Cậu Học Sinh Giỏi Vừa Ngoan Lại Vừa Mềm

Chương 14 chơi 3p

(Bảo bảo lẵng lơ dùng cả hai lỗ liếʍ ciu, trước niết sau mài bị hai anh trai cưng chìu kẹp thành nhân bánh bích quy.)

“Mẹ nó!”

Lăng Vân cầm lấy áo khoác chạy ra phía sau ký túc xá số chín. Vừa đẩy đám cây ra đã nhìn thấy nhóc con bị người khác ôm lên điên cuồng cắm l*и.

Gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Bạch Niệm giờ phút này đều đã ửng hồng, cặp kính lớp cũng bị rơi ở bên cạnh, trên mặt đều là nước bắt vì quá sướиɠ mà chảy ra. Nhìn thấy Lăng Vân cậu càng kích động mà co rút. Cậu dùng tay che ciu nhỏ lại khóc lóc tựa như đứa nhỏ bị người khác vây xem cảnh bản thân bị gian da^ʍ vậy: “Ưm… Ưm… A a đừng nhìn a…” Phía sau lại bị người đàn ông đang điên cuồng cᏂị©Ꮒ đến cao cào lần nữa. Bị chơi đến mức cao trào điên cuồng phun nước ngay trước mặt Lăng Vân ca ca: “Ưm a a a a…”

Mà người đàn ông đang gian da^ʍ cậu dưới tình huống cậu bị chơi đến sắp chết ngất đi mà càng thêm kích động. Anh ta đem ciu lớn hung hăng cắm vào trong cái l*и mọng nước của cậu ngay trước mặt bạn cùng phòng, điên cuồng trừu cắm ở bên trong mấy chục lần sau đó phạch một tiếng cắm thật sâu vào bên trong! Điên cuồng bắn tinh vào bên trong cái l*и đã bị mài đến mức cậu sắp khóc hại cậu suýt nữa thì cao trào thêm một lần nữa.

“Đừng mà, hu hu a…”

Bạch Niệm bị Tri Lễ cᏂị©Ꮒ đến bắn nước tung tóe ngay trước mặt Lăng Vân, nước da^ʍ cùng dâʍ ɖị©ɧ mà cậu tích góp sau sáu lần bị bắn vào trong lúc này tựa như bùng nổ cùng với mớ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng của Tri Lễ nhất thời văng ra tung tóe, khiến cho chỗ mà hai người đang dính lấy nhau trở nên nhơ nhớp nhưng đầy da^ʍ mỹ, phải nói là muốn da^ʍ bao nhiêu là da^ʍ bấy nhiêu vậy.

Sau khi khóc no một trận cậu lại cảm thấy vừa thẹn thùng vừa mệt mỏi. Người chưa từng có bất kì kinh nghiệm nào với chuyện này như cậu thật sự không biết phải làm gì ngoài việc khóc nức nở. Trên mặt vì khóc đến nghẹn mà dần đỏ lên, không dám đối mặt với Lăng Vân.

Lăng Vân đi đến đạp cho Tri Lễ một cú sau đó mới ôm lấy Bạch Niệm. Nhìn thấy bạn học nhỏ nhà mình khóc đến mức mặt này đỏ ửng thì lại bồi cho tên kia thêm một cước: “Tao cᏂị©Ꮒ chết mẹ mày giờ, mà gì mà chơi đứa nhỏ ác dữ vậy.”

Tri Lễ giảo biện nói: “Sợ à.”

Dĩ nhiên bị dọa sợ chỉ là một phần, nhưng cậu ta cũng cᏂị©Ꮒ đứa nhỏ quá ác rồi.

Bạch Niệm nép vào trong l*иg ngực của Lăng Vân khóc đến mức mắc nghẹn, khẽ nấc một tiếng. Nấc xong còn không quên vươn tay ra kéo lấy ống quần anh. Lúc này cái mông còn đang bị lột sạch, trần trụi, trên mặt cũng toàn nước da^ʍ dính nhớp khó chịu.

Lăng Vân thấy cậu vừa khóc vừa kéo lấy cái quần của mình thì cảm thấy có chút buồn cười. Anh che lại cái mông căng mọng của cậu sau đó xoa nhẹ mấy cái rồi mới nói: “Còn khóc nữa là anh cᏂị©Ꮒ em ngay tại trận bây giờ á.”

Bạch Niệm thiếu chút nữa thì nghẹn chết, lập tức ngừng khóc.

Tri Lễ hỏi: “Giờ phải làm gì?”

Lăng Vân nhìn thoáng qua cậu bạn nhỏ đang khụt khịt nói: “Không tới khách sạn được đâu, thôi về ký túc xá đi.”

Thế là Tri Lễ dưới ánh mắt hồng hồng giống hệt một chú thỏ con nhỏ bé của Bạch Niệm kề sát bên tai bé nói: “Niệm Niệm ngoan. Về ký túc xá cùng với mấy anh có được không nà?”

Bạch Niệm nhìn vị anh trai vẫn luôn khoác lớp da dịu dàng, cùng với vị anh trai đang dùng biểu tình cực kỳ lãnh khốc nhìn cậu ở phía sau lưng. Cậu liền chôn mặt ở bên trong l*иg ngực của đội trưởng đội bóng rổ, yếu ớt nói: “Được…”

Thế là chiến trường chiến đấu lại chuyển từ đây về ký túc xá nam sinh, chuẩn bị một đợt vận động ba người mới.

