Mấy người anh trai của Khương Thư Lan sau khi nghe được lời này trong nháy mắt kinh ngạc cả lên.
“Điều kiện của nhà trai cũng không tệ lắm đâu?”
“Có thể chèn ép chết tên khốn họ Trịnh kia!”
“Bảo vệ được em gái nhỏ của chúng ta!”
Người thành phố, phó xưởng trưởng, có phòng ở, có quan hệ, không sợ Trịnh Hướng Đông.
Đây quả thực chính là đối tượng được đong đo đặt làm riêng cho em gái của bọn họ.
Động tác xe chỉ luồn kim của mẹ Khương chậm vài phần, nói trúng tim đen: “Nhà trai ba mươi sáu tuổi mới cưới vợ, có chuyện gì vội giấu diếm sao?”
Thời buổi này, bình thường con trai của nhà người ta căn bản sẽ không đến hơn ba mươi tuổi mới cưới vợ.
Tưởng Tú Trân và Khương Thư Lan liếc nhau một cái.
Khương Thư Lan tiếp tục câu chuyện, cô biết chị dâu cả đã giúp cô đủ nhiều, lửa giận của mẹ không nên để chị dâu cả gánh vác.
“Mẹ, đối phương đã ly dị có hai đứa nhỏ.” Cô nhẹ giọng nói.
Thốt ra lời này, tươi cười trên mặt các anh trai của Thư Lan mất hết.
Mẹ Khương cũng trầm mặt, nện đế giày khâu được một nửa vào trong giỏ kim chỉ phịch một tiếng.
“Thư Lan, điều kiện của đối phương tuy tốt nhưng mà là mẹ kế kết hôn lần thứ hai, chuyện này mặc kệ là cái nào cũng không dễ làm!”
Chỉ có cha mẹ cực kỳ yêu thương con cái, trong lúc con cái chọn vợ chọn chồng mới sẽ không nghĩ đến chỗ lợi ích. Mà là nghĩ đến khó khăn lớn nhất con cái sắp sửa gặp phải.
Cuộc sống sau khi kết hôn, không thể chỉ có vẻ ngoài tươi sáng.
Khương Thư Lan biết làm vợ kết hôn lần thứ hai không dễ làm, làm mẹ kế cũng không dễ làm.
Nhưng mà cô càng rõ ràng, mặc kệ là cô hay người trong nhà đều không có đường có thể đi nữa rồi.
Trâu Dược Hoa là cơ hội duy nhất của cô.
Khương Thư Lan rũ mắt, nuốt xuống chua xót trong lòng, cô bổ nhào vào trong ngực của mẹ Khương, ôm cánh tay đối phương quơ quơ, ngẩng khuôn mặt trắng như sứ, nhẹ giọng nói:
“Mẹ, so với nhà họ Trịnh, con cảm thấy Trâu Dược Hoa cũng rất tốt rồi!”
Cô tách đầu ngón tay đếm kỹ: “Gả qua không cần sinh con, có thể ăn lương thực thương phẩm, còn có thể đứng vững chân trong thành phố, càng không cần phải sợ Trịnh Hướng Đông, chuyện tốt như vậy đốt đèn l*иg tìm cũng không thấy, vậy mà lại để con gặp được, mẹ, mẹ nói có phải vận may của con rất tốt hay không?”
Lúc cô làm nũng, cho tới bây giờ mẹ Khương đều không hề có bất kỳ sức chống cự nào, “Thư Lan, con chỉ thấy chỗ tốt, lại không thấy được …”
Giọng nói của bà có chút nghẹn ngào, nói không được nữa.
“Mẹ, không có chuyện hôn nhân nào mười phân vẹn mười.”
Khương Thư Lan thấp giọng nói, cô vốn cũng bởi vì trì hoãn thi đại học kéo dài tới hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, sau đó lại gặp phải Trịnh Hướng Đông như hổ rình mồi, gia đình bình thường căn bản không có ai bằng lòng cưới cô.
Nghe lời này, tim mẹ Khương như bị đao cắt, “Nếu có thể, mẹ, mẹ …”
Thà rằng cả đời con không phải lấy chồng!
Nhà họ Khương nuôi nổi cô!
Nhưng mà tình hình cấp bách, ngoại hình của Thư Lan quá xinh đẹp rồi, nhà họ Khương bảo vệ không nổi!
Thật sự bảo vệ không nổi!
Sau khi ý thức được điều này, mẹ Khương đột nhiên thông suốt.
Vì sao con dâu cả sẽ chọn một người như vậy để con gái đi xem mắt.
Cũng chỉ có nhân vật cỡ này, bản thân có năng lực, sau lưng có quan hệ, mới có thể bảo vệ được Thư Lan có vẻ ngoài cực xinh đẹp của nhà bọn họ!
Mẹ Khương nhắm mắt, một tay ôm lấy Khương Thư Lan, giọng điệu chua chát: “Đi đi!”
Tiếp theo, dùng giọng điệu bàn bạc thử nói: “Khoan hãy quyết định vội, xem thử trước đã, xem thử người ta như thế nào?”
Cô có cả một bụng lời muốn nói rõ, nhưng lại không biết nên nói từ đâu.
Mẹ Khương mở mắt ra, buông lỏng thư Lan ở trong lòng ra, nhìn con dâu cả một chút.
Tưởng Tú Trân lập tức hiểu rõ ý tứ của mẹ chồng, chị ấy vội tiếp lời: “Mẹ, xem mắt được sắp xếp vào ba ngày sau, hơn nữa địa điểm còn ở trong phòng công xã của đội chúng ta, nhất định sẽ không xuất hiện tình trạng Thư Lan bị khi dễ.”