Xa Cuối Chân Trời (NP)

Chương 1: Tình cảm mãnh liệt 3p, góc nhìn khán giả (H)

#Editor: Bao Tô Bà#

Trong màn hình, người phụ nữ dáng người mảnh mai nằm ngửa trên sô pha, bên cạnh có hai người đàn ông mang mặt nạ vây quanh.

Áo sơ mi và quần dài ban đầu đã bị thay bằng váy ngắn khiêu gợi, nửa cánh mông trắng ngần lộ ra bên ngoài, qυầи ɭóŧ ren màu đen cuộn thành một đường thẳng vất vưởng trên mắt cá chân.

“Xoa vυ' trước đi.”

Người đàn ông với lan da màu đồng nam tính đứng ở đỉnh đầu của người phụ nữ, dươиɠ ѵậŧ thô to cương cứng giương cao, hai viên tinh hoàn nặng trĩu gác bên miệng cô gái.

Bàn tay to xuôi theo cổ áo cô ta tiến vào trong, thô bạo sờ bóρ ѵú, ngón cái chà xát nhụy hoa đã sớm đứng thẳng.

“Ưm… đại kê kê của anh giai cứng quá nha, xoa vυ' sướиɠ lắm, a ha... Mau, mau thao em đi...”

Người phụ nữ rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, dù video đã dùng mosaic nhưng vẫn có thể thấy rõ cô ta đang gấp không chờ nổi há miệng mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để một bên tinh hoàn, giơ tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ thô dài ra sức chuyển động.

“Thao chứ, cô bé lẳиɠ ɭơ, này lão tam, nhìn xem tiểu bức có ướt không?”

Nghe vậy, người đàn ông đầu đinh đứng phía sau đưa một tay nhấc chiếc đùi thon dài thẳng tắp đặt lên vai, xoa nhẹ âʍ ɦộ mềm mại ướŧ áŧ.

Anh ta bẻ môi âʍ ɦộ được cạo sạch sẽ ra, hai ngón tay “phụt” một phát cắm vào, tùy tiện thọc vào rút ra vài cái, từng luồng dâʍ ŧᏂủy̠ từ bên trong ồ ạt chảy ra, phát ra tiếng “òm ọp” “òm ọp”. Người phụ nữ đã chủ động nâng mông lên.

Người đàn ông đầu đinh cười nhạo một tiếng, trêu đùa: “Quả nhiên là cấp bậc dục nữ có khác, đêm nay không làm em sướиɠ chết là không được.”

Người phụ nữ thoải mái hừ ra tiếng, đong đưa vòng eo theo tần suất ra vào ngón tay của người đàn ông, trong miệng tràn ra thanh âm chụt chụt liếʍ mυ'ŧ nửa viên tinh hoàn.

“Làm chứ, ông đây không nhịn được, này bé da^ʍ, đừng liếʍ trứng nữa, mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ cho anh trai đi.”

Người đàn ông có làn da màu đồng nắm cằm người phụ nữ, cây cự điểu ngăm đen thô cứng “phụt” một phát cắm thẳng vào trong miệng cô ta.

“A~!”

Người đàn ông nước da màu đồng đỡ đầu cô gái, thẳng lưng hung hăng thọc vào rút ra vài cái, sướиɠ đến hít hà thật sâu.

“Mẹ nó đúng là rất biết mυ'ŧ, lão tam đừng khách khí, thao cái thứ dâʍ đãиɠ này nhiều vào, cô em này đứng hạng cao trên trang web đấy, ưʍ... Tiếp tục liếʍ...”

Người đàn ông đầu đinh nắm cự điểu đỏ đậm dưới háng, kéo mở hai chân trắng nõn của cô gái đến mức rộng nhất, dươиɠ ѵậŧ sưng to và tiểu bức cọ xát vào nhau, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, lập tức cắm thẳng nguyên cây vào.

“A~!”

Người phụ nữ đột nhiên cong eo ngâm nga một tiếng, chân dài trắng trẻo bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cuốn chặt lấy vòng eo của người đàn ông, sướиɠ đến mực triều phun.

“Ha... a... lẳиɠ ɭơ này, làm chết em!”

Cánh tay người đàn ông đầu đinh nổi đầy gân xanh, cắn răng thở ra một hơi, nâng eo cô gái, dùng sức phần hông mạnh mẽ va chạm với da^ʍ huyệt. Người phụ nữ bị thao đến xương cốt mỏi nhừ, nước bọt chảy xuống cũng không tự biết...

“Xem đủ chưa?”

Thanh âm trầm thấp vang lên từ sau lưng. Đoạn Thiên Biên đang nghiêm túc quan sát bị dọa đến mức run lên, quay đầu lại mới biết phía sau đã xuất hiện một người đàn ông từ bao giờ. Cô ngẩn người.

“Trình Trạch?”

Hiện tại là đầu thu, Trình Trạch chỉ mặc một chiếc sơ mi màu đen, cả khuôn mặt anh tuấn ngập vẻ u ám.

Thần sắc anh ta lạnh lùng, không giống như luật sư tinh anh mà nom giống như một quý công tử tối tăm, chỉ là thái dương mơ hồ hiện lên gân xanh bại lộ tâm trạng tức giận lúc này.

