Đồng Y

Chương 1: Khinh thường

Vụиɠ ŧяộʍ với cha

Tên khác: Phụ thân tình nhân (NP)

Tác giả: Tứ Khuyết Nhất

Lần đầu tiên Hồ Lê Thân nhìn thấy Đồng Y, ấn tượng của hắn chính là dáng dấp xinh đẹp.

Lần thứ hai gặp, trên cổ Đồng Y có dấu hôn, bên dưới sườn xám ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc, để hắn nhìn thấy được tiểu huyệt không l.ông.

Lần thứ ba gặp, hai người ở trên xe, Đồng Y phát tao, mạnh mẽ xoa nắn côn ŧᏂịŧ Hồ Lê Dương đến bắn.

Lần thứ tư gặp, hai người lên giường.

Nữ chính đã kết hôn, người xinh đẹp nhưng tâm địa độc ác.

Nam chính đã kết hôn, một kẻ biếи ŧɦái.

Nữ chính kém nam chính 18 tuổi, nam chính 38, nữ chính 20.

Cảnh báo trước, cảnh báo trước: Cha con ruột, cha con ruột, không thích chớ nhảy hố, bên trong không có người tốt, truyện không tam quan.

Nhiều Couple.

1: Con gái tâm cơ kỹ nữ ác độc vs người cha máu lạnh khống chế dục.

2: Ôn nhu anh rể vs cô em vợ bạch liên hoa mảnh mai.

3: Vợ cảnh trưởng cường thế vs tiểu chó săn hát tuồng.

Nhắc đến nɠɵạı ŧìиɧ, yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, tam quan bất chính. Cao H.

Chương 1: Khinh thường

“Lưu phu nhân, chỉ còn thiếu mỗi cô thôi đấy, rốt cuộc cũng đến rồi.” Kim Huyền dọn bàn mạt chược trước, sau đó gọi đám người tụ tập.

“Còn không phải do anh nhà tôi bận rộn, nhất định phải cùng anh ấy uống trà chiều xong.” Trương Văn đưa áo khoác cho người làm, sau đó ngồi xuống dưới.

“Ôi chao, vợ chồng hai người đúng là tình cảm, hâm mộ chết đi được.” Kim Huyền cố ý thay đổi giọng điệu.

“Đều là vợ chồng già rồi, còn ân ái cái gì, ân ái đến mấy cũng kém tân hôn.” Trương Văn nói xong, ánh mắt liếc qua Đồng Y ở bên cạnh một cái.

Kim Huyền biết ý tứ của Trương Văn, cô ta che miệng cười trộm.

Đồng Y biết được hai người chỉ cái gì, giả bộ không nghe thấy.

“Tịch phu nhân xoa bài đi.” Kim Huyền thấy mọi người ngồi yên, không nhịn được nhắc nhở.

Đồng Y lấy lại tinh thần, cô nhanh xoa bài.

Mặc dù mỗi người đều cười cô vì tiền tài gả cho một lão nam nhân, nhưng mỗi người đều không bằng anh ta.

Kim Huyền sờ bài xong, đánh một quân trước.

Trương Văn không cam lòng yếu thế, cũng đánh ra một quân.

“Lâm phu nhân chơi giỏi quá, tôi cũng không biết nên đánh quân nào đây.” Thân Oanh không nhịn được trêu chọc.

“Ôi dào, hôm nay chỉ là có chút may mắn mà thôi.” Kỹ năng chơi bài của Trương Văn quả thật không tồi nhưng may mắn như hôm nay, thật đúng là lần đầu tiên.

Chẳng qua sau cùng người thắng vẫn là người luôn yên lặng không nói Đồng Y, cô ù.

Một ván thua đậm, Thân Oanh và Trương Văn thua, sắc mặt đều trở nên khó coi.

Hai người bọn họ thua bởi Kim Huyền thì thôi, nhưng thua dưới tay Đồng Y thì cảm thấy mất mặt.

Bởi vì ở trong mắt bọn họ, Đồng Y chỉ là tiểu thϊếp không lên được mặt bàn, có thể cùng chơi mạt chược với bọn họ, còn không phải do phó quan Tịch đang leo lên được trước mặt tổng thống làm đại hồng nhân.

“Chơi tiếp ván nữa.” Kim Huyền vì giảm bớt xấu hổ, nhanh chóng rời lực chú ý của mọi người đi.

Bốn người đều chơi đến nghiện, đánh suốt một buổi trưa, mãi cho đến khi trời tối mới dừng.

Buổi tối, ba người được Kim Huyền giữ lại ăn cơm, vừa hay Hồ Lê Thân đi làm về.

Người giúp việc đứng ở cửa nhìn thấy hắn, lập tức truyền lời. “Ông chủ đã về.”

Hồ Lê Thân vừa đi lên, bốn người phụ nữ đã ngồi đoan trang, đồng loạt nhìn về phía hắn ta.

“Chào Hồ tiên sinh.” Thân Oanh và Trương Văn đều quen biết, trước tiên chào hỏi.

Hồ Lê Thân lễ phép gật đầu, hắn luôn là người kiệm lời như vậy.

“Nhanh ngồi xuống ăn cơm tối đi, đã muộn vậy rồi mới về.” Kim Huyền oán trách, ra lệnh cho người làm lấy thêm bộ bát đũa.

“Hôm nay trong cục bị một số việc trì hoãn.” Hồ Lê Thân giải thích qua.

“Chỉ mình anh là bận rộn.” Trên mặt Kim Huyền mang theo không kiên nhẫn.

“Được rồi, cuối tuần anh sẽ bồi thường cho em, dẫn em đi xem kịch.” Hồ Lê Thân hiếm khi dịu dàng.

“Hồ tiên sinh đối xử với phu nhân thật tốt, tiên sinh nhà tôi trước nay chưa từng dịu dàng như thế.” Trương Văn thở dài một hơi.

“Lâm phu nhân nói đùa, ai mà không biết Lâm tiên sinh nổi danh yêu vợ.”

“Đâu đó, mấy người đàn ông đó đâu so được với Hồ tiên sinh, không ở bên ngoài nuôi dưỡng tiểu tình nhân mới thật sự là người đàn ông tốt.” Thân Oanh khen ngợi.

Đồng Y nhân lúc mấy người nói chuyện, không nhịn được đánh giá người đàn ông kia.