Việc học ở lớp 12 tương đối khó khăn, cho nên Thời Hạ vào Chủ nhật luôn trở lại trường sau bữa tối.
Sau những chuyện đã xảy ra mấy ngày trước, bầu không khí giữa hai cha con bất giác thay đổi. Dọc đường đi, không ai nói chuyện. Cảm giác trầm mặc như vậy làm