Đỉnh Lưu Vợ Chồng Hôm Nay Ân Ái Sao

Chương 38: Bà Cố nếu muốn ăn phải Ꮯởi Qυầи áo trước

“Lâm Vãn, những bình luận đó đều không phải thật sự. Hai chúng ta yêu nhau nên mới kết hôn.”

Cố Tây Trầm nhìn thấy khu bình luận của Lâm Vãn quả thực hận không thể tát mình một cái.

Sớm biết thời điểm kết hôn đã khoe ân ái nhiều hơn, cũng sẽ không phải dựa vào bình luận làm ‘ bằng chứng. ’

“Nếu anh nói bình luận đều không phải sự thật, để tôi gọi điện hỏi người khác là được.”

Lâm Vãn nói xong liền lục tìm số điện thoại của Tô Tử.

Gọi đi, Tô Tử rất nhanh bắt máy.

Vì công bằng, Lâm Vãn còn mở loa ngoài.

“Tô Tử, tớ hỏi cậu một chuyện. Tớ cùng Cố Tây Trầm vì sao lại kết hôn?”

“Chuyện cậu cùng Cố Tây Trầm kết hôn, cậu đã quên? Cố Tây Trầm vương bát đản kia thừa dịp cậu uống say, đem cậu làm cái kia, ngày hôm sau còn cố ý chờ ông Cố cùng mọi người đến bắt gian, sau đó cậu cũng chỉ có thể gả cho anh ta. Có thể nói là đê tiện vô sỉ tới cực điểm!”

Tô Tử càng nói càng kích động. Mấy năm gần đây Lâm Vãn sinh hoạt không khác gì quả phụ. Cô nàng đã khuyên Lâm Vãn nhiều lần phải hưởng thụ lạc thú trước mắt, kết quả nha đầu này một hai đòi thắt cổ tự tử.

"Này Lâm Vãn, cậu không biết sao? Sao còn tới hỏi tớ?”

Sau khi nói xong Tô Tử đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp.

Lúc này đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói của Cố Tây Trầm , “Lâm Vãn, em nghe anh nói, những thứ này anh đều có thể giải thích.”

Tô Tử nghe được giọng nói Cố Tây Trầm vội vàng tắt điện thoại. Lâm Vãn hố chết cô nàng! Cố Tây Trầm mà mang thù, biết cô nàng ở sau lưng nói bậy, nhất định sẽ bảo anh trai tới thu thập!

“Được, anh giải thích cho tôi nghe. Là anh không quan hệ với tôi sau khi uống rượu, hay là không tìm ông Cố cùng những người khác tới bắt gian rồi ép tôi kết hôn?”

Lâm Vãn cầm di động, biểu tình tra hỏi.

Cố Tây Trầm căn bản còn muốn giải thích, kết quả nghe được Lâm Vãn đưa ra hai vấn đề, anh thật sự không phản bác được. Bởi vì những việc này đều do anh làm. Tô Tử không hề nói sai.

“Được rồi, em nói không sai. Anh thừa nhận nhân lúc em say rượu đưa em lên giường. Cũng thừa nhận cố ý kéo dài thời gian để mọi người nhìn thấy.”

“Bang!”

Lại là một cái tát trực tiếp đánh lên mặt Cố Tây Trầm.

“Cố Tây Trầm, anh đúng là vương bát đản! Tôi muốn cùng anh ly hôn!”

Lâm Vãn nói xong xoay người, muốn từ trong văn phòng đi ra ngoài.

Cố Tây Trầm nắm lấy tay Lâm Vãn, “Vãn Vãn, chúng ta tạm thời không thể ly hôn.”

“Ai không thể ly hôn với anh! Cố Tây Trầm, anh buông tay tôi ra, cẩn thận tôi lại đánh anh một trận!”

Lâm Vãn nhìn khuôn mặt Cố Tây Trầm bị cô đánh đến bầm dập, trong lòng không khỏi có chút chột dạ.

Đêm qua cô dường như hơi quá tay, đem mặt Cố Tây Trầm đánh thành như vậy.

Không phải cô đau lòng Cố Tây Trầm, mà là Cố Tây Trầm lớn lên có vẻ cũng đẹp trai. Cô chỉ đơn thuần đau lòng cho gương mặt này của anh.

