѵậŧ vào âʍ ɦộ ướt đẫm của nàng, thúc mạnh.

– Ưm… ôi chồng ơi…

Minh Tùng bước lên choàng tay ôm Thùy Trang vào lòng, cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại hé mở của nàng. Tay nàng mò mẫm tóm lấy dươиɠ ѵậŧ căng cứng to lớn của anh, vuốt ve…

– Yêu em đi… – Thùy Trang thì thầm thật khẽ trên môi anh.

– Không phải em mệt sao?

– Em… em chỉ là…

Chợt thấy Minh Tùng cười tủm tỉm, Thùy Trang chợt hiểu, cắn môi nắm lấy dươиɠ ѵậŧ căng cứng của anh, rít khẽ:

– Còn dám trêu em… Anh không phải cũng… để dành cho em sao?

– Ha ha… Lại đây đi…

Minh Tùng vòng tay bế bổng cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Thùy Trang lên. Anh bước qua bên kia thành bể.

– Ưm… ư…

Minh Tùng nằm xuống bên cạnh Nhật Vi đang rêи ɾỉ sung sướиɠ bên dưới Minh Trọng. Thùy Trang ngượng ngùng nằm sấp trên người anh, để anh đưa dươиɠ ѵậŧ vào âʍ ɦộ nàng. Thùy Trang mím môi mặt đỏ ửng, chống tay lên ngực Minh Tùng, từ từ ngồi dậy…

– Ưm…

– Ahhhh…

Minh Tùng hít hà sung sướиɠ. Âʍ ɦộ Thùy Trang rất nóng, ướt đẫm nước nhờn bao phủ khít khao làm dươиɠ ѵậŧ anh truyền đến kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ không tả hết. Thùy Trang gương mặt đỏ ửng như say rượu, bắt đầu nhấp nhổm hạ thể lên xuống nhịp nhàng.

Không gian ban công tầng một lại tràn ngập hơi thở hổn hển sung sướиɠ. Hồ jacuzzi vẫn sôi sục bốc khói nghi ngút. Trên thành bể, hai cặp đôi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm bên nhau hì hục ra vào, nhún nhảy lên xuống cùng há gốc rên xiết mãnh liệt.

– Ummmmmnnn…

– Ahhh…

Minh Trọng vừa hì hục thúc dươиɠ ѵậŧ vào âʍ ɦộ Nhật Vi, một tay vòng qua người Thùy Trang, bàn tay đón lấy bầu vυ' căng tròn nảy tưng tưng của nàng mà vuốt ve. Thùy Trang chợt ngửa đầu sang bên cạnh… Đôi môi anh đào hé mở hổn hển đón lấy chiếc lưỡi của Minh Trọng, hôn rít lấy.

– Ưm…

– Ahhh…

Minh Tùng nghiêng đầu sang bên vùi mặt vào hai bầu vυ' căng tròn của Nhật Vi. Nàng há hốc rêи ɾỉ, hai bầu vυ' ưỡn cong lên dâng vào miệng anh. Minh Tùng say mê ngậm mυ'ŧ hai đầu nhũ hoa đã săn cứng của nàng.

– Ummm… Anh ơi…

Thùy Trang há hốc rên xiết, hai mắt nàng nhắm nghiền nhún nhảy thật nhanh. Minh Tùng hít hà liên tục kìm nén cơn sướиɠ khoái đã lên đến đỉnh. Bên trong âʍ ɦộ nàng như có một ngọn núi lửa bùng nổ, nham thạch nóng chảy tuôn trào như muốn thiêu rụi cả dươиɠ ѵậŧ anh. Minh Tùng gầm gừ mặt đỏ ửng, dươиɠ ѵậŧ anh phun trào ồ ạt lấp kín bên trong âʍ ɦộ nàng.

