Không Nộp Bài Tập

Chương 29

Âm nhạc tập thể dục vang lên, nghe tiếng chỉ huy trên loa, tất cả nữ sinh lớp cô đều gian nan tập theo, mồ hôi lạnh chảy dọc xuống chán, mà trứng rung trong tiểu huyệt vẫn không ngừng rung, hình phạt biếи ŧɦái này đúng là chỉ có thầy giáo biếи ŧɦái của lớp cô mới có thể nghĩ ra.

"Ưm, thật khó chịu, thật sự không chịu nổi nữa, ưm ưm ưʍ..." Toàn thân cô run rẩy kịch liệt, động tác nhảy theo chỉ mới chậm nhịp mà tốc độ trứng rung trong tiểu huyệt đã tăng tốc, trong tiểu huyệt giống như bị càn quét điên cuồng, cô biết chắc chắn thầy giáo đang đứng ở chỗ tối quan sát mọi người vì cô và các nữ sinh lớp cô đều đột nhiên căng thẳng một cách kỳ lạ, hai chân đều kẹp chặt, sắc mặt ửng hồng, dưới thân dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra.

“Tiểu Đào Đào, cậu cảm thấy rất khó chịu sao?” Nam sinh vừa rồi được cô khen ngợi khi thao quan tâm hỏi.

“Trứng rung trong tiểu huyệt rung quá nhanh, tôi không chịu nổi, a, ngứa quá, tôi sắp cao trào rồi.” Trứng rung không ngừng rung mạnh trong tiểu huyệt của cô, cô kẹo chặt hai chân lại, tiểu huyệt co rút, dâʍ ŧᏂủy̠ mãnh liệt trào ra.

“Trông cậu không khỏe lắm, hay là tớ đỡ cậu đi đến phòng y tế trước nhé.” Cậu ta quan tâm đi tới giúp đỡ cô.

“A...tốc độ trứng rung càng ngày càng nhanh.” Cậu ta vừa đυ.ng vào tôi thì trứng rung trong tiểu huyệt liền rung nhanh hơn, chắc thầy giáo thấy cảnh này nên tăng mức độ trừng phạt cô, cô nhanh chóng nói: "Cậu đừng tới đây, mau trở về đi, thầy giáo nhìn thấy sẽ phạt tôi, mau đi đi." Cô không muốn làm liên lụy đến cậu ta.

“Không được, trông cậu rất khó chịu, tôi giúp cậu giải quyết, tôi đưa cậu đi.” Cậu ta đỡ tay cô, ôm lấy cô, muốn dìu cô đi.

“Các em đang làm cái gì vậy?” Đúng lúc này, thầy giáo đi tới, trên mặt lộ ra vẻ tức giận nhìn chằm chằm vào bọn cô.

"Thầy, không liên quan tới cậu ấy, là em chịu không nổi, cho nên cậu ấy mới muốn dìu em đến phòng y tế, thầy...a..." Trứng rung nhét trong tiểu huyệt dâʍ đãиɠ đột nhiên rung mạnh lên, không ngừng chạm vào thịt mềm, cô kẹp chặt hai chân, toàn thân mềm yếu vô lực.

"Em không khỏe đúng không? Cậu tiếp tục tập bài buổi sáng đi, tôi đưa em ấy đi." Thầy đưa tay ra ôm lấy cô rồi rời đi.

Nam sinh kia không dám trái lệnh của thầy, chỉ biết nhìn cô bị thầy bế đi.

Thầy giáo không bế cô vào phòng y tế mà bế cô vào phòng làm việc, sau đó đặt cô lên bàn làm việc.

"A...thầy...mau lấy ra...a...em chịu không nổi...a...xin thầy...a a..." Trong đầu bỗng lóe lên một tia sáng, tiểu huyệt nhanh chóng co rút lại, một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ điên cuồng phun ra làm ướt cả bàn, cô sướиɠ run cả người, trứng rung trong tiểu huyệt vẫn đang chuyển động, cô không thể chịu được nữa mà phải van xin.

"Tiểu tao hóa, lúc tập thể dục buổi sáng cũng không quên dụ dỗ nam sinh, không dạy cho em một bài học thì em không nghe lời thầy nữa rồi." Thầy giáo đưa tay xé áo cô ra, một lúc sau cả người cô hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, cô nằm xuống bàn, trứng rung vẫn rung lên khiến cả người cô run lên.

Thầy giáo mở rộng hai chân của cô ra, nhìn xuống tiểu huyệt của cô, sau đó cười xấu xa: "Tiểu huyệt này thật xinh đẹp."