Chương 10 - Đừng ngăn cản tôi bây giờ
" Đừng ngăn cản tôi bây giờ
Tôi đang có một khoảng thời gian tuyệt vời"
(Nữ hoàng)
Ngày 25 tháng 10 năm 2014 - Căn hộ của Harry Potter, Fulham, London
Harry lười biếng vươn vai, cơ thể vẫn còn một chút đau nhức vì hoạt động ban đêm. Anh ngáp cho đến khi quai hàm rớt xuống trước khi thở phào nhẹ nhõm. Anh không cần phải dò dẫm bên cạnh cậu để biết rằng Draco đã không còn trên giường. Merlin, gã đó không phải là người. Thức dậy lúc bình minh để chạy… vào thứ Bảy. Sẽ tốn rất nhiều tiền để đưa Harry ra khỏi giường vào một ngày cuối tuần. Và ngay cả. Tất cả các galleon trên thế giới không đáng để ngủ thêm vài giờ.
Cậu lăn qua lăn lại và vùi mũi vào gối của Draco, cười một cách ngu ngốc.
Một tuần trôi qua như một giấc mơ. Mặc dù không có gì thay đổi cơ bản trong cách sống của họ, không khí giữa họ nhẹ nhàng hơn, thoải mái hơn. Draco đang hôn Harry để trả lời có hoặc không, liên tục tìm kiếm sự chạm vào của cậu, nắm tay cậu trên đường phố, vòng tay qua vai cậu ở bàn hoặc chỉ lướt qua cậu khi có cơ hội nhỏ nhất.
Tất nhiên, Hermione không mất nhiều thời gian để nhận ra và Harry đã bắt đầu thẩm vấn chặt chẽ trong vòng một phút. Cuối câu chuyện, cô ấy không nói gì nhưng nụ cười của cô ấy có giá trị cho tất cả những lời bàn tán. Cô đã ôm chặt lấy anh đến nghẹt thở, thì thầm với anh rằng cô đã dành cho anh hạnh phúc biết bao. Harry đã nhìn cô ấy đi, cười và tin rằng cô ấy đã chạy đến điện thoại của mình để cảnh báo Blaise.
Và vì hạnh phúc không bao giờ đến một mình, Draco và Theo đã thông báo với anh ấy vào thứ Sáu rằng công ty cạnh tranh đã chấp nhận một cuộc phỏng vấn trong tuần tới để thương lượng một thỏa thuận. Cô ấy muốn bằng mọi giá tránh khỏi vụ kiện xâm phạm và có vẻ sẵn sàng chấp nhận mọi điều kiện. Thêm một vài ngày kiên nhẫn, và cuối cùng Harry cũng biết được ai đã lấy cắp bản thiết kế chổi của mình.
Bị mê hoặc bởi tất cả những suy nghĩ tích cực này, anh nhảy ra khỏi giường để đi tắm. Sau đó, anh ấy sẽ nấu cho Draco một bữa sáng kiểu Anh theo cách anh ấy thích.
O ° O ° O ° O ° O ° O ° O
Draco đã hoàn thành khóa học của mình trong những bước tiến nhỏ. Lần này anh đã chọn St James Park để chạy bộ hàng ngày. Trong tuần, anh hài lòng với bờ sông Thames nhưng cuối tuần, anh thích chạy trong không gian xanh hơn.
Anh ta thực hiện một vài động tác trước khi nấp sau một cái cây và biểu hiện ra bên ngoài.
Vừa đến căn hộ, anh đã ngửi thấy mùi thơm lừng của thịt xông khói nướng thơm nức mũi, khiến anh chảy nước miếng trước. Trong lúc vội vàng ngấu nghiến bữa sáng, anh lao vào bếp và bắt gặp một cảnh tượng hấp dẫn nhất: Harry, đeo tai nghe vào tai và kết nối với máy nghe nhạc MP3 thế hệ mới nhất, đang nhảy cẫng lên như một con yêu tinh Cornish.
Sau đó, không hề báo trước, anh ta bắt đầu lải nhải.
“Tôi đang đốt cháy bầu trời Yeah!
hai trăm độ
Đó là lý do tại sao họ gọi tôi là Mister Fahrenheit
Tôi đang đi với tốc độ ánh sáng
Tôi muốn tạo ra một người đàn ông siêu thanh từ bạn
Đừng ngăn cản tôi bây giờ
tôi đang có một khoảng thời gian tuyệt vời
Tôi đang có một quả bóng
Đừng ngăn cản tôi bây giờ
Nếu bạn muốn có một thời gian vui vẻ
Hãy gọi cho tôi "
Draco đã sống trong thế giới muggle đủ lâu để có một nền văn hóa âm nhạc vững chắc. Và nếu anh ta tin vào lời bài hát và sự bắt tai của một giai điệu mà anh ta đang nghe, thì Harry đang gϊếŧ một bài hát của Nữ hoàng.
