Khi Chu Mộ Ngôn trở về, Tô Nhân đang quỳ gối trên thảm ở phòng khách tập luyện yoga, hắn rất có hứng thú ngắm nhìn trong chốc lát, dáng người thiếu nữ tinh tế, eo nhỏ mông vểnh, độ mềm dẻo không tệ, làm động tác ra dáng ra hình, đáng tiếc, hiện tại còn không thể cho cô thi triển.
Mỗi đêm chờ Tô Nhân ngủ sau, Chu Mộ Ngôn đều sẽ tiến vào phòng em vợ, cô gái nhỏ thích khỏa thân khi ngủ nên bớt được việc không phải giúp Tô Nhân cởϊ qυầи áo, ôm thân thể trắng nõn tiểu hôn hôn sờ sờ, liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú, lại đem qυყ đầυ như lửa nóng cắm vào tiểu huyệt, ở huyệt khẩu nông cạn đưa đẩy.
Nhìn Tô Nhân cao cao vểnh kiều mông nhỏ, Chu Mộ Ngôn miệng đẳng lười khô, nới lỏng cà vạt, toàn thân hắn nghẹn đến khó chịu, càng ngày càng chịu không nổi loại tắt nghẽn này lướt, bức thiết càng muốn càng thâm nhập.
"Anh rể, anh đã về sao?"
Tô Nhân đã nhìn thấy bóng dáng Chu Mộ Ngôn, quay đầu lại trên khuôn mặt nhỏ mỉm cười ngọt ngào hỏi."Ưm, anh có mệt không?"
Chu Mộ Ngôn đi qua đi đem cô em vợ bế lên, để thân thể mát lạnh trong trang phục yoga dựa vào mình, lấy khăn giấy lau mồ hôi cho cô.
"Anh rể..... Để em tự làm."
Hơi thở đàn ông mãnh liệt rậm rạp vây quanh thân mình, Tô Nhân một trận mặt đỏ tim đập, cô không có thói quen cùng đàn ông gần gũi như vậy, duỗi tay đoạt lấy khăn giấy trên bàn.
Chu Mộ Ngôn hôm nay liền muốn trêu chọc em vợ, ôm vòng eo thiếu nữ mảnh khảnh không buông, cúi đầu mỉm cười nhìn nhìn
"Ai nha, anh buông ra."
Tô Nhân đẩy ngực Chu Mộ Ngôn vài cái không động đậy, muốn từ dưới cánh tay hắn chui ra, kết quả không đứng vững, "A" đến một tiếng thân thể đã bị Chu Mộ Ngôn nhanh tay lẹ mắt ôm chặt. "Chạy không thoát đâu?"
Tiếng nói Chu Mộ Ngôn khàn khàn có từ tính, khóe miệng gợi lên ý cười hài hước, ánh mắt quét nhìn hạ thân mình, tay thiếu nữ non mịn vừa rồi theo bản năng quơ loạn chính là chạm vào nơi đó.
Tô Nhân mặt trướng đến đỏ bừng, cuống quít rút tay, cô vì sao sẽ đυ.ng tới chỗ đó của anh rể? Đó là người đàn ông...
Cô cũng là thiếu nữ 17,18 tuổi, tuy rằng còn chưa kết giao bạn trai, nhưng mỗi tối bạn cùng phòng sẽ nơi một chút về vấn đề này. Bản thân cô không tuy chưa có kinh nghiệm, nhưng ít nhiều cũng biết...
Chu Mộ Ngôn nhìn bóng dáng cô em vợ cuống quít chạy về phòng ngủ trong lòng âm thầm buồn cười, cô gái nhỏ, mới sờ một chút liền xấu hổ thành ra như vậy? Côn ŧᏂịŧ của hắn mỗi buổi tối còn từng đi vào nộn huyệt chặt khuya của cô đấy!!
Kỳ thật ngày thường ban ngày nên cùng Tô Nhân thân thể tiếp xúc, ban đầu ra trong ánh mắt có chút sợ hãi, hiện tại còn không phải cùng mình hôn sao?Cô gái nhỏ, gãi đúng chỗ ngứa dạy dỗ dạy dỗ sẽ dễ dàng.
Chu Mộ Ngôn đi phòng bếp làm cơm, nhìn em vợ còn đem mình nhốt trong phòng, lắc lắc đầu có hơi bất đắc dĩ mà gõ cửa phòng.
"Nhân Nhân, tới giờ ăn cơm! Anh có làm mấy món em thích ăn, mau ra đây, chốc nửa nguội lạnh sẽ không thể ăn."Cả buổi bên trong phòng mới truyền ra cái tiếng Tô Nhân:
"Em không ăn, em muốn giảm cân."
"Giảm cái gì ? Em đâu mập." Nam nhân nhíu mày, cặp ngực tròn trịa kia cùng mông đĩnh kiều lớn hiện tại cảm xúc không tệ, nếu như giảm đi thì không được như xưa, tất nhiên lời này Chu Mộ Ngôn không thể nói trắng ra, hắn ninh ninh đem chốt cửa mở nhung không được, hẳn là bị khóa trái từ bên trong, Chu Mộ Ngôn dụ dỗ nói, "Nhân Nhân mở cửa, vừa rồi không trách em, đều là anh rể sai, cho anh xin lỗi em, em ra ăn cơm trước đi."
"Nói em không ăn, em muốn ngủ." Tô Nhân không kiên nhẫn, kéo chăn đắp qua đỉnh đầu, lại đem tai nghe mang lên, không mua cùng Chu Mộ Ngôn nói chuyện. Nam nhân bất đắc dĩ, cô gái nhỏ da mặt mỏng, vừa rồi không nên chê cười cô, chỉ có thể chậm rãi dỗ dành.
Hai ngày sau quả thật rất gian nan, buổi sáng mỗi ngày hắn làm xong bữa sáng, Tô Nhân cũng không giống trước kia cùng hắn ăn, sau khi nghe thấy tiếng xe hắn rời đi cô mới chậm rãi rời giường, buổi tối ăn sớm một chút liền đem mình nhốt vào phòng, khuyên nhủ như thế nào cũng không ăn thua, vừa nói còn bực.
Chu Mộ Ngôn nằm trên giường, mặt không biểu tình loát lộng cự căn mình, Tô Nhân mỗi ngày khóa trái cửa phòng, hắn tuy rằng có chìa khóa, cũng không dám tùy tiện mở ra, cự căn vài thiên không được ăn thịt, thật sự nhịn đên bốc hỏa, không thể như vậy đi xuống... Thầm tính toán hay là cuối tuần này dẫn Tô Nhân đi du lịch đi, hồ Mộng Trạch có khu sơn trang, phong cảnh thực không tệ, còn có thể ăn tiệc nướng BBQ hay nấu cơm dã ngoại, đến lúc đó hắn lại dụ dỗ, Tô Nhân khẳng định có thể ưng thuận, rượu vang đỏ mang theo một chai, ăn thịt nướng uống rượu vang đỏ, tiểu đệ hắn cũng có thịt ăn.
Thứ bảy Chu Mộ Ngôn đem chuyện dẫn Tô Nhân đi du lịch tin tức nói cho cô nghe, quả nhiên cô gái nhỏ thật cao hứng, lại có chút khó xử, hỏi hắn: "Anh rể, bạn học Lạc Dao của em ở thành phố C cúng tới, nói cuối tuần hẹn em đi chơi, chúng ta cùng gọi bạn ấy đi cùng được không?"
Nhìn Chu Mộ Ngôn không lên tiếng, Tô Nhân lôi kéo cánh tay hắn làm nũng.