Kỷ Đình Thụy nhìn thấy hai má em gái nhỏ đỏ hồng, quan tâm mà hỏi: “Sao mặt em đỏ hồng vậy? Đi bơi bị cảm lạnh rồi sao?”
“Không có đâu anh trai, em chỉ là bị nóng chút thôi… Anh trai ngủ ngon nha!” Kỷ Cẩn Ni nói xong thì nhanh chân chạy lên lầu, trái tim vẫn còn thùng thùng nhảy lên, khóa trái cửa ngồi xuống mép giường, đầṳ ѵú từ lúc nãy đã cứ ngạnh ngạnh cứng lên cọ cọ vào áo ngực, vừa đau vừa ngứa… Cô cởϊ áσ ra cúi đầu nhìn hai bầu vυ' của mình, bị áo ngực bao vây lấy một nửa một nửa bầu vυ' thì lộ ra ngoài, lấy tay chọc vào đúng là rất mềm mại nha, cô có chút xấu hổ mà nhớ đến Oánh Oánh nói cảm giác rất tuyệt vời.
Mới vừa cởi bỏ ra áo ngực, hai bầu vυ' bị trói buộc tranh nhau mà nhảy ra, đầṳ ѵú nhỏ nhỏ tròn tròn nằm trên hai vòng tròn hồng hồng, Kỷ Cẩn Ni thấy bực bội vì sao nó lại nhô lên như vậy, sao lại không chịu xẹp xuống?
“A…” Cô lấy đầu ngón tay đυ.ng vào lại thấy càng khó chịu hơn, đυ.ng đυ.ng vài cái bên dưới còn chảy ra nước, cô nhìn chằm chằm vào hai đỉnh nhòn nhọn, tay đi xuống mò qυầи ɭóŧ đã ướt, bên trong cơ thể không biết đã xảy ra chuyện gì vẫn luôn cảm thấy ngứa ngứa, cô ủy khuất đến muốn khóc… Tại sao mỗi lần ở bên anh cơ thể đều sẽ xảy ra vấn đề như vậy? Còn nói cái gì mà thêm động tác làm cô thoải mái? Cô mới không thèm tin anh đâu!!!
Thật sự là không biết làm thế nào, nên cô gọi điện cho Lương Trấn Khiêm, chuông mới vừa reo lên hai tiếng anh đã bắt máy: “Nini?” Âm thanh có chút khàn khàn còn mang theo tiếng thở dốc.
“Dạ, anh đang tập thể dục sao?”
Lương Trấn Khiêm đang vuốt ve gậy thịt của mình, cười một chút, cũng không thể gọi là tập thể dục được: “Ừ, sao giờ này em còn chưa ngủ?”
Anh vừa hỏi cô liền nhớ tới vấn đề của mình, biết là anh không nhìn thấy nhưng vẫn méo miệng, ủy khuất mà nói: “Còn không phải tại vì anh hay sao?”
Nếu không tại vì anh, cơ thể cô cũng không có thay đổi lớn tới như vậy đâu.
Bên kia giống như đã dừng lại động tác, ôn nhu hỏi cô: “Làm sao vậy?” Hừ… Còn có thể làm sao nữa chứ, đầṳ ѵú đã sưng lên đến thật ngứa thật khó chịu, phía dưới còn chảy ra nước nữa, nhưng mà những chuyện này phải nói như thế nào với anh chứ?
Anh lại hỏi thêm một lần nữa cô mới chui vào trong chăn mà nhỏ giọng nói: “Cơ thể em vẫn luôn thấy khó chịu, cảm thấy rất ngứa…”
Lương Trấn Khiêm cuối cùng cũng phản ứng lại, đã quên mất bảo bối của anh rất nhạy cảm, đây chính là thoải mái quá lại không được thỏa mãn nên đang bị nghẹn đến mức khó chịu rồi… Anh nhẹ giọng hỏi: “Ngứa ở đâu? Nếu khó chịu quá thì anh chở em đi bệnh viện khám xem nhé?”
Kỷ Cẩn Ni vội vàng ngắt lời anh: “Không đi bệnh viện, chỉ là… Chỉ là nhòn nhọn vẫn luôn cứng rắn nhô lên, nó không chịu xẹp xuống, khó chịu muốn chết… Đều tại anh hết.”
Đầu dây bên kia Lương Trấn Khiêm im lặng vài giây, anh nghe xong cô gái nhỏ nói, ý cười trong đáy mắt cũng muốn tràn ra ngoài rồi, đúng là bảo bối của anh, cái gì mà “Nhòn nhọn vẫn luôn cứng rắn nhô lên”, hai viên núʍ ѵú nhỏ đó khẳng định là đang hồng hồng mà dựng thẳng lên rồi đi, không cho vào trong miệng liếʍ cắn, xoa nắn thì làm sao mà thỏa mãn được đây?