"Tôi là một con tàu tên lửa đang trên đường đến sao Hỏa
Chúng tôi có một khóa học va chạm
Tôi là một vệ tinh, tôi mất kiểm soát
Tôi là một cỗ máy tìиɧ ɖu͙© đã sẵn sàng để tải lại
Giống như một quả bom nguyên tử sắp… ”
-AARRRGH! Harry hét lên khi Draco ôm lấy eo cậu.
- Anh có thể là một cỗ máy tìиɧ ɖu͙© nhưng anh là người hát tệ nhất mà tôi biết - Draco thì thầm với anh, tháo tai nghe ra.
"Chết tiệt, Malfoy ... bạn đã cho tôi một trong những nỗi sợ hãi!" Tôi không nghe thấy bạn đến!
- Không đáng ngạc nhiên ! Bạn sẽ bị điếc khi nghe nhạc quá lớn.
- Bất cứ điều gì ! Nữ hoàng phải nghe máy tính tiền! Bạn có biết rằng các nhà khoa học đã chứng minh rằng Don"t stop me now có tác dụng cải thiện tinh thần không?
- Có thể… nhưng không phải khi chính bạn hát.
Harry bắt đầu càu nhàu nhưng Draco im lặng bằng một nụ hôn. Một nụ hôn rất dài và rất tốt.
"Vậy thì tốt hơn," anh mỉm cười, bước đi.
- Bạn đang chọc tức tôi Malfoy.
- Tôi biết. Vậy bạn đã chuẩn bị những gì tốt?
- Bạn thích gì. Trứng bác, thịt xông khói chiên, đậu sốt cà chua.
- Với tốc độ này, tôi sẽ phải chạy dài gấp đôi mỗi ngày nếu tôi muốn tránh bị vỗ béo như một con lợn, Draco bực bội nhận xét.
- Đó là lý do tại sao tôi cũng chuẩn bị này cho bạn.
Anh đặt một bát salad đầy trái cây tươi được cắt thành từng miếng trên quầy.
“Dù sao đi nữa, cậu tăng hai hoặc ba kí cũng chẳng hại gì,” Harry thản nhiên nói thêm.
- Bạn nghĩ ?
Draco ngay lập tức vén áo phông lên và đang kẹp giữa các ngón tay một nếp da mỏng ngang bụng.
- Tôi gầy quá phải không? Nói ngay bây giờ rằng tôi trông giống như một bức tranh!
- Tôi nói hai ba ký chứ không phải hai mươi!
- Ừ… bạn nghĩ tôi quá gầy…
“Merlin, em có thể viển vông biết bao,” Harry thở dài khi đến gần anh. Không, bạn không quá gầy. Bạn thật hoàn hảo.
Anh đặt tay lên bộ ngực trần và nhẹ nhàng vuốt ve nó.
"Hoàn toàn hoàn hảo," anh thì thầm, hôn vào chỗ hõm nhẹ trên cơ thể và sau đó dọc theo chiều dài của cơ bụng.
“Tôi… bữa sáng… trời sắp lạnh,” Draco phản đối một cách yếu ớt.
- Không có cơ hội. Tôi đặt một câu thần chú bảo tồn nó.
Harry bây giờ đang quỳ gối trước anh, đôi mắt đầy du͙© vọиɠ.
"Vòi hoa sen," Draco cố gắng. Tôi đã chạy… tôi đổ mồ hôi… tôi…
“Hoàn hảo,” Harry cắt ngang, đẩy anh dựa lưng vào bàn bếp bằng gỗ sồi.
Một chiếc bàn gỗ sồi chắc chắn và rất đáng tin cậy.
Draco dựa vào mép, hoàn toàn bị ánh mắt của Harry ám ảnh. Một cái nhìn săn mồi.
Người thứ hai tiếp tục gặm nhấm làn da săn chắc của bụng, đồng thời hạ thấp độ đàn hồi của bộ đồ thể thao, từng centimet, cho đến khi bắt đầu xuất hiện một lớp lông cừu vàng mềm mại. Nó dày đặc hơn khi lớp quần áo dài xuống và chẳng bao lâu Harry không thể giữ nó lâu hơn được nữa: nó vùi mũi vào những lọn tóc mềm mượt, hít thở mùi hương nam tính của Draco. Một mùi đã trở thành ma túy lan tỏa khắp cơ thể anh trước khi tập trung vào đũng quần của anh, khiến anh cứng hơn cả lúc ban đầu.