– Ahhhh…

– Ưm…

Tiếng rên lớn của Nhật Vi và Minh Trọng cũng theo sau đó. Bốn người ngã vật nằm trên thành bể tắm thở hổn hển sung sướиɠ. Thùy Trang cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ run rẩy nhẹ nhẹ, hai mắt thiêm thϊếp nằm bên cạnh Minh Trọng. Bầu vυ' căng tròn của nàng được anh ta vuốt ve mơn trớn.

– Ư… em đề nghị bốn đứa mình lập hội riêng đi… – Nhật Vi gối đầu lên ngực Minh Tùng thì thào.

– Ha ha… Được đó… – Minh Tùng cười vang.

– Mà lần sau Thùy Trang không được… mệt rồi lại khỏe nha… – Nhật Vi trêu chọc.

– Em… Em… – Thùy Trang xấu hổ rúc gương mặt đỏ ửng vào cổ Minh Tùng, không nói thành lời.

– Ha ha… Hi hi…

Ba mươi phút sau, chiếc Mazda xanh dương chậm rãi lăn bánh rời khỏi căn biệt thự. Thùy Trang gương mặt xinh đẹp còn ửng đỏ, ánh mắt mông lung nhìn ra ngoài cửa xe.

– Em còn nuối tiếc sao? – Minh Tùng nắm tay nàng hỏi.

– Em không có… Đáng ghét… – Thùy Trang gắt lên, mặt đỏ ửng, nhéo cho Minh Tùng một cái đau điếng.

– Ha ha… Rồi… Được rồi. Không trêu em nữa. Em không thích anh Trọng sao? – Minh Tùng choàng tay ra để Thùy Trang ngã đầu lên vai anh.

– Không phải. Anh ấy rất tốt… Nhưng em… em sợ anh… không yêu em nữa… – Thùy Trang thì thầm trên vai anh.

– Làm sao có chuyện đó được?! Anh có nhỏ mọn như vậy sao?

– Anh có… – Nàng bĩu môi cúi đầu nói.

– Ặc… Ha ha… Trời ơi… Anh nhỏ mọn lúc nào chứ?

– Vậy… tại sao anh cứ nhìn chằm chằm người ta như vậy… Em sợ anh ghen thôi.

– Thật ra… – Minh Tùng hơi ngượng gãi đầu. – Anh nhìn… vì anh thích nhìn em rêи ɾỉ với người đàn ông khác…

– Ôi… anh xấu xa quá đi…

Thùy Trang mặt nóng rang rúc vào cổ Minh Tùng. Minh Tùng chợt im lặng một chút, hơi mấp máy môi mấy lần rồi ấp úng hỏi:

– Lúc Minh Trọng hôn… chỗ đó của em… anh ta… thật sự lợi hại vậy sao?

– Anh ấy… anh ấy… rất tuyệt. – Thùy Trang mặt ửng đỏ, cắn môi nói lí nhí.

– Tuyệt thế nào? – Cô họng Minh Tùng có chút khô khốc.

– Anh vô duyên quá đi… em không nói đâu… – Thùy Trang mặt đỏ ửng xấu hổ, gắt lên.

– Nói đi mà…

– Thì… Anh ấy… nhẹ nhàng… – Thùy Trang xoa xoa hai gò má nóng rang nói. – Nhưng cứ như anh ấy… biết được mọi thứ trong người em vậy… Em không biết giải thích thế nào… cứ như em bị trói tay trói chân mà lại bị ngứa trên người… Không thể tự gãi được. Nếu nhờ người khác gãi ngứa cho mình, thì họ sẽ gãi tất cả mọi chỗ, may mắn thì gãi đúng chỗ. Còn anh Trọng… có thể biết em ngứa chỗ nào… chỉ dùng một ngón tay để gãi cũng làm em thỏa mãn…

– Wah… Lợi hại như vậy? Vậy lần sau anh mời riêng Minh Trọng đến phục vụ em nha… Thích không?

Minh Tùng nhìn xuống Thùy Trang nói nửa đùa nửa thật. Gương mặt nàng liền đỏ ửng lên giấu vào cổ anh, khẽ gật đầu.