“Cô nói đang tra án ở cục cảnh sát, chẳng lẽ mỗi ngày đều xem mấy thứ này ư?”

Cô gái trong màn hình “ưm a” càng lúc càng lớn, “bé con da^ʍ”, “huyệt chặt lắm”, da^ʍ từ lãng ngữ linh tinh tràn ngập trong phòng khiến Đoạn Thiên Biên thấy hơi xấu hổ, vội vàng đóng video lại.

Cô xoa nếp gấp do ngồi lâu trên cảnh phục, ho nhẹ hai tiếng mở miệng: “Sao anh lại tới đây?”

Hừ, sao lại cứ bị anh ta gặp được!

Trình Trạch nhấc một chân đá cánh cửa đóng lại, sắc mặt sa sầm, ngữ khí thiếu kiên nhẫn: “Mấy ngày nay cô cố ý trốn tránh tôi?”

Đoạn Thiên Biên bĩu môi: “Tôi không có.”

Có cũng không thừa nhận!

Trình Trạch quơ quơ di động, cười lạnh nói: “Điện thoại, WeChat đều không chịu trả lời, Đoạn Thiên Biên, chẳng phải ý cô là muốn tôi tự mình tìm đến hay sao?”

“Tôi nói không có.”

Đoạn Thiên Biên cắn răng: “Trình Trạch, tôi đang làm việc! Mời anh ra ngoài cho!”

“Đây là cái mà cô gọi là làm việc? Xem phim sεメ?”

Trình Trạch cũng tức giận nắm cằm Đoạn Thiên Biên, trào phúng nói: “Sao thế, dục cầu bất mãn à? Hay trách tôi không chạm vào cô?”

Lại tới nữa, cô nghĩ.

Tên đàn ông này mỗi lần có chuyện gì không hài lòng đều sẽ chạy tới nhục nhã cô.

Nghĩ vậy, từ trung học đã bắt đầu như thế, Trình Trạch cư xử với các bạn học xung quanh cũng không tệ lắm, cho dù là người đối diện õng ẹo tạo dáng thế nào cũng có thể nhẫn nại giảng đề cho họ, duy chỉ khắc nghiệt với một mình cô.

Cố tình, cô lại hết lần này đến lần khác lờ đi sự chán ghét ấy, vẫn chỉ trông thấy thiếu niên ngây ngô mà cô yêu thầm, vì thế cam tâm tình nguyện la liếʍ anh ta mười năm.

Vậy nên lúc này cô mới ảo não ấn huyệt Thái Dương, như một kẻ thất bại, trong giọng nói lộ ra nồng đậm mỏi mệt và thất vọng.

“Trình Trạch, năm nay tôi 26, không phải 16 tuổi, không phải Đoạn Thiên Biên chỉ cần một câu “cũng được ” của anh là có thể vui vẻ thật lâu.”

“Tôi nghe lời anh lăn ra xa rồi, nên cũng cầu xin anh đừng dày vò tôi nữa.”

Im lặng thật lâu, một lúc sau, Trình Trạch mới buông tay, lui ra phía sau một bước, thần sắc lại trở về dáng vẻ lạnh nhạt, đáy mắt còn phiếm vẻ chán ghét: “Ngày mai là sinh nhật mẹ tôi, cô nhớ tới dự, bà gọi điện thoại thì nói dạo này tôi đi công tác, đừng để bị lộ.”

Trình Trạch rời đi rồi, Đoạn Thiên Biên vẫn ngẩn ngơ thật lâu mới khôi phục lại từ ký ức không mấy vui vẻ trong trí nhớ.

“Cảnh sát Đoạn, xảy ra chuyện gì vậy?”

Tiểu Lưu thò đầu từ ngoài cửa vào trong dò xét, tám phần là nhìn thấy bóng dáng sát thần của Trình Trạch nên mới vào xác nhận xem cô có còn sống không đây.

Đoạn Thiên Biên vẫy tay: “Tôi không sao, tiếp tục làm việc đi thôi.”

Thở ra một hơi buồn bực, ném tên cặn bã Trình Trạch ra sau đầu, Đoạn Thiên Biên lại lần nữa click mở trang web sắc tình vừa rồi ra nhìn.

Đoạn Thiên Biên là nữ cảnh sát.

Nhưng kể từ một năm trước cô đã được phân đến tổ truy quét tệ nạn mại da^ʍ, cứ sáng là tới xem phim con heo, tan tầm thì đi càn quét tụ điểm mại da^ʍ.

Ngày hôm qua, cô nhận được một cử báo nặc danh, nói trên mạng có một trang web sắc tình, dụ dỗ phi pháp phụ nữ gian da^ʍ trong hiện thực, còn gửi cả link địa chỉ trang web lại đây.

Click vào đường link, Đoạn Thiên Biên kinh ngạc phát hiện trang web đúng là không hề đơn giản.

Cô chưa từng thấy giao diện sắc tình nào tươi mát thoát tục như vậy, không có bất cứ quảng cáo màu sắc rực rỡ nào, vừa tiến vào, chỉ có hai lựa chọn hiện ra trước mắt.

—— Chào mừng đến với thế giới du͙© vọиɠ, xin hãy lựa chọn thân phận của mình.

——A. Du khách

——B. Hội viên