“Em thơm quá,” Harry thì thầm trên làn da anh.
Anh giật mạnh chiếc quần dài và chiếc quần đùi, giải phóng chất cương cứng khiến miệng cậu ứa nước. Da thịt căng nóng đến mức gần như tỏa ra trên khuôn mặt của Harry. Anh cọ xát má thô ráp của mình vào cô, thở dài sung sướиɠ trước sự đυ.ng chạm của cô và rêи ɾỉ sung sướиɠ với Draco.
-Côи ŧɧịt̠ của chị đẹp quá, cứng quá, ngon quá đi.
Đầu lưỡi vờn lấy cái đầu khấc mịn màng như nhung, trêu chọc cái khe sáng bóng, liếʍ láp xung quanh.
“Chết tiệt… Harry,” Draco thở hổn hển.
- Cho tôi biết những gì bạn muốn. Nói cho tôi ngay.
- Đưa em vào miệng đi. Bú em đi, Draco ra lệnh.
Harry không cần phải hỏi. Nó cong ngón tay quanh gốc ©ôи ŧɧịt̠ rồi dùng ngón tay cái vuốt ve. Đôi mắt nhắm nghiền, để tăng thêm sức mạnh cho những gì anh cảm nhận được, anh áp môi mình vào đầu mυ'ŧ tròn, sau đó di chuyển xuống trục. Anh khum hai má, vân vê lên xuống, thỉnh thoảng cạ răng vào làn da mỏng manh.
Draco phát ra một tiếng rêи ɾỉ đầy đam mê.
Harry quên hết mọi thứ không phải là thành viên đang rỉ ra và nóng hổi này mà anh ta hút một cách tham lam, vị mặn xâm chiếm miệng anh ta. Anh đưa ©ôи ŧɧịt̠ dày cộp vào sâu hơn nữa, cắm chặt qυყ đầυ vào khe hẹp của nó. Với kỹ năng điêu luyện, anh ta nuốt chửng và được thưởng bằng một tiếng gầm vui sướиɠ thực sự.
Anh mở mắt và nhìn lên Draco. Như mọi khi, anh bị quyến rũ bởi vẻ đẹp toát ra từ anh. Không có cảnh tượng nào đẹp hơn cảnh người yêu sắp đến của cô. Anh lại nuốt, rồi lại nuốt nữa. Draco toàn thân căng thẳng. Cơ tay, bắp đùi, bụng anh căng cứng dưới sự cố gắng. Các dây thần kinh nhô ra dưới xương đòn, dọc theo cổ. Anh ta ngửa đầu ra sau và thở ra thật to khi hạt giống của anh ta trào ra từ anh ta thẳng vào cổ họng của Harry.
Sự căng thẳng gần như đau đớn này đã thành công nhờ sự xoa dịu, một sự giải phóng có lợi khiến anh chớp mắt.
“Anh là một thằng bú ©ôи ŧɧịt̠ chết tiệt, Potter,” anh thở hổn hển.
- Ừ, tôi đang tự bảo vệ mình, Harry bình tĩnh đứng dậy. Nhưng tôi không phải là người duy nhất. Evanesco.
Anh dọn sạch quần áo và mọi thứ trên bàn của Draco trước khi đẩy cậu nằm xuống. Trong cùng một động tác, anh trượt mông cô vào thành bàn và nhấc chân cô lên, để lộ cô theo cách thân mật nhất có thể.
Anh lại quỳ xuống, nhìn đầy dịu dàng vào cái lỗ nhỏ nhăn nheo trước mặt.
- Ồ không, tôi không phải là người duy nhất. Anh cũng vậy, anh thở, vuốt ve nó bằng đầu ngón tay. Cậu sẽ thấy nó, Draco ... nó thật sự rất nhói. Như chết đói.
- Harry… chết tiệt…
- Thật không thể tin được, anh ấy nói một lần nữa, ngạc nhiên. Tất cả mọi thứ đều đẹp trong bạn Draco.
Anh tiến lại gần và đặt lên nó một nụ hôn ướŧ áŧ. Sau đó, anh liếʍ nó bằng phẳng của lưỡi nhiều lần, hăng hái mυ'ŧ da xung quanh nó, trước khi đưa đầu vào bên trong.
-Răng…
Có điều gì đó gợϊ ȶìиᏂ mạnh mẽ trong lời cầu xin làm cho ©ôи ŧɧịt̠ của Harry run lên. Anh ta đứng dậy và trong một cử chỉ đột ngột, cởi cúc quần jean bị rơi dưới chân.
