Đường Hải nói: “Ông Trương, ông đã ngoài sáu mươi, cũng sắp phải nghỉ hưu, trong thẻ có một trăm vạn, đủ để ông an hưởng tuổi già, ngày mai chỉ cần ông một mực chắc chắn chuyện dược liệu là do Đường Sở Sở sắp xếp.”
“Điều này…”
Trương Nguyên hơi hoảng sợ.
“Ông yên tâm, không ai biết rằng ông đã hợp tác với Đường Lỗi đâu, mười vạn trước đây tôi cũng sẽ không truy cứu, sau khi xong việc, ông cầm một trăm vạn, quang minh chính đại về hưu, nếu không mọi người đều sẽ biết việc ông hợp tác với Đường Lỗi tráo đổi loại thuốc kém chất lượng, ông cũng không muốn trước khi về hưu còn phải đi gặp quan tòa đúng không, chỉ cần làm theo hướng dẫn của tôi, đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu Đường Sở Sở, đến lúc đó tôi sẽ nói nó đe dọa sa thải ông.”
Trương Nguyên nhìn tấm thẻ ngân hàng trên bàn, trên mặt ông ta hiện lên một tia tham lam.
Ông ta đã làm việc chăm chỉ cho Vĩnh Nhạc hơn hai mươi năm, nhưng ông ta vẫn chỉ nhận được một mức lương ít ỏi, việc kiếm tiền trước khi nghỉ hưu cũng không tồi.
“Tổng giám đốc Hải, tôi đồng ý với ông.”
“Được.”
Trên mặt Đường Hải mang theo vẻ hài lòng đắc ý.
Sau khi Đường Hải thu xếp xong mọi việc, ông ta trở về biệt thự nhà họ Đường.
“Bố, con đã kiểm tra rồi, bệnh viện Vĩnh Nhạc của chúng ta quả thật có thuốc kém chất lượng và thuốc giả, mà tất cả những chuyện này đều là trò mèo của Đường Sở Sở, nó lấy chuyện đuổi việc ra để gây sức ép với người phụ trách dược liệu tên Trương Nguyên, nhập thuốc giả vào rồi âm thầm đứng sau thu lợi nhuận.”
Đối mặt với Đường Thiên Long, từng lời Đường Hải nói ra đều vô cùng thận trọng.
Ông ta cũng không muốn phải đi đến bước này.
Nhưng, cơ nghiệp khổng lồ của nhà họ Đường làm sao có thể giao vào tay một người phụ nữ như Đường Sở Sở được.
Con trai ông ta là Đường Lỗi muốn gây chút rắc rối cho Đường Sở Sở, ông ta vừa hay cũng muốn tương kế tựu kế.
“Con cũng đã kiểm tra, những người đến gây rối hôm nay đều là người nhà em dâu Hà Diễm Mai, bọn họ thông đồng với nhau từ trước rồi, lợi dụng lúc còn nắm quyền lực trong tay, lợi nhuận của công ty ăn được bao nhiêu là ăn bấy nhiêu.”
“Rầm!”
Đường Thiên Long tức giận đập bàn.
Cái đập bàn này cũng khiến tim Đường Hải muốn nhảy ra ngoài.
Để Đường Thiên Long biết những chuyện này đều do người một nhà bọn họ giở trò với nhau thì sẽ rất phiền phức.
Nhưng, bọn họ đã đi đến bước này rồi thì cũng chẳng còn lối thoát.
“Bố, ngày mai bố tự mình đến công ty hỏi Trương Nguyên đi.”
Ngày hôm sau.
Sáng sớm Đường Sở Sở đã đến công ty.
Giang Thần muốn hỏi cô về vụ thuốc giả, và Trương Nguyên, nhân viên kỳ cựu của công ty phụ trách giao thuốc cho bệnh viện Vĩnh Nhạc.