Ngưỡng Vọng (Thích Lôi)

Chương 64

“Vâng thưa chủ nhân.”

Mộ Lôi quay trở lại trước màn hình cùng với món đồ chơi, Quyền Đình nhắc cô ngồi lại tư thế ban nãy, sau đó nói: “Em cho một ngón tay vào đi.”

“Em… Em không dám…”

“Đưa nó vào, nó sẽ giúp em lêи đỉиɦ.”

Quyền Đình lấy thứ cô muốn nhất ra dụ dỗ.

Không đợi Quyền Đình thúc giục lần nữa, nỗi khát vọng kịch liệt bên dưới đã xúi giục cô nhanh tay. Cô quyết tâm thử đút một đốt ngón tay vào cửa hang.

“A —”

Vách trong ướt nóng gấp gáp mυ'ŧ lấy, quấn chặt lấy ngón tay của cô.

Mộ Lôi đỏ mặt, hóa ra anh sẽ cảm thấy thế này khi chạm vào cô.

Quyền Đình nhìn cô gái thể hiện hết suy nghĩ ra mặt bèn đè thấp giọng trêu chọc.

“Bên trong em vừa ướt vừa nóng, luôn quấn chặt lấy tôi không buông, còn…”

“Chủ nhân, đừng nói nữa a a a —”

Mặt Mộ Lôi đỏ bừng như bị thiêu cháy, cô giơ một tay lên che tai như đang bịt tai trộm chuông, người đàn ông phía đối diện lại càng cười vui vẻ.

— Anh cười thật đẹp.

Cô chợt bị nụ cười của người đàn ông làm chói mắt, nhất thời quên cử động.

“Nô ɭệ, mau tiếp tục, đừng lười biếng.”

Mộ Lôi đút ngón tay đang cắm trong khe hẹp vào sâu bên trong. Thật ra cô rất thích Quyền Đình gọi cô là nô ɭệ, cách gọi đó khiến cô có cảm giác mình được chiếm hữu, mỗi lần nghe thấy anh gọi như vậy đều làm cô thêm ướŧ áŧ.

Đốt ngón tay thứ hai, tiếp theo là cả ngón tay, Mộ Lôi thỏa mãn rêи ɾỉ ra tiếng, vách trong không ngừng co rút như đang giữ lại kẻ xâm lấn.

“Cử động ngón tay đi.”

Mộ Lôi rút ngón tay ra một nửa, sau đó lại đút cả ngón vào. Chẳng mấy chốc, dịch lỏng bên dưới tràn ra theo ngón tay thon dài.

“Ưm…”

Sau khi sự thỏa mãn ban đầu tan đi, nỗi trống rỗng thấu xương lại ập đến. Tay cô ra vào nhanh hơn, khát vọng vẫn không hề giảm bớt, cô chỉ đành dùng ánh mắt đáng thương nhìn Quyền Đình để cầu xin giúp đỡ.

“Chủ nhân… Em rất muốn… Ha a…” Đôi môi đỏ hé mở, bật ra một hơi.

“Em cho đồ chơi vào đi.”

Mộ Lôi gấp gáp cầm quả trứng rung màu hồng kia lên, hai ngón tay tách cánh môi đẫm nước ra, cắn răng đẩy trứng rung vào.

“Ha a —”

Cảm giác được lấp đầy làm người con gái không khỏi rêи ɾỉ ra tiếng, vòng tròn phía trên vừa chạm vào điểm nhạy cảm của cô, cái đuôi hình móc câu đã đè lên hạt châu chỉ chờ hoạt động.

“A…!” Trứng rung trong lỗ nhỏ bất ngờ chấn động làm Mộ Lôi sợ hãi kêu một tiếng.

Máʏ яυиɠ với tần số cao cọ xát mãnh liệt vào vách trong mềm mại, bề mặt gợn sóng như có sức sống bắt lấy điểm nhạy cảm của cô.

Mộ Lôi ưỡn người, hai tay ôm lấy vùng tam giác giữa hai chân, tấm lưng mảnh mai run lên bần bật vì kɧoáı ©ảʍ.

“A… Chậm lại… Chậm lại…”

Cái móc câu đang đè lên nhụy hoa của cô cũng đang rung theo, đóa hoa và nhụy hoa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng lúc làm cô nhanh chóng leo tới đỉnh.

Lần này khác với mấy lần dùng máy mát xa trước đây, cô không thể đè mạnh hay thả lỏng vì quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà chỉ có thể cong người đón nhận luồng kɧoáı ©ảʍ vô tận.

“Chậm lại thì sao em sướиɠ được, đúng không?”

Quyền Đình vừa nói vừa tăng trứng rung lên một mức.

“A a…!”

Mộ Lôi thở hốc vì kinh ngạc, hai chân kẹp chặt, một dòng nước trong suốt từ giữa hai chân phun ra rồi nhỏ xuống mặt đất.

“Chủ nhân… Không được… A a…”

Một giọt nước mắt chảy ra từ khóe mi Mộ Lôi. Ngay cả khi Quyền Đình không ở đây, cô cũng không dám lấy thứ đó ra khi chưa được phép, cô chỉ có thể thể hiện sự yếu thế qua màn hình và xin tha.

“Sắp, sắp hỏng rồi, huhu…”

64