Lúc Thủy Linh Linh tỉnh dậy, trời cũng đã tối, cô thấy mình nằm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên giường, anh rể không còn ở trong phòng, bên cạnh cô là chiếc iPhone phiên bản mới nhất, vô cùng xinh đẹp, là thứ cô đã mơ ước từ lâu, cô cầm lên xem thử, hình ảnh đẹp, sử dụng rất mượt, chơi game cũng không bị lag chút nào, chơi vui hơn nhiều so với chiếc điện thoại cũ kỹ của cô.
"Đây là điện thoại mà anh rể cho mình, đồ miễn phí không lấy thì phí." Toàn thân Thủy Linh Linh bủn rủn, đặc biệt là giữa hai bàn chân, tiểu huyệt bị anh rể thao vừa hồng vừa sưng, bây giờ vẫn còn run rẩy, cô lấy thẻ sim ra lắp vào máy mới, sau khi cài đặt điện thoại xong thì cô nằm trên giường chơi, càng chơi càng thích, lúc này mùi thức ăn thoang thoảng bên ngoài bay vào, chắc là anh rể đang nấu đồ ăn.
Thủy Linh Linh thản nhiên mặc áo sơ mi mà không mặc áσ ɭóŧ hay qυầи ɭóŧ đứng dậy rồi đi vào bếp.
Đúng là anh rể đang nấu ăn, cô vừa đi đến vừa nhớ lại chuyện anh rể đã làm cho mình dâʍ đãиɠ như thế nào khiến cả người run lên, cô đi đến sau lưng anh, đưa tay ra ôm lấy anh từ phía sau, mặt dán vào lưng anh rồi nhẹ nhàng nói: "Anh rể, anh đang nấu ăn sao."
Anh rể đang bận rộn chuẩn bị đồ ăn, nhìn cánh tay ôm eo anh thì nở nụ cười: "Biết rồi còn hỏi."
“Gần đây anh rể nấu ăn thật sự rất ngon.” Bởi vì dịch bệnh, chị gái không ở nhà nên anh rể phải nấu cơm, kỹ năng nấu nướng của anh đã tiến bộ rất nhiều, bàn tay nhỏ nhắn của Thủy Linh Linh từ trên eo trượt xuống, cố ý vuốt ve ở phía dưới anh rể, “Chỗ này của anh rể ăn no rồi nèy.” Anh thật sự rất dũng mãnh, thao đến nỗi cô hôn mê tới hai lần.
Bàn tay của Thủy Linh Linh bất ngờ nắm lấy côn ŧᏂịŧ của anh rể, côn ŧᏂịŧ khi chưa cương cứng vừa mềm mềm lại nhỏ nhắn, cô cảm thấy có chút đáng yêu không nói nên lời, nhưng cô còn chưa kịp cảm khái lâu thì côn ŧᏂịŧ nhanh chóng trở nên thô to, càng lúc càng trở nên cứng ngắc như sắt chọc vào bàn tay cô, cô kinh ngạc thốt lên: "Oa, côn ŧᏂịŧ của anh rể trở nên cứng rồi, nhanh như vậy đã biến thành cứng như này...thật lợi hại..."
Chính côn ŧᏂịŧ thô to này đã khiến cô mệt mỏi, cô dùng sức véo mạnh để trả thù, đột nhiên côn ŧᏂịŧ nhảy dựng lên khiến cô sợ tới mức vội buông ra và kêu lên: "Nó biết động..."
Anh rể đặt đồ trên tay xuống rồi đột ngột quay lại, anh nắm lấy tay cô đè mạnh cô lên bàn bếp, áp chặt dưới thân vào nơi tư mật của cô, côn ŧᏂịŧ to như sắt mãnh liệt cọ vào nơi mềm mại của cô, anh duỗi tay nâng cằm cô lên, dùng ánh mắt thèm khát mà nhìn cô: "Tiểu yêu tinh, sau khi thân thể được nghỉ ngơi đủ lại tới câu dẫn anh, tiểu da^ʍ huyệt này được dạy dỗ tới mức dâʍ đãиɠ như vậy rồi sao, còn muốn được côn ŧᏂịŧ của anh rể thao." Anh vừa nói vừa đẩy mông, côn ŧᏂịŧ thô to lập tức chọc vào tiểu huyệt cô, anh cúi đầu nhìn, nhịn không được mà tà ác cười: "Tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ, ngay cả đồ lót cũng không mặc liền đi câu dẫn anh rể."
Thủy Linh Linh mặt đỏ như táo chín đỏ mọng, cô đặt bàn tay lên ngực hắn, ngượng ngùng nói: "Người ta không có, tại đói bụng nên mới không kịp mặc..."
Nghe có chút lấy cớ, cô hơi ngượng ngùng khi nói như vậy.