Hai người vội vội vàng vàng đá văng cửa ra sau đó đặt bé con lên trên giường.

Kéo rèm đóng cửa sổ.

Giường này là loại giường đơn được đặt từ trước. Ký túc xá này là nơi dành cho những học sinh giàu có, giường đủ đại, trang trí cũng không tồi. Mang theo chút cảm giác khách sạn dành cho tình nhân.

Lăng Vân đã không kịp đợi nữa. Tính ra đã mấy ngày rồi bọn họ không có làm. Vừa rồi lại thấy l*и nhỏ bắn nước cao trào thì đã sắp không nhịn nổi nữa. Anh bò lên trên giường ôm lấy bạn học nhỏ gặm cắn, không ngừng cắи ʍút̼ hai cánh môi kia. Anh gấp gáp muốn cởϊ áσ sơ mi của người trước mặt ra, để lộ ra làm da trắng đến sáng bóng, liếʍ láp gặm cắn bầu ngực mềm mại của cậu bạn học nhỏ. Anh còn đặc biệt không buông tha cái núm nhỏ trước ngực. Tốc độ còn vội vàng hơn so với lần đầu tiên.

Bạch Niệm rêи ɾỉ, cởϊ áσ sơ mi của người đối diện ra. Đội trưởng đội bóng rổ vừa mới đánh một trận bóng xong, mồ hôi còn chưa bị chua. Vì thế cậu vừa cởi ra xong thì mùi hormone của người trước mặt cứ thế ập đến. Cậu biết quả này có trốn cũng không nổi, mà hai người anh trai trước mặt lại đối xử với cậu rất tốt nên thời điểm nhìn thấy tám khối cơ bụng sắp hàng chỉnh tề lộ ra trước mặt cậu thì thích đến mức không nỡ buông tay, chỉ muốn sờ soạn một trận cho đã.

Lăng Vân vì khích lệ để cậu sờ anh mà đem tay xoa tròn cái bụng nhỏ của cậu, sau đó kéo lấy cánh tay nhỏ bé của cậu đặt luồng vào bên trong cái quần rộng thùng thình của mình.

Bạch Niệm khẽ hô lên một tiếng: “Thật nóng…”

Côn ŧᏂịŧ cương cứng của đội trưởng thật sự quá nóng, đã vậy còn to lớn cường tráng ngóc đầu lên giống như cơ thể của anh vậy. Cái này khiến cho cậu vừa thẹn thùng lại cực kỳ thích thú. Cậu quỳ sấp lại, dẩu cái mông căng mọng của mình lên trên, dùng cánh môi của mình hôn lên cơ bụng rắn chắc của đội trưởng, rồi lại dùng hàm răng của mình cắn lấy cạp quần, kéo xuống. Ca ca khen cậu thật là ngoan vì vậy cậu càng ra sức lắc mông, dùng cái miệng nhỏ của mình cởϊ qυầи lót của ca ca ra. Qυầи ɭóŧ vừa được kéo xuống thì một cây dương cụ to lớn thẳng tắp bỗng nhiên bật ra, bắn một cái bốp lên trên má khiến cậu vừa có cảm giác bị sỉ nhục lại có chút thích thích. Gân xanh trải đầy trên thân ciu lớn của ca ca khẽ giật giật. Nhìn thấy cảnh này cậu liền bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cả người đều trở nên run rẩy.

“Niệm Niệm ngoan, liếʍ nó cho anh đi.” Đội trưởng bắt lấy cái ót của cậu nói.

Bạch Niệm hít hít mũi, ngoan ngoãn mà bò tới phía trước căn dươиɠ ѵậŧ cực kỳ bóng bỏng của đội trưởng. Vừa bò tới, ập vào mặt là hương vị nóng bỏng của giống đực. Cậu vươn đầu lưỡi ra liếʍ một cái sau đó giống như là đang làm nũng mà nũng nịu nói: “Ưm… Thật mặn…”

Vừa mới nói xong liền nghe thấy Lăng Vân ca ca cười một tiếng. Cậu khẽ hé cái miệng đỏ hồng nhỏ nhắn của mình ra ngậm lấy cái qυყ đầυ nóng bỏng kia. Chỉ vừa hút một cái đã khiến cho Lăng Vân ca ca hít một hơi, mắng cậu là một tiểu yêu tinh nhỏ.

Cậu không cần ai chỉ dạy cũng đủ biết cách liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ của đàn ông. Cậu coi cây dươиɠ ѵậŧ ở trước mặt như một cây kem sắp bị tan chảy mà liếʍ láp, mυ'ŧ lấy, dùng đầu lưỡi trơn bóng của mình hầu hạ cho căn dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh trai trước mặt. Bởi vì thật sự quá thô, rất khó nuốt hết vào được nên cậu chỉ có thể tập trung liếʍ mυ'ŧ, bú ʍúŧ từ thân gậy đến lỗ sáo đều được cậu chăm sóc kỹ càng.

Bên này hai người còn đang làm tiền diễn, thì Tri Lễ vừa rời đi một lát đã quay lại. Anh vươn tay ra xoa bóp bầu vυ' của cậu, có điều trên tay đều toàn là dầu bôi trơn. “Ưm~” Cậu có chút hoang mang mở mắt ra nhìn xuống. Lúc này trên ngực cậu đều toàn là dầu bôi trơn. Bầu vυ' ướt dầm dề bị ánh sáng phản quang lại sáng bóng.