“Vãn Vãn, hiện tại em chỉ có ký ước lúc 15 tuổi. Em không biết đã xảy ra chuyện gì. Lúc trước, em cùng anh ký hợp đồng tham gia gameshow, nếu hiện tại ly hôn, khả năng phải bồi thường một khoản kếch xù.”

Cố Tây Trầm biết Lâm Vãn tham tiền. Bởi vì từ nhỏ Tần Diên nữ sĩ đối với tiền tiêu vặt của Lâm Vãn rất hạn chế, sợ cô thấy trong nhà có tiền sẽ không nỗ lực.

Cho nên Lâm Vãn lúc nào có tiền đều luôn nghĩ cách tiết kiệm. Hiện tại nếu rút khỏi gameshow, phải bồi thường rất nhiều tiền. Lâm Vãn khẳng định không muốn.

“Ồ. Tôi sẽ nhờ anh trai tìm hộ biện pháp. Cố Tây Trầm, mỗi khi tôi nghĩ đến việc cùng anh còn là vợ chồng, tôi có thể đem tiền lấy ra sài hết.”

Lâm Vãn nghiến răng nghiến lợi nói. Cố cẩu đản thế nhưng dùng thủ đoạn đê tiện như vậy bắt cô gả cho anh, vì vậy cô càng không thể cùng anh tiếp tục làm vợ chồng.

“Vậy em không sợ Tần nữ sĩ tìm em tính sổ sao? Nếu phá hợp đồng, nháo đến mọi người đều biết. Tần nữ sĩ coi trọng nhất là mặt mũi, nếu trong đơn vị mặt mũi bị ném đi hết, trở về khẳng định sẽ thu thập em.”

“Cố Tây Trầm!”

Lâm Vãn nghiến răng, hận không thể xông lên cắn Cố Tây Trầm một ngụm.

“Lâm Vãn, anh là muốn tốt cho em. Em ngẫm lại đi, nếu chuyện chúng ta náo loạn ly hôn, làm Tần nữ sĩ mất mặt, bà ấy sẽ xử lý em như thế nào?”

Cố Tây Trầm ôm bả vai Lâm Vãn, dụ dỗ nói.

“Vậy chờ sau khi chương trình kết thúc, chúng ta lại ly hôn! Anh đừng nghĩ giở thủ đoạn gì!”

Lâm Vãn trong đầu nghĩ đến hình ảnh lúc trước bị Tần nữ sĩ thu thập, nhịn không được rùng mình một cái. Lúc trước ở lớp học mất mặt, Tần nữ sĩ còn chưa xủa lí cô. Hiện tại nếu mất mặt trong chương trình, Tần nữ sĩ rất có thể lột da cô.

“Được được, em yên tâm. Chỉ cần chương trình kết thúc, anh sẽ không ngăn cản em ly hôn.”

Cố Tây Trầm cười nói.

“Kia còn kém không nhiều lắm. Còn có tôi cảnh cáo anh, về sau thành thật một chút, không được động chân động tay với tôi.”

Lâm Vãn cảnh giác nhìn Cố Tây Trầm.

Cố Tây Trầm áp lên lỗ tai Lâm Vãn, trầm thấp nói: “Vãn Vãn, em xác định đêm qua là anh động tay động chân với em. Mà không phải chạm vào chỗ khác?”

“Cố cẩu đản, anh đừng có nói như vậy.”

Lâm Vãn cảm giác lửa nóng khi Cố Tây Trầm nói chuyện đều phun lên tai cô. Cơ thể của cô mẫn cảm căng chặt lên. Nhịn không được dùng sức đẩy Cố Tây Trầm.

“Tôi đi về trước.”

Lâm Vãn nói xong định xoay người rời đi.

“Vãn Vãn, em nhớ rõ nhà của chúng ta ở đâu sao? Chẳng lẽ em tại đã kết hôn còn muốn về nhà mẹ đẻ? Không sợ Tần nữ sĩ?”

Đôi tay Cố Tây Trầm ôm ngực, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn Lâm Vãn.

Quả nhiên Lâm Vãn chân trước còn chưa bước ra khỏi cửa, lại xoay người trở về.

Cô duỗi tay cánh tay kéo Cố Tây Trầm , “Đưa tôi trở về trước.”

