Không Nộp Bài Tập

Chương 1

"Mau nộp bài tập, mọi người mau nộp bài tập, thầy giáo sắp tới rồi." Tiếng chuông lớp vừa vang lên, tổ trưởng liền hét lên yêu cầu học sinh trong lớp nộp bài tập về nhà.

Cô vội vàng mở túi lục lọi bên trong, bỗng nhiên trợn tròn mắt: "Ôi, vở bài tập về nhà của mình đâu, tại sao vở bài tập về nhà của mình không có ở trong túi?"

"Tiểu Đào Đào, vở bài tập của cậu đâu, cả lớp cũng chỉ còn mỗi mình cậu không nộp." Tổ trưởng nhìn chằm chằm vào cô, đôi mắt kia bắt đầu toát ra vẻ dâʍ đãиɠ, "Có phải tối hôm qua cậu lười biếng không làm bài tập về nhà không? ”

Mắt các nam sinh khác trong lớp lập tức sáng lên rồi nhìn về phía cô.

"Tối hôm qua tớ có làm, tớ nghĩ là mình để quên vở bài tập ở nhà rồi, tổ trưởng, cậu đừng nói với thầy có được không, tớ cầu xin cậu..." Cô sợ đến mức cả người run rẩy, tiểu huyệt dưới thân cũng vì khẩn trương nên co rút.

"Sao có thể không nói với thầy chứ, thầy ơi, Tiểu Đào Đào không nộp bài tập." Tổ trưởng hào hứng báo cáo với nam giáo viên đang bước vào phòng học.

Thầy giáo là một người đàn ông trẻ tuổi, dáng người rắn chắc, bộ dạng có chút đẹp trai, tầm mắt của anh lập tức nhìn về phía cô.

"Thầy, không phải là em không làm bài tập, mà là em không cẩn thận để quên ở nhà, ngày mai em nhất định sẽ nộp." Thấy ánh mắt da^ʍ tà của giáo viên, cô cảm thấy sợ hãi.

"Tiểu Đào Đào, em cũng biết nội quy lớp rồi, nhanh chóng cởϊ qυầи áo ra, đi tới bục giảng." Giáo viên cầm thước gõ vào bảng, ánh mắt như lửa, giống như một con thú nhìn chằm chằm vào con mồi, mà con mồi này là cô.

Các bạn cùng lớp bắt đầu ồn ào, lớn tiếng bảo cô cởi đồ.

Cô không dám cãi lại giáo viên, chỉ có thể cắn răng chịu đựng sự xấu hổ, đưa tay cởi đồng phục học sinh trên người, đây là lần đầu tiên cô bị trừng phạt, cô vẫn còn là xử nữ, hai chân Tiểu Đào Đào bắt đầu run rẩy.

"Cậu chậm quá, để tớ giúp cậu." Bạn cùng bàn cô là một nam sinh, cậu ta đưa tay cởϊ áσ ngực của cô, tay nhân cơ hội xoa ngực cô một cái, lúc cởϊ qυầи lót của cô, ánh mắt cậu ta nhìn thẳng vào tiểu huyệt non nớt, còn cố ý dùng tay chạm nhẹ vào hạt le, sau đó kích động nói, "Biết ngay cậu là tiểu tao hóa, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra rồi.”

Thân thể cô còn rất non nớt, rất mẫn cảm, bị cậu ta sờ vài cái, tiểu huyệt liền ướt, cô càng xấu hổ.

"Mau lên đây." Giáo viên đã không chờ được nữa, gõ thước và lớn tiếng hét.

Tôi cắn môi dưới, toàn thân run rẩy, trước mặt các bạn mà tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi tới trước mặt thầy giáo.

Thầy giáo đưa tay nắm lấy bộ ngực đang phát triển của cô rồi xoa bóp.

"Ưʍ...thầy...a...nhẹ chút..." Anh xoa rất mạnh, cô đau đớn kêu một tiếng.

"Đau mới thoải mái." Giáo viên cầm thước kẻ đi dọc theo cơ thể hoàn hảo của cô, dọc từ cặρ √υ' trượt đến nơi tư mật, lấy thước chọc vào giữa, sau đó ra lệnh cho cô, "Mở hai chân ra, rộng một chút."

Cô chỉ có thể nghe lệnh mở hai chân ra, da^ʍ huyệt trong tiểu huyệt không ngừng phun ra trước mắt mọi người, cô xấu hổ cúi đầu xuống.

"Tiểu Đào Đào thật sự rất tao, các em nhìn đi, tiểu huyệt đã hưng phấn tới nỗi phun dâʍ ŧᏂủy̠, các em có nhìn thấy hay không, dâʍ ŧᏂủy̠ đang chảy từ trong tiểu huyệt này ra." Giáo viên lấy thước đẩy lông mao của cô ra, cô nhìn thấy hang động non nớt hồng hồng của mình đang chảy ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠.