Xa Cuối Chân Trời (NP)

Chương 8: Mềm mại (Hơi H)

#Editor: Bao Tô Bà#

Thập Thất há miệng ngậm lấy vành tai cô liếʍ mυ'ŧ, hô hấp của cô gái trong l*иg ngực lập tức trở nên gấp gáp.

Rồi anh lại đưa tay thăm dò bên trong quần áo của cô, thịt cọ sát thịt, sờ soạng chiếc bụng mềm mại của cô. Dường như nhận thấy xúc cảm rất thích, anh không nói gì chỉ liên tục thưởng thức nơi mềm mềm này.

Cảm giác điện giật tê tê dại dại truyền từ nơi được xoa đến, bụng nhỏ của Đoạn Thiên Biên co rút, chỉ cảm thấy vừa nôn nào vừa thoải mái, phảng phất như lập tức co tròn lại, rồi sau đó lại giãn ra cực nhanh. Cô run rẩy, cố kìm nén tiếng rêи ɾỉ.

Hồi trước Đoạn Thiên Biên thường đến phòng tập thể thao, còn mời cả nữ huấn luyện viên chuyên môn hướng dẫn cô tập thể hình rèn luyện theo chương trình bài bản.

Nhưng sau dạo ấy, đến kỳ học mới, cô không có tiền đóng học phí, đành dứt khoát tới công viên, tập thể hình bằng các thiết bị với nhóm bác trai bác gái trong tiểu khu. Chơi vui vẻ vô cùng, chỉ là hiệu quả tập thể hình quả nhiên không còn như trước...

Lúc này bị Thập Thất ở phía sau vừa véo vừa xoa thịt mềm trên eo, Đoạn Thiên Biên chỉ cảm thấy xấu hổ.

Cũng may tên đàn ông này mau chóng chuyển dời mặt trận.

Đoạn Thiên Biên lặng lẽ thở phào. Nhưng không để cô vui vẻ được vài giây, cánh tay ấy lại vòng ra sau lưng, bằng hai động tác cởi bỏ áo ngực của cô, tay phải linh hoạt bò lên, nắm lấy một bên vυ' mượt mà.

Anh mới thoáng dùng sức, nhũ thịt đã bị bóp tràn ra giữa các khe hở của ngón tay. Thập Thất cười khẽ: “Quả nhiên là em gái ngực khủng, vυ' to lắm.”

Toàn thân Đoạn Thiên Biên khô nóng, tất cả mọi cảm quan tri giác đều tập trung vào trước ngực - nơi bị đôi tay xoa nắn vân vê.

Hai luồng quá đỗi đầy đặn chưa từng bị người khác chạm vào, nay bị một người đàn ông thích ý xoa bóp thưởng thức, đầṳ ѵú cứng dựng đứng lên.

Ngón trỏ anh không ngừng vòng quanh vυ', lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng ấn ấn nhũ viên cương cứng, hai tay trái phải đều dùng sức mà xoa mà sờ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đoạn Thiên Biên ưỡn ngực ngẩng đầu, trông giống như đang chủ động dâng hai khoả vυ' vào trong tay người.

Bụng nhỏ bủn rủn, Đoạn Thiên Biên vừa ngứa vừa khó chịu, một loại cảm giác trống rỗng kỳ lạ xuất hiện trong cơ thể càng thêm rõ ràng.

Dường như... dường như chưa đủ.

Cô hít thở gấp gáp, muốn đẩy tay Thập Thất ra: “Ngứa, anh đừng có sờ...”

“Ngứa ở đâu?”

Thập Thất dán vào càng gần hơn, liếʍ mυ'ŧ tai cô hỏi: “Nơi này sao?”

Tay anh theo bụng nhỏ trượt xuống phía dưới, hầu như không cho cô bất cứ giây phút chuẩn bị nào, đã chạm vào giữa hai chân. Bàn tay càn quấy xoa nắn âʍ ɦộ mềm mại đầy đặn cách một lớp qυầи ɭóŧ ướt nóng.

“Ưʍ... a~!”

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt trong đầu Đoạn Thiên Biên không kịp đề phòng đột ngột nổ tung, sung sướиɠ khiến cô cao giọng hét lên một tiếng, mềm thành nước, ngồi dựa trong ngực Thập Thất, đáy mắt phiếm nước.

“Xoa có thấy sướиɠ không?”

Giọng Thập Thất khàn khàn, tay vẫn ấn lên trên âʍ ɦộ như chiếc bánh bao nhỏ của cô, cảm nhận thứ chất lỏng đang chảy ra từ huyệt, càng làm qυầи ɭóŧ thêm ướŧ áŧ.

Đoạn Thiên Biên nức nở không chịu nói chuyện, anh lại bắt đầu ấn hoa môi, xoa xoa sờ sờ, lúc nặng lúc nhẹ, làm nhụy hoa đứng thẳng.