“Em nói nhòn nhọn là cái gì? Không nói rõ làm sao anh biết là chỗ nào đây?”
Kỷ Cẩn Ni cảm thấy có phải là điều hòa bị hỏng rồi không? Không thì tại sao cô lại thấy nóng như vậy, cô mềm mại yêu kiều mà nói: “Nhũ… Đầṳ ѵú, là ở nơi đó… Nó nhô lên thật khó chịu…” Không biết anh có nghe được hay không nữa, mà có không nghe thì cô cũng không nói lại lần thứ hai đâu.
Lương Trấn Khiêm nghe được, chậm rãi mà vuốt ve côn ŧᏂịŧ: “Là bị đau? Hay chỉ là ngứa?”
“Vừa ngứa vừa đau, chạm vào liền thấy khó chịu.”
“Là do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên mới như vậy, nếu như em không chạm vào thì nó sẽ không xẹp xuống đâu.” Thật là… Mυ'ŧ ăn một chút là được rồi, nhưng mà bây giờ vẫn còn chưa được: “Nini, em dùng tay xoa xoa bên cạnh núʍ ѵú một chút, xem có đỡ hơn không?” Bên kia điện thoại vang lên tiếng sột soạt sột soạt, chắc là cô gái nhỏ đang ở trong chăn rồi?
“Sau đó thì làm sao nữa anh hai?” Cô đã xoa xoa thịt mềm bên cạnh đầṳ ѵú, vì tay nhỏ nên chỉ có thể nắm lấy một ít nhũ thịt mà nhẹ nhàng xoa xoa, cũng không có cảm giác gì.
“Em dùng ngón cái và ngón trỏ kẹp lại núʍ ѵú
sau đó nhẹ nhàng vân vê, nghe lời, nếu không chạm vào sẽ càng khó chịu.” Anh nghe tiếng hừ nhẹ tinh tế của cô gái nhỏ, bàn tay nhỏ nhắn kia chắc là đã làm theo lời anh rồi… Côn ŧᏂịŧ trong tay nghe cô hừ liền hưng phấn lên, mã mắt chảy ra nước càng làm cho đại qυყ đầυ màu đỏ thêm bóng loáng.
Kỷ Cẩn Ni thấy vô cùng khó chịu, di động đặt ở bên gối đầu nhẹ giọng mà thở gấp, tay nhéo lấy đầṳ ѵú mà cơ thể đều run run lên, anh còn nói phải động vào mới được: “Đây là phương pháp gì vậy anh? Em lại càng thấy khó chịu hơn…”
“Đợi chút nữa thì sẽ hết khó chịu, em đừng ngừng lại, nhớ lại cảm giác lúc nãy anh hai liếʍ vành tai, vuốt eo, có phải là cảm thấy tê tê dại dại rất thoải mái hay không?”
Nhớ đến cảm giác vành tai bị khoang miệng ẩm ướt của anh ngậm vào, đầu lưỡi hữu lực còn liếʍ láp lấy đánh vòng còn sẽ di chuyển đến trên cổ… Hai bàn tay thon dài nóng hổi vuốt ve hai bên sườn eo mềm mại… Đầu ngón tay bỗng nhiên không khống chế được lực đạo “A….” Cô cong eo lên mà duyên dáng kêu to ra một tiếng… Lại nghe anh bên kia cũng ẩn nhẫn mà “Ưm…” Một tiếng, không biết là anh đang làm gì mà lại phát ra một tiếng như vậy…
Qua một lúc cô mới mở miệng: “Bây giờ tốt hơn rồi…” Còn chưa có nói xong đã bị chính giọng nói của mình làm giật mình… Im miệng không dám lên tiếng nữa, đợi một chút mới nhỏ giọng nói: “Đã hết ngứa rồi, cám ơn anh hai, anh tiếp tục tập thể dục đi.” Bây giờ ở bên dưới giống như là đã đi tiểu ra quần vậy, cô muốn đi vào phòng vệ sinh rửa sạch sẽ.
Lương Trấn Khiêm nhẹ giọng cười nói: “Không cần cám ơn anh, anh hai cũng có trách nhiệm, sau này phải để cho Nini hoàn toàn cảm thấy thoải mái mới có thể để em đi, nếu không Nini lại thấy khó chịu.” Cúp điện thoại xong nhìn lại lòng bàn tay dính đầy tϊиɧ ŧяùиɠ của mình… Hừ… Vuốt ve lâu như vậy không chịu bắn, vừa nghe cô hừ hừ hai tiếng lại lập tức bắn…
Chính mình dùng tay sao có thể gọi là tập thể dục được chứ… Sau này làʍ t̠ìиɦ cùng cô gái nhỏ mới được tính là tập thể dục nha!