Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!

Chương 42: Không Chỉ Một?

Lời nói rơi xuống.

Lúc này phảng phất thời gian đã ngừng lại.

Sắc mặt Bắc Thần Hằng cứng đờ.

Đây là bí mật lớn nhất của mình, cũng là bí mật lớn nhất của phụ hoàng, qua nhiều năm như vậy, người ngoài chắc chắn không thể nào biết được.

Mà hắn đã suy nghĩ rất nhiều cách để phá vỡ cục diện, cuối cùng đều là tốn công vô ích.

Không nghĩ đến.

Hôm nay lại bị Lâu chủ Thiên Cơ Lâu này, chỉ liếc mắt đã thuận miệng vạch trần ra.

"Tiền bối biết bộ công pháp kia?"

Bắc Thần Hằng vô cùng kích động hỏi: "Vậy… Tiền bối có cách phá giải tai hại của bộ công pháp kia?"

"Thôn Thiên Phệ Địa Đại Pháp mà thôi."

Lý Vân hời hợt nói.

"Thôn Thiên Phệ Địa. . . Đại pháp?"

Sắc mặt Bắc Thần Hằng kỳ quái.

Điểm này.

Hình như có hơi khác so với chuyện mình biết, rõ ràng môn công pháp hắn tu luyện không phải cái này.

"Ồ, được rồi."

Lý Vân giống như nghĩ tới chuyện gì, tiếp tục nói: "Ngươi tu luyện không trọn vẹn, nó có một cái tên khác, gọi là Nạp Nguyên Thần Quyết!"

"Công pháp này không có bất kỳ yêu cầu nào đối với tư chất để tu luyện, bởi vì bộ công pháp kia, căn bản cũng không phải cho chủ nhân tu luyện, mà là cho người phụ thuộc tu luyện…"

"Chỉ cần chủ nhân đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể đem tu vi của người phụ thuộc chuyển hóa sang cho mình."

"Lý mỗ nói có đúng không?"

Lý Vân chậm rãi nói.

"Nếu ta đoán không lầm, chín vị Điện hạ của Thiên Dận Hoàng Triều đều tu luyện môn công pháp này, mà nguyên bản của Nạp Nguyên Thần Quyết thì nằm trong tay của Thiên Dận Thần Hoàng!"

Dứt lời.

Bắc Thần Hằng không có phản ứng gì.

Thành chủ Thành Đại Hoang bên cạnh, đầu tiên là hít vào một hơi, trợn tròn mắt, không thể tin nổi nhìn Lý Vân, sau đó lại nhìn về phía Bắc Thần Hằng.

Ngày hôm nay, hình như mình đã biết một cái bí mật không nên biết!

Vừa rồi nghe tiền bối nói, hắn lập tức hiểu rõ Nạp Nguyên Thần Quyết là cái gì rồi.

Loại công pháp này, nói đến cùng chính là ma công.

Chuyển thành quả tu luyện của người khác sang cho mình, đây không phải là ma công thì là cái gì?

Trước kia có rất nhiều người bàn luận, tám vị Điện hạ của Thiên Dận Hoàng Triều chết vô cùng kỳ quặc, hắn vốn cũng rất buồn bực, nhưng không nghĩ tới lại như thế này.

Hổ dữ không ăn thịt con.

Hôm nay, Thiên Dận Thần Hoàng thế mà tự tay hạ thủ với con trai mình, còn liên tiếp gϊếŧ chết tám người!

Thủ đoạn tàn độc!

"Tiền bối thần cơ diệu toán, vãn bối bội phục!" Bắc Thần Hoàng nở nụ cười đau thương, khổ tâm nói.

Chân tướng sự việc đúng như lời Lý Vân nói, không khác chút nào.

Bị Lý Vân nói ra, hắn cũng không có chút bất mãn, dù sao người bắt đầu cũng không phải hắn, mà là Phụ hoàng hắn, tiếng xấu truyền đi thì người khó xử cũng là phụ hoàng hắn.

Hơn nữa, chuyện này sớm hay muộn gì cũng sẽ bại lộ, có thể lừa gạt được một lúc, không thể giấu được cả đời, lời đồn xấu về Thiên Dận Hoàng Triều dường như đã định trước sẽ bại lộ trong mắt người khắp thiên hạ.

Dù sao Thiên Dận Thần Hoàng là người không có tư chất tu luyện.

Chuyện này không phải là bí mật trong các Thánh Địa lớn.

Nếu như nói, hắn tu luyện đến cấp Thánh Chủ, người ngoài có thể cho rằng là do Thiên Dận Hoàng Triều hao tổn rất nhiều để nâng đỡ lên, nhưng nếu như hắn thành Thánh.

