Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù Nương

Chương 22

“Đại tỷ, ta muốn hỏi thăm ngươi chút chuyện, thôn các ngươi có nhà ai muốn làm hỷ sự không?”

Đại tỷ trung niên nghe vậy đánh giá Lý Hà Hoa từ đầu đến chân, sau đó hỏi: “Ngươi hỏi cái này để làm gì? Ngươi tới thôn chúng ta có việc gì sao?”

Lý Hà Hoa đổ mồ hôi, đôi mắt của đại tỷ này sao giống như máy rà quét vậy? Chuyện này với nàng cũng không quan hệ, không chừng người này có tinh thần tò mò bát quái đi.

Lý Hà Hoa đành phải nói thật: “Đại tỷ, không nói gạt ngươi, ta là một đầu bếp, hiện tại ở không một chỗ, nghĩ muốn nhận nấu tiệc ở làng trên xóm dưới kiếm thêm thu nhập, cho nên tới hỏi thôn các ngươi một chút xem có hay không.”

Đại tỷ trung niên nghe vậy ngây ngẩn cả người, trong mắt lộ rõ vẻ “ngươi mà có thể làm đầu bếp?” ý tứ mười phần không tin nàng.

Lý Hà Hoa tiếp tục cười: “Đại tỷ, ngươi nhìn ta thấy không giống sao? Kỳ thật ta đúng là đầu bếp, hơn nữa tay nghề của ta không ai nói không tốt. Thấy dáng người của ta không, đều là do ta làm đầu bếp ngần ấy năm, không có cách nào, ăn quá ngon, người càng lúc càng béo.”

Nghe Lý Hà Hoa nói như vậy, trung niên đại tỷ cũng tin vài phần, nhanh chóng nói: “Vậy ngươi tới thật khéo, thôn chúng ta đích thực có người muốn làm hỷ sự, là nhà Vương lão đầu, ngươi có thể đi hỏi một chút.”

Mắt Lý Hà Hoa sáng lên: “Đại tỷ, thật sao? Vậy có thể vất vả ngươi dẫn ta đi một chuyến không? Phiền ngươi rồi.”

Thời đại này người trong thôn thật là chất phác, hơn nữa không có việc gì cho nên rất thích xem náo nhiệt. Hiện tại có một nữ nhân béo nói mình là đầu bếp muốn tới nấu tiệc thì tò mò muốn đến xem.

Giờ phút này thấy Lý Hà Hoa muốn đi nhà Vương lão đầu, mọi người đều sôi nổi hứng thú tỏ vẻ có thể mang nàng đi.

Đại tỷ trung niên đứng lên, phất phất tay nói: “Ngươi đi theo ta, ta dẫn ngươi đi.”

Lý Hà Hoa nhanh chóng nói lời cảm tạ: “Cảm ơn đại tỷ, ngươi thật đúng là người tốt.”

Đại tỷ trung niên được khen liền thấy thoải mái, độ cong khóe miệng càng lớn.

Đi một lát liền tới nhà Vương lão đầu, đại tỷ trung niên đi vào trong sân trước, sau đó hô lớn: “Vương lão đầu! Vương lão đầu! Ngươi có ở đây không!”

Người trong phòng nghe thấy tiếng la vội vàng đáp lại: “A, có có có, tới liền.”

Một lão đầu bước ra từ trong phòng, đây là Vương lão đầu trong miệng đại tỷ trung niên.

“Tào Thẩm, gọi ta làm gì?”

Đại tỷ trung niên đẩy Lý Hà Hoa ra, nói: “Nhà ngươi không phải muốn làm hỷ sự sao? Vị này nói nàng là đầu bếp muốn đến nấu tiệc cho nhà ngươi đó.”

Tầm mắt Vương lão đầu rơi trên người Lý Hà Hoa, trong mắt hiện lên sự hoài nghi: “Tào thẩm này, nhà ta đã định mời đầu bếp Chu Lão Căn ở thôn Hà Tây rồi, không cần đâu.”

Lý Hà Hoa biết đây là người ta có ý cự tuyệt, nhưng nàng sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, nhanh chóng tiến lên một bước, nói với Vương lão đầu: “Chào đại thúc, ta là Lý Hà Hoa, ta là một đầu bếp, tay nghề rất tốt, chỉ cần ăn qua cơm ta nấu thì không ai nói không ăn được, nhà ngài muốn làm hỷ sự, bàn tiệc này quan trọng nhất chính là hương vị, nếu bàn tiệc ngon thì rất có mặt mũi không phải sao?”

Lời này của Lý Hà Hoa đã đi vào tâm khảm của đối phương, chính xác, tổ chức hỷ sự thì bàn tiệc rất quan trọng, bàn tiệc ngon, khách nhân ăn ngon thì là việc rất có mặt mũi, nhà người khác đều sẽ xem trọng nhìn một cái, cho nên cho dù là trong nhà không giàu, nhưng một khi có hỷ sự đều muốn mua đồ ăn đủ tốt, sau đó mời người chuyên nấu tiệc tới nấu.

Vương lão đầu nói: “Bàn tiệc này chúng ta đương nhiên phải chuẩn bị thật tốt, đầu bếp mà nhà ta mời chính là người có tay nghề tốt ở cả làng trên xóm dưới, tay nghề của nhân gia đều được mọi người khen ngợi hết lời.”

Kỳ thật Vương lão đầu chưa nói nửa câu sau, đó là “ngươi một phụ nhân trẻ tuổi sao có thể so được với nhân gia làm đầu bếp vài thập niên đây?”