Cố Minh Hạ hôn lên hầu kết Tống Tư Hàng, cảm nhận được hắn tạm dừng cùng run rẩy.
Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ qua, tiếng hắn thở dốc càng rõ ràng hơn.
"Tống Tư Hàng, tim anh đập thật nhanh."
Rõ ràng đều đã hỗn loạn đến không được, Cố Minh Hạ vẫn còn có tâm trạng trêu chọc hắn.
"Thời điểm cùng em ở bên nhau, anh chưa bao giờ có thể bình tĩnh." Tay hắn đặt lên vị trí trái tim nàng, cảm nhận được nhịp đập của nàng cũng giống mình, "Tim em đập cũng thực mau."
Là cùng 1 tốc độ giống nhau.
"Đúng vậy."
Cố Minh Hạ lại thò lại gần hôn môi Tống Tư Hàng, làm hắn trở nên khẩn trương, tâm động du͙© vọиɠ hoàn toàn nổi lên, đồng thời cũng làm cho hắn nhất trí cảm xúc của mình.
Điều hòa gió ấm chậm rãi thổi tới, trong nhà độ ấm dần dần lên cao.
Tống Tư Hàng đem Cố Minh Hạ ôm đến trên giường, hắn cởi ra quần áo của mình, lại lột bỏ từng quần áo của Cố Minh Hạ.
Thời khắc đối nhau trần trụi, Cố Minh Hạ cảm thấy thế giới đều mất đi sắc thái, trước mắt mình chỉ có người này là tươi sắc.
Thân thể độ ấm không biết khi nào trở nên nóng bỏng, thời điểm Tống Tư Hàng lại cúi người dán lại đây, Cố Minh Hạ cảm thấy bản thân nóng đến chảy mồ hôi.
Những nụ hôn nóng bỏng rơi ở trên người nàng, từ khóe miệng đến cằm, theo cổ một đường trượt xuống.
Tống Tư Hàng ngồi quỳ ở giữa hai chân nàng, nâng lên kia hai luồng tuyết trắng, hạt đậu bị cắn sớm đã đỏ tươi đứng thẳng.
"A......"
Nàng run rẩy rêи ɾỉ ra tiếng, hạ thân đã bắt đầu chảy ra nước.
Cảm quan ở thân dưới bị vô hạn phóng đại, đầu lưỡi của hắn bao bọc lấy đầu ngực nàng, nhẹ nhàng cắи ʍút̼, hàm răng sẽ cắn nàng nhẹ, làm nàng rùng mình.
Này một bên bị liếʍ đến nhiễm một vùng nước bọt trong suốt, hắn lại liếʍ sang bên còn lại, làm cả ngực nàng sáng bóng dưới nước bọt của hắn.
Hắn hôn dọc đi xuống, xẹt qua bụng nhỏ, cuối cùng ngừng ở hoa huy*t lan tràn.
Duỗi tay đẩy ra môi âʍ ɦộ đầy đặn, bên trong hoa dịch tanh ngọt mê người.
Tống Tư Hàng ghé sát thêm một chút, hắn phả lên hơi nóng, phía dưới miệng nhỏ như cảm nhận được, theo nhịp của hắn mà đóng mở.
Cố Minh Hạ thở dốc đã loạn đến không thành bộ dáng, nàng không biết hắn muốn làm gì, chỉ là cảm thấy hảo ngứa, muốn bị hắn tiếp tục hôn môi vuốt ve.
Nàng giật giật thân mình, thúc giục hắn.
"Anh nhanh lên nha."
Bởi vì thêm tìиɧ ɖu͙©, thanh âm lại kiều lại mềm, nghe được Tống Tư Hàng yết hầu giống bốc cháy.
Vì thế, hắn cúi đầu ngậm lấy nàng tiểu nhuỵ châu, đi liếʍ nàng tiểu môi âʍ ɦộ, vươn đầu lưỡi đi trêu đùa nàng.
"A!"
Vật khác thường đến thăm làm Cố Minh Hạ càng thêm run rẩy.
Hắn, hắn như thế nào liếʍ nàng?!
"Hạ hạ, em thật ngọt."
Thanh âm da^ʍ mĩ đến không được, Tống Tư Hàng ngẩng đầu liếʍ môi dưới, chưa đã thèm.