Vậy thì không giống.

Rất nhiều người xuất sắc tuyệt diễm đều bị chắn lại trước cửa thành Thánh, một người không có tư chất lại thành Thánh, ai có thể chịu được?

Đến lúc đó, rất nhiều người đều sẽ hiếu kỳ, bên trong có giấu giếm bí mật gì.

Các thế lực lớn điều tra tìm ra chân tướng sự việc cũng không gặp khó khăn gì.

Bắc Thần Hằng hít sâu một hơi, hắn chậm rãi đứng dậy, đi tới trước mặt Lý Vân, cúi người hành lễ, trầm giọng nói: "Nếu tiền bối có thể nhận ra bộ công pháp kia, tất nhiên là có cách cứu vãn bối một mạng."

"Xin tiền bối không tiếc chỉ điểm, sau khi chuyện thành công, vãn bối tất có hậu tạ!"

"Ngươi nói đúng, Lỹ mỗ hoàn toàn có biện pháp để cứu ngươi, hơn nữa không chỉ có một cách."

Lý Vân liếc nhìn Bắc Thần Hằng, phong khinh vân đạm nói: "Nhưng quy củ của Thiên Cơ Lâu từ trước đến nay đều là tiền trao cháo múc, không chịu nợ!"

"Không chỉ một?"

Bắc Thần Hằng sửng sốt, hắn liền bỏ quên nửa đoạn sau của lời nói.

Đây chính là tiền bối sao?

Mình tìm cách phá giải cục diện cả nghìn năm nay đều không có chút manh mối nào, mỗi khi nghĩ đến kết cục của tám vị Hoàng huynh, hắn đều kinh hồn bạt vía, rất sợ có một ngày sẽ đến lượt mình.

Nhưng không nghĩ đến, ở chỗ tiền bối có thể dễ dàng đưa ra biện pháp, mà còn không chỉ có một cái!

Bắc Thần Hằng suy nghĩ nửa ngày, xuất hiện một bộ công pháp trong tay, cung kính đưa đến: "Tiền bối, trên người vãn bối bây giờ không có vật gì có giá trị."

"Bản Vũ Hoàng Kiếm Quyết này là do chính tổ tiên sáng tạo, không biết có thể lọt vào mắt tiền bối hay không?"

Lý Vân nhìn lướt qua quyển bí tịch, không trả lời ngay, quyển công pháp này không trọn vẹn, chỉ là bản thân Bắc Thần Hằng không biết mà thôi, phụ hoàng hắn vẫn một mực đề phòng hắn.

Cho công pháp, không một cái nào hoàn chỉnh.

Dựa vào Vũ Hoàng Kiếm Quyết không hoàn chỉnh có thể đổi được bao nhiêu điểm Thiên Cơ, Lý Vân cũng không dám cam đoan.

"Hệ thống, bản Vũ Hoàng Kiếm Quyết này có thể đổi được bao nhiêu điểm Thiên Cơ?"

Lý Vân hỏi ở trong lòng.

« Keng, Vũ Hoàng Kiếm Quyết (Không hoàn chỉnh), có thể đổi 800 điểm Thiên Cơ. »

Quả nhiên, thấp đến mức khiến người ta tức giận.

Không khác biệt lắm với một món binh khí cấp Thánh Chủ tàn phá.

Bởi vậy có thể thấy được.

Quyển Kiếm Quyết này không hoàn chỉnh đến mức nào, dù sao cũng là công pháp mà tổ tiên Thiên Dận Hoàng Triều sáng tạo, cho dù khó nhìn cũng không dễ lấy như vậy!

"Ừm… Hệ thống, thăm dò một chút, có cách nào để giúp Bắc Thần Hằng tự mình giải quyết mầm họa hay không."

Lý Vân lại nói trong lòng lần nữa.

« Bất Tử Đảo: Cần 800 vạn điểm Thiên Cơ, có thể tuần tra vị trí cụ thể. »

« Bách Chiến Đại Đế Mộ: Cần 750 vạn điểm Thiên Cơ, có thể tuần tra vị trí cụ thể. »

. . .

« Tử Thần Đại Đế Mộ: Cần 462 vạn điểm Thiên Cơ, có thể tuần tra vị trí cụ thể. »

. . . .

"Hệ thống, không thể đưa một tin tức đáng tin chút sao? Ngươi cảm thấy điều kiện của Bắc Thần Hằng bây giờ, hắn có thể mua được cái tin tức nào?"

Lý Vân trầm mặc một lát, yếu ớt nói.

-----