“Muốn anh đưa em về đương nhiên không có vấn đề, nhưng bên ngoài có nhiều paparazi vây quanh như vậy, những người đó đều chụp lén. Nếu bị họ phát hiện vợ chồng chúng ta bất hòa, có vẻ không tốt lắm.”

Cố Tây Trầm cười cười.

Lâm Vãn duỗi tay giữ lấy cánh tay Cố Tây Trầm.

Nhìn cô sinh khí tới cực điểm, nhưng lại không thể bày da dáng vẻ không nghe lời. Cố Tây Trầm nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.

Hai người từ gara ngầm dưới công ty rời đi, Cố Tây Trầm bảo trợ lý phát tin tức, dư luận trên mạng để bộ phận truyền thông xử lí. Anh đem bộ thứ hai Lâm Vãn mặc đêm qua tung lên, ảnh chụp đó đủ để bác bỏ tin đồn.

Sau đó anh đưa Lâm Vãn về nhà.

Vào trong nhà, bụng Lâm Vãn ục ục kêu lên.

Cố Tây Trầm nghe thấy bụng Lâm Vãn kêu, quay đầu lại nhìn về phía cô.

Nháy mắt mặt Lâm Vãn đỏ bừng, “Cố cẩu đản, anh nhìn tôi làm cái gì. Tôi từ buổi sáng đến giờ chưa ăn một miếng cơm nào.”

“Em ngồi xuống trước đi, để anh đi nấu cơm cho em ăn.”

Cố Tây Trầm cởϊ áσ khoác, đi vào phòng bếp mặc tạp dề.

Lâm Vãn nhìn Cố Tây Trầm đi vào trong bếp, cô vội vàng đi theo.

“Cố Tây Trầm, anh sẽ không hạ độc vào trong đồ ăn chứ?”

Cố Tây Trầm: “…”

Lúc Lâm Vãn 15 tuổi, rốt cuộc ấn tượng về anh trong lòng Lâm Vãn kém đến mức nào!

“Em yên tâm, chút nữa ăn cơm, anh ăn trước là được rồi chứ?”

“Vậy nếu anh hạ độc ở trên đũa thì sao?”

Lúc học cấp hai Lâm Vãn thích nhất là xem phim võ hiệp. Bên trong không ít hình ảnh hạ độc này.

“Yên tâm, chút nữa có biện pháp để em không dùng đũa ăn cơm.”

Cố Tây Trầm cười nói.

Trong lòng Lâm Vãn nói thầm, Cố Tây Trầm lại suy nghĩ lung tung chuyện gì.

Lâm Vãn không nghĩ tới, sau mười năm, tốc độ Cố Tây Trầm nấu cơm lại nhanh như vậy. Chỉ chốc lát sau Cố Tây Trầm đã làm xong 3 món mặn cùng một món canh, tất cả đều là món cô thích ăn.

Ngửi mùi đồ ăn thơm ngào ngạt, Lâm Vãn bị hấp dẫn đến độ chảy cả nước miếng.

Cố Tây Trầm cầm một xiên gà nướng, anh cắn một nửa, rồi giữ chặt gáy Lâm Vãn đem một nửa còn lại đưa vào trong miệng cô.

Lâm Vãn vốn dĩ thấy Cố Tây Trầm tới gần thì kháng cự, nhưng lực Cố Tây Trầm lớn, mạnh mẽ đút đồ ăn vào trong miệng cô, sau đó Lâm Vãn ăn liền mở to hai mắt.

Cũng quá ngon đi!

Quả thực so với mấy nhà hàng cô từng đi còn ngon hơn! Lâm Vãn đâu biết rằng, Cố Tây Trầm vì cô, mấy năm nay đều đi theo bảo mẫu nhà cô học nấu ăn.

Nhưng một xiên gà ăn xong, Cố Tây Trầm lại không có cho cô gắp đồ ăn.

“Vãn Vãn, còn muốn ăn sao?”

Cố Tây Trầm áp lên vành tai Lâm Vãn nói.

Lâm Vãn gật gật đầu, “Muốn.”

Cô đúng là xem nhẹ trù nghệ của Cố Tây Trầm, thật sự ăn rất ngon.

“Bà Cố, nếu muốn ăn, trước phải cởϊ qυầи áo mới được ăn.”