Anh Rể Bắt Nạt Tôi

Chương 12

Ngày hôm sau, chiếc iPhone mà anh rể đặt mua trên mạng được đưa tới, là mẫu mới nhất, giá cả rất đắt đỏ, Thủy Linh Linh luôn muốn có nó, nhưng vì nó quá đắt nên cô không nỡ mua, giờ phút này nó lại xuất hiện trước mặt cô.

"Những gì anh đã hứa với em thì nhất định sẽ làm được, chiếc iphone này là của anh" Anh rể dúi điện thoại vào tay cô, ánh mắt quét qua đôi môi đỏ mọng của cô rồi nhìn xuống bộ ngực cao ngất, hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi cổ thấp, từ góc độ của anh có thể nhìn thấy rõ ràng nửa bầu ngực bên trên trắng nõn mềm mại như đậu hũ, xúc cảm sờ vào rất tốt, ăn cũng rất ngon, tối qua anh nghĩ tới thân thể của cô mà cứng suốt đêm.

“Tôi không cần.” Thủy Linh Linh ném lại điện thoại trả cho anh, sau đó tức giận nói: “Anh nghĩ tôi là gái điếm sao?"

Cô không muốn nói chuyện với anh nữa, xoay người định rời đi.

“Linh Linh, sao anh có thể coi em là gái điếm chứ, anh coi em là tâm can bảo bối của anh, anh tặng em là vì muốn bồi thường cho em, dỗ em vui vẻ chứ không có ý gì khác.” Anh rể thấy cô muốn rời đi thì đưa tay từ phía sau ôm lấy cô, bàn tay bao phủ lên cặρ √υ' mềm mại của cô rồi dùng sức nắm chặt, mềm quá.

"Anh..." Thủy Linh Linh giật mình, lập tức kích động giãy dụa,

"Anh làm gì vậy, buông ra, buông tôi ra..." Thân thể cô trở nên mẫn cảm, khi bàn tay anh cách một lớp quần áo nắm lấy ngực cô, đầṳ ѵú của cô đã cứng lên, áσ ɭóŧ bị cời ra, cách một lớp áo sơ mi bị anh nắm chặt, cô vừa xấu hổ vừa tức giận, cô thật sự không biết xấu hổ.

"Đầṳ ѵú của em đã có phản ứng, cứng lên rồi, Linh Linh, em đừng lừa chính mình nữa, thật ra em cũng rất muốn anh rể có đúng không?"

Anh rể đẩy hông ấn côn ŧᏂịŧ to cứng như sắt vào mông cô, chỉ cần cô không chú ý một chút là nó sẽ xuyên qua chướng ngại mà đâm thẳng vào da^ʍ huyệt của cô.

"Ưʍ...đừng...tôi không muốn anh...tôi không...anh buông...buông tôi ra..." Thật đáng sợ, anh chỉ ôm cô và xoa xoa hai đầṳ ѵú mà tiểu huyệt đã có một luồng nhiệt chảy ra, Thủy Linh Linh hoảng sợ lắc đầu, cô không thể trở thành một người phụ nữ dâʍ đãиɠ như vậy được, không thể lại bị anh rể dụ dỗ.

"Anh không thả, rõ ràng em muốn anh, anh phải kiểm tra một chút." Anh rể xé toạc chiếc quần đùi voan của cô, ngón tay nhịp nhàng qua lại trên qυầи ɭóŧ của cô, quả nhiên chỉ trong chốc lát nơi đó đã ướt một mảnh, anh vui vẻ nói: "Em có cảm nhận được không, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ tiểu huyệt, em động tình, tiểu huyệt nhỏ của em muốn anh rể thao."

"Đó chỉ là phản ứng sinh lý của cơ thể, cái này không đại biểu cho việc tôi muốn anh, anh buông tôi ra, đừng chạm vào tôi nữa, ưm ưʍ..." Thủy Linh Linh cố sức giãy dụa, nhưng sức lực của cô không thể so với anh rể, anh mà quyết tâm muốn cô thì cô cũng không có khả năng chống cự.

“Thật sao, em thật sự không muốn bị anh thao sao?” Anh rể dường như bị cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nhanh chóng cởi thắt lưng, trói hai tay cô ở sau lưng rồi ném cô lên sô pha, dùng sức túm lấy quần áo của cô và kéo ra, để lộ ra cơ thể phụ nữ vô cùng phát triển và cực kỳ gợi cảm, cặρ √υ' to cao chót vót, bụng phẳng lì, vùиɠ ҡíи bí ẩn và gợi cảm, tất cả đều quyến rũ anh.