“Tôi không thể chịu đựng được nữa,” anh gầm gừ. Tôi không thể đợi ... khi bạn nói tên tôi một cách khiếm nhã như vậy ... Tôi muốn đυ. bạn. Bây giờ.
- Bạn còn chờ gì nữa ? Malfoy chế nhạo.
Một cách thách thức, anh dùng tay nắm lấy đầu gối của mình và kéo chúng vào người mình, càng để lộ mình ra xa hơn trước tầm nhìn của Harry.
“Chết tiệt, Malfoy…” Harry nói với giọng run rẩy, khó nghe. Bạn đang làm gì với tôi ở đây?
- Anh đang đợi em - Anh đáp bằng giọng dâʍ đãиɠ. Anh đang đợi em đυ. em, theo cách anh thích. Dã man.
Harry rêи ɾỉ một chút. Anh ta sà xuống Draco và thâm nhập vào anh ta cùng một lúc. Cả hai đều hét lên trước khi một cuộc chiến khốc liệt bắt đầu. Cơ thể họ đập vào nhau, trong một âm thanh ẩm ướt buồn tẻ. Côи ŧɧịt̠ của Harry di chuyển ra vào lỗ hẹp không ngừng. Draco hơi đung đưa sang một bên, một chân chống lên người cậu, chân kia đặt lên vai Harry, khiến ma sát càng thêm thăng hoa. Anh ấy đang mất trí. Mỗi lần đột quỵ của quả thận là một bước gần hơn với quá trình hỏa hoạn.
Harry không thể chịu đựng được nữa. Cảnh tượng Draco trên chiếc bàn đó, bị bỏ rơi, được đề nghị như vậy, trong tư thế khêu gợi như vậy, bàn tay của anh ấy nhịp nhàng vuốt ve chính mình, tiếng kêu thảm thiết của anh ấy… tất cả đều khiến anh ấy phát điên. Điên cuồng với tình yêu và khát vọng. Với một cử chỉ gần như kỳ quái, anh gỡ bàn tay của Draco ra khỏi dươиɠ ѵậŧ của mình và thay bằng tay của mình. Anh muốn tất cả những kɧoáı ©ảʍ mà anh cảm nhận được đến từ anh và chỉ từ anh.
Phía trong. Vòng quanh. Mọi nơi. Anh muốn chiếm giữ nó hoàn toàn. Sau đó Harry đưa anh ta trở lại trên lưng của mình và trong khi thâm nhập và thủ da^ʍ anh ta, anh ta hôn anh ta. Lưỡi anh tìm kiếm trong miệng anh với sự dữ dội giống như ©ôи ŧɧịt̠ anh đang cày nát da thịt anh. Họ đồng thanh rêи ɾỉ.
Harry ngồi dậy để nhìn người yêu một lần nữa. Và một lần nữa, cảnh tượng này khiến anh không thể nói nên lời.
"Harry," Draco van xin, hơi thở của anh ấy càng gấp gáp hơn. Tôi sẽ tận hưởng ...
- Ừ cứ tự nhiên! Tiến lên! Harry hét lên, tăng gấp đôi cường độ vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠ của anh và những cú giật của anh.
Cơn cực khoái của Draco đã cuốn Harry đi. Anh ưỡn lưng, ngửa đầu ra sau, hét lên kɧoáı ©ảʍ không kiềm chế được, cơ thể tràn ngập cảm giác từ mọi phía.
Khó thở, tầm nhìn mờ, Harry tự hỏi làm thế nào mà mình có thể đứng được. Draco anh ta, mất một chút thời gian trước khi định thần lại và tìm đủ năng lượng để di chuyển và hồi phục.
Nhìn thấy cái nhìn chằm chằm vô hồn của cô ấy, Harry trở nên lo lắng.
- Tôi không làm tổn thương anh sao? anh hỏi, một chút xấu hổ về cách tàn bạo mà anh đã chiếm hữu người yêu của mình.
“Không… không, không sao đâu,” Draco nói. TÔI…
Anh chuyển sự chú ý trở lại Harry và nhìn cậu với vẻ nghiêm túc tột độ. Sau đó, anh kéo cậu dựa vào mình và ôm lấy cậu, đầu dựa vào vai cậu.
- Tôi… tôi thích nó. Tôi cảm thấy thế nào khi bạn ở bên trong tôi ... Tôi thích nó.
Nó gần như không hơn một lời thì thầm. Harry không nói gì, biết rằng điều đó sẽ khiến Draco khó chịu. Thay vào đó, anh ôm cậu chặt hơn.