Phong Tình Vạn Chủng

Chương 2 : Thư giãn (H)

Một khi hộp ma thuật Pandora mở ra, con quái vật bị trói trong l*иg sắt của du͙© vọиɠ không thể chờ đợi ồn ào náo động tông cửa xông ra.

Đến lúc đó biểu tình của Tô Dĩnh nhất định rất thú vị.

Khóe miệng Lâm Lạc ý cười càng đậm.

Lúc trước chia tay Tần Dương, chỉ vì lúc làʍ t̠ìиɦ, hắn chần chờ hỏi một câu:"Em không phải xử nữ?”

Sau đó mặc cho người đàn ông giải thích như thế nào để cứu vãn, cô đều kiên quyết muốn chấm dứt.

Khóe mắt đỏ bừng khi Tần Dương xoay người, tựa hồ đang lặng lẽ tố cáo sự quyết tuyệt của cô!

Nhất định là trong lòng không cam lòng đi!

Uống liền hai ly whisky có chút say,Lâm Lạc đứng lên đi ra ngoài cửa, giày cao gót bảy phân đi có chút không vững, lảo đảo thiếu chút nữa té ngã, một bàn tay lộ rõ khớp xương đưa ra kịp thời đỡ cô.

“Cảm ơn.”

Nam nhân lại không có buông ra, nhiệt độ bàn tay anh chậm rãi thấm vào da thịt cánh tay nữ nhân, nơi đó lập tức trở nên nóng bỏng.

"Có hứng thú tìm chỗ quen biết một chút không?"

Dưới ánh đèn mơ hồ, giọng nam từ tính trầm thấp mang theo một sự cám dỗ khó giải thích nào đó.

Một nơi như quán bar, "biết" tất nhiên là một ý nghĩa khác mà nhau biết rõ.

Lâm Lạc cười nhạt, nam nhân trước mắt này bộ dạng không tệ, mặt mày tuấn lãng, dáng người cường tráng, mùi nước hoa Cologne nhẹ nhàng, nói chuyện thẳng thắn không gây khó chịu.

Mặt mày...

Có vài phần giống với bạn trai cũ Tần Dương vừa mới nhớ tới.

Bất quá khí chất hoàn toàn bất đồng, lúc chia tay Tần Dương còn mang theo chút thiếu niên, đôi mắt của nam nhân này tuy rằng ôn hòa nhìn mình, nhưng lại càng giống thợ săn có kinh nghiệm phong phú, căng giãn vừa phải chờ con mồi vào tròng.

Gần đây bận rộn, tính ra đã nửa tháng không làʍ t̠ìиɦ.

Những đồ vật không có nhiệt độ đặt trong tủ đầu giường rốt cuộc so ra kém với đồ vật kia của nam nhân.

Nghĩ đến cảm giác no đủ đầy đặn kia, một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ từ hoa tâm tuôn ra.

Lâm Lạc khó nhịn kẹp chặt chân, hai cánh hoa mẫn cảm giữa âm đế đầy đặn lồi lên. Cách tốt nhất để loại bỏ ham muốn là đáp ứng mong muốn!

Cô nheo mắt lại, dưới váy lụa màu nude lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng cổ trắng nõn, tóc hơi rối, xõa xuống đầu vai, eo có đường cong xuất sắc, cả người ở dưới ánh đèn trắng đến phát sáng.

“Đi chỗ nào?”

Người đàn ông nhận được câu trả lời có một tia sáng kỳ lạ trong mắt anh, đem bộ ngực đầy đặn của người phụ nữ hơi nghiêng về phía trước dựa sát vào mình.

Một bàn tay lướt qua eo nhỏ của cô, xẹt qua bụng bằng phẳng, cách vải mỏng sờ lên môi âʍ ɦộ mập mạp.

“Ưm……”

Lâm Lạc cả người run lên.

Quả nhiên là cao thủ tán tỉnh, kỹ xảo thành thạo mang đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh sâu vào tâm trí khiến cô không kiềm chế được mà rêи ɾỉ ra tiếng.

Cô rất hài lòng!

Khóe miệng người đàn ông khẽ nhếch lên, cúi đầu hôn cô: "Bảo bối, thanh âm thật dễ nghe, tối nay chúng ta có rất nhiều thời gian, để cho em kêu đủ..."

Quán bar Phoebe cách đó không xa chính là khách sạn Beriger xa hoa nhất Giang Thành, nam nhân trực tiếp đem Lâm Lạc đến căn phòng lớn trên tầng cao nhất.

Vừa vào cửa, Lâm Lạc đã bị đẩy vào tường, nam nhân mang theo chút mùi thuốc lá nhàn nhạt, lưỡi linh hoạt cuốn lấy môi cô, lòng bàn ta có chút vết chai mỏng thăm tiến qυầи ɭóŧ, thành thạo mà tách ra môi âʍ ɦộ, ấn lên âm đế kiều nộn mà xoa, hoa huyệt đã sớm bị khuấy đảo đến hỗn loạn.

"Ướt như vậy?"

"Ưʍ... Ừm..."

Lâm Lạc nửa mở hai mắt mê ly, muốn thúc giục anh đi lên giường làm, mông lại bị anh không nặng không nhẹ mà vỗ một cái.

"Xoay người, hai tay vịn vách tường..."

Người đàn ông như một giáo viên giỏi, dạy dỗ cẩn thận, ngón tay bắt lấy nhũ hoa cô xoa bóp, côn ŧᏂịŧ dưới thân đã vểnh lên cao, trượt vài cái ở kẽ mông cô, gấp không chờ nổi mà tách môi âʍ ɦộ phấn nộn.

“Ưʍ...”

Nhiều ngày không có làʍ t̠ìиɦ, cự vật nóng rực đẩy vào, ma sát mãnh liệt làm cho mỗi một tế bào trên thân thể đều sảng khoái không thôi, mũi chân Lâm Lạc căng thẳng, mông sau không tự giác vểnh lên cao hơn, là tư thế nghênh hợp.

"Tê..."

Da thịt mềm mại nhiệt tình vây quanh, quấn lấy dươиɠ ѵậŧ nóng ẩm, gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ phồng lên, kɧoáı ©ảʍ cực hạn nhanh chóng từ xương cụt nhanh chóng tràn lên đến đỉnh đầu.

Nam nhân thả chậm tốc độ, khẽ cắn vành tai Lâm Lạc, cúi đầu thở dốc:

“Thả lỏng chút! Bảo bối … Em kẹp thật chặt… Bắn nhanh sẽ không vui đâu…”