Cố Minh Hạ mặt đã sớm trướng đến đỏ bừng, nghe được Tống Tư Hàng nói càng nâng thân dưới lên, vừa thẹn vừa mừng.
Thực mau, kia đầu lưỡi động đến linh hoạt lên, sẽ hướng bên trong thăm dò, lưỡi cọ xát qua địa phương kia sẽ mang cho nàng kɧoáı ©ảʍ.
Đây là cảm giác rất kỳ quái, ngưa ngứa, không muốn hắn tiếp tục nhưng lại không cho hắn rời đi.
Trong cơ thể nàng xoay quanh kɧoáı ©ảʍ hối hả ngược xuôi, cuối cùng toàn bộ tập trung đến bụng nhỏ, chóp mũi Tống Tư Hàng liền cọ cọ đậu nhỏ của nàng xem nàng đạt cao trào.
Nằm ở giữa hai chân nàng, nam nhân sửng sốt, mặt hắn bị rót đầy mật thủy, tanh ngọt, tất cả đều là hương vị của nàng.
Chất lỏng dọc theo ngũ quan hình dáng chậm rãi nhỏ giọt đi, rơi ở khăn trải giường, hình thành dấu vết thâm sâu.
Tống tư hàng ngồi dậy, duỗi tay đi lấy kia hộp đồ vật chưa khui trong túi quần.
Rốt cuộc cũng có lúc dùng tới.
Hủy đi vỏ ngoài tay đều là run, Cố Minh Hạ liền nhìn hắn, trên mặt còn dính d*m thủy của nàng, cả người đều mang theo hơi thở gấp gáp, bởi vì kiềm chế động tình trên người nổi lên gân xanh.
Hơi thở hắn dồn dập.
"Hạ hạ, không thoải mái liền nói cho anh."
Trước lúc đi vào, hắn còn nghiêm túc mà nhìn nàng nói, rõ ràng đều đã như vậy khó chịu, lại còn quan tâm cảm nhận của nàng
"Được."
Cố Minh Hạ lung tung gật đầu, khẩn trương mà chờ đợi.
Lần đầu tiên vốn dĩ là đau đau, huống chi Tống Tư Hàng kia kích cỡ khá to.
Cố Minh Hạ cảm thụ được chính mình trong cơ thể hư không bị lấp đầy, đè ép, bạo liệt.
Khóe mắt chảy xuống nước mắt, nàng nắm chặt Tống tư hàng cánh tay, móng tay để lại hoa ngân.
Hắn hỏi nàng có đau hay không, nàng chỉ là lắc đầu.
Tống tư hàng cảm thấy chính mình có điểm điên, hắn không nhìn được nàng lưu nước mắt, chính là nàng vì hắn lưu nước mắt, yếu ớt động lòng người như vậy.
Bị huyệt nhỏ của nàng hút chặt, Tống Tư Hàng cảm giác chính mình giống như lập tức liền phải công đạo đi qua.
Vòng eo đĩnh động lên, Tống Tư Hàng nhìn xuống người phía dưới, bởi vì hắn mà cả người nàng trở nên hồng hào da^ʍ mị, hai quả đào theo động tác của hắn mà đong đưa, thu hút tầm mắt của hắn.
Nàng cũng bởi vì hắn, trong miệng không ngừng rêи ɾỉ những tiếng da^ʍ mĩ làm nàng thẹn thùng.
"A...... Ha a...... A......"
"Mau...... Mau một chút...... A......"
Cố Minh Hạ cảm thấy hắn mỗi lần đâm vào càng lúc càng dùng sức, chậm rãi rút ra, đi vào lại dùng sức thật lớn, đem sự đau đớn cùng ngứa ngáy của nàng mang đi, chỉ để lại cho nàng thứ ngọt ngào nhất.
Hắn kéo tay nàng, rõ ràng mềm nhũn vô lực như vậy, nhưng vẫn cùng hắn mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Cố Minh Hạ, Cố Minh Hạ, Cố Minh Hạ......
Tống Tư Hàng muốn cho động tác chính mình trở nên ôn nhu, lại phát hiện chính mình căn bản không thể khống chế được, chỉ có thể kêu tên nàng, giúp chính mình duy trì một đường thanh tỉnh.
☀Truyện được đăng bởi Reine☀