Bàn tay với vết chai cách lớp vải mỏng véo cánh hoa nhỏ non mềm nơi cửa cốc. Vô cùng kỹ xảo sờ soạng nộn bức, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh, ngón tay chính xác sờ vào âm đế, véo với tần suất cấp tốc khiến nó run rẩy.

“Đừng, đừng mà, xoa nhẹ thôi! A ha... Ư...”

Đoạn Thiên Biên thở hổn hển, liều mạng kẹp chặt bàn tay to đang chuyển động giữa hai chân mình.

Thập Thất thấy vậy thì một tay duỗi ra trực tiếp lột quần cô, lại bẻ một chân đặt lên trên cánh tay của mình, ép cô soạng hai chân ra thật rộng, lòng bàn tay nóng rực bao phủ toàn bộ hộ khẩu, dùng sức xoa bóp, không ngừng ma sát khiến nước chảy tràn ra lênh láng nộn bức và âm đế.

Chưa bao giờ trải qua cảm xúc mãnh liệt như thủy triều dâng lên như vậy, ý thức của Đoạn Thiên Biên đã hoàn toàn bị khống chế.

Giây tiếp theo, kɧoáı ©ảʍ toàn thân bỗng nhiên được đẩy lêи đỉиɦ điểm, tình triều xa lạ điên cuồng dâng trào.

Trước mắt Đoạn Thiên Biên xuất hiện một vệt sáng trắng. Cô nức nở khóc thất thanh, cả người như phiêu bồng, như thể có thể bay lên thiên đường bất cứ lúc nào.

Chờ Đoạn Thiên Biên khôi phục hơi thở, lấy lại tình thần sau đợt cao trào, cô mới phát hiện ra quần áo của mình không biết đã bị cởi xuống từ khi nào.

Qυầи ɭóŧ treo lủng lẳng ở mắt cá chân, còn cô thì ngồi trên đùi, mặt đối mặt với Thập Thất, nâng cằm hôn môi với anh.

Kỹ thuật hôn của Đoạn Thiên Biên vốn trúc trắc, giờ đây hệt như bị người thanh niên đè ra liếʍ láp.

Cô không quá thích hôn môi, hôn môi làm cô nhớ tới một số chuyện không vui. Nhưng rồi cô lại bất ngờ nếm được hương vị ngọt thanh trong veo từ trong miệng Thập Thất.

Đầu lưỡi quấn lấy nhau trong miệng, cọ xát, cuốn lấy, triền miên.

Cô nỗ lực há miệng, cũng thử thăm dò trong miệng Thập Thất. Đầu lưỡi xẹt qua nơi dưới lưỡi anh, nhưng mãi vẫn không bắt được điểm mấu chốt, không ngừng có nước bọt chảy xuống từ khóe miệng cô. Tuy vậy, thỉnh thoảng cô lại vô tình chạm phải nơi mẫn cảm, làm cho chỗ nào đó dưới thân Thập Thất càng căng chặt khô nóng, hận không lập tức ấn cô lên giường, hung hăng thao nộn bức, xoa bóρ ѵú cô.

Thập Thất thở sâu, ngậm đầu lưỡi cô thô bạo đoạt lấy, tay du tẩu, véo mạnh thịt trên cặp mông trắng ngần, để lại từng dấu đỏ hồng.

“Ưm~”

Đoạn Thiên Biên đau đớn, mờ mịt trợn mắt nhìn anh, môi răng hơi tách ra, kéo ra một sợi chỉ bạc da^ʍ mị ở giữa. Thập Thất lại sờ soạng giữa hai chân cô một lượt, tất cả đều là dâʍ ɖị©ɧ ướt dầm dề.

“Cô em thật mẫn cảm, tiểu huyệt mới được xoa vài cái đã cao trào rồi, nhiều nước lắm.”

Thập Thất mân mê đầu ngón tay phủ dâʍ ɖị©ɧ, trong giọng nói rõ ràng có ý trêu đùa: “Nếu như cắm vào thật, thế nào cũng phải làm em sướиɠ chết mới thôi.”

Đoạn Thiên Biên cuối cùng cũng thanh tỉnh một ít, cô càng cảm thấy thẹn, ngoảnh mặt qua một bên, lắp bắp nói: “Không, không đuợc cắm vào.”

“Hửm? Không được cắm cái gì vào?”

Thập Thất biết rõ còn cố hỏi, thò lại gần thân thể cô: “Không thể cắm vào đâu nào? Nói cho rõ ràng.”

Đoạn Thiên Biên nghe hiểu anh đang đùa giỡn cô, thế là trừng mắt liếc người một cái, rồi từ từ bò từ trên đùi anh xuống. Nhưng lại bị Thập Thất túm trở về, hoa huyệt ướt nhẹp đập mạnh vào hạ bộ căng phồng dưới háng anh.

“Tiết mục chính vẫn chưa bắt đầu mà, em muốn đi đâu thế?”