Dục Vọng Của Anh Rể

Chương 18: Xe chấn ( H )

"Ưʍ... anh rể.. Đừng..."

Kɧoáı ©ảʍ tê dại không ngừng cuồn cuộn tăng lên, cơ thể Tô Nhân từng chút một mềm xuống, Chu Mộ Ngôn yếu ớt nắm lấy tóc hắn nhỏ giọng cầu xin.

Cô rất thoải mái, cũng rất khó chịu, trên dưới hai địa phương mẫn cảm nhất đều bị khống chế, có chất lỏng nào đó từ tiểu huyệt chảy xuống, muốn đẩy anh rể ra nhưng cả người mềm nhũn, đành phải nhắm chặt miệng, tránh cho mình kêu thành tiếng.

Chu Mộ Ngôn thở hổn hển ngẩng đầu, cởϊ qυầи lót nhỏ ướt đẫm của Tô Nhân ra, Tô Nhân cắn răng cố hết sức kéo cánh tay hắn, nhưng hoàn toàn không thắng nổi sức lực người đàn ông.

Khiêng hai đùi cô em vợ trên vai, Chu Mộ Ngôn nắm lấy mông nhỏ trơn bóng, đầu lưỡi liếʍ láp ở thịt non mịn bên trong đùi vài cái, lại liếʍ dọc theo khe thịt hồng nhạt khe từ dưới hướng lên, cô rêи ɾỉ một tiếng, cả người run rẩy, đầu lưỡi Chu Mộ Ngôn liếʍ đến khu vực âm đế mẫn cảm nhất, cô không khiềm chế được "A... A..." kêu lên.

Khóe miệng Chu Mộ Ngôn nhếch lên, hôm nay hắn muốn cho cô em vợ hưởng thụ chuyện giường chiếu, để sau này cô không thể rời khỏi mình.

Tô Nhân chưa từng có loại thoải mái như vậy, kɧoáı ©ảʍ tận xương kia từ chỗ sâu trong thân thể dâng lên, lan tràn đến từng tế bào toàn thân, giống như con cá vô ý nhảy đến trên bờ, chỉ có thể mở miệng to thở hổn hển.

"Ưʍ... Anh rể.... Ưmn... Không muốn..."

Trong đầu còn sót lại một tia lý trí làm Tô Nhân xoắn mông muốn thoát khỏi môi lưỡi gông cùm xiềng xích của anh rể, lại bị cánh tay mạnh mẽ ấn đến càng chặt. Tỉ mỉ và mạnh mẽ trừng phạt, đầu lưỡi ma sát âm đế sưng đỏ, bắt chước động tác dươиɠ ѵậŧ ra vào khi ân ái không ngừng xuyên qua, nuốt toàn bộ dịch mật của Tô Nhân vào miệng.

"Ưʍ... Anh rể... Anh rể... Em chịu không nổi..." Tô Nhân nhỏ giọng khóc lên.

Chu Mộ Ngôn cảm nhận một trận co rút trong huyệt nhỏ biết Tô Nhân muốn cao trào, đầu lưỡi điên cuồng đong đưa, cô gái "A" một tiếng, ôm đầu của hắn vòng eo đong đưa, nháy mắt lại mềm mại ngã xuống trên ghế dựa, một cổ chất lỏng từ huyệt nhỏ phun ra, bắn đầy gương mặt điền trai của Chu Mộ Ngôn, dưới thân ghế dựa cũng bị làm ướt mảng lớn.

"Nhân Nhân, có thoải mái không?" Chu Mộ Ngôn cười hôn lấy miệng nhỏ, để em vợ nếm thử tư vị chính mình.

"Ahhhh.." Tô Nhân nghiêng đầu tránh đi, trong lòng vừa xấu hổ vừa thẹn, chính mình thế nhưng bị anh rể liếʍ láp tới lêи đỉиɦ.

"Thoải mái không? Không nói lời nào anh rể sẽ làm thêm một lần."

"Thoải mái..." - Tô Nhân ấp úng trả lời.

"Vậy Nhân Nhân nói cho anh, tên nam sinh kia là ai?"

"...là bạn học."

"Thật ngoan." Chu Mộ Ngôn vừa lòng cười, cắn lỗ tai em vợ nhẹ giọng nói.

"Vừa rồi anh rể làm Nhân Nhân thoải mái, hiện tại Nhân Nhân cũng nên làm anh rể thoải mái!"

Hắn vỗ vỗ mông tròn thiếu nữ, đem côn ŧᏂịŧ diễu võ dương oai để ở tiểu huyệt ướt dầm dề.

Tô Nhân lập tức phản ứng lại, anh rể đang tính làm gì với mình, đẩy ngực hắn muốn ngăn cản, nhưng cô mới vừa triều phun, huyệŧ vô cùng ướt, qυყ đầυ người đàn ông như lửa nóng từng chút một từ miệng huyệt đi vào.

Mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm vách thịt cô theo bản năng co rút, "A" một tiếng, nâng đầu lên.

"Á... Thật chặt..."

Chu Mộ Ngôn cắn răng, mồ hôi nóng trên trán nhỏ xuống từng giọt, cúi người hung hăng hôn cô nhoc một cái, tiểu huyệt này đúng là cực phẩm; vừa ướt vừa nóng, mới đi vào một chút đã mυ'ŧ chặt đến mức hắn khó di động, thiếu chút nữa bắn ra.

"Nhân Nhân... Đừng căng thẳng..." Chu Mộ Ngôn rút ƈôn thịt ra bên ngoài một chút, rồi nhẹ nhàng đưa vào, tay xoa núm ngực Tô Nhân làm cô thả lỏng.

Tô Nhân sợ hãi cực kỳ, qυყ đầυ anh rể tròn tròn như đầu nấm, ở trong thân thể mình ra ra vào vào, cô biết sắp phát sinh chuyện gì, đẩy và đánh ngực hắn muốn chạy trốn nhưng lại bị kỹ xảo thành thạo của anh rể làm cho toàn thân nhũn ra, căn bản không dậy nổi, lo lắng đến nỗi khóc ra.

"Anh rể.. Em cầu xin anh... Đừng như vậy... Anh rút ra được không!"

Rút ra sao?

Ngực Chu Mộ Ngôn phập phồng, hơi thở không đều, lúc này cả người hắn đều sắp phát nổ làm sao có thế rút ra ?

Mấy ngày nay muốn cô nhóc này đến không nhịn được, công việc đều dẹp sang một bên, tự lái xe mấy tiếng đồng hồ tới tìm cô, cố gái đối diện lại không để tâm.

"Nhịn một chút, Nhân Nhân, anh rể vừa mới có phải khiến em rất thoải mái không? Hiện tại anh sẽ tiếp tục làm em thoải mái, ngoan ... Thả lỏng."

Chu Mộ Ngôn dịu dàng liếʍ mυ'ŧ cánh môi mềm mại của em vợ, qυყ đầυ lớn ma sát âm đế không ngừng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến chỗ mẫn cảm của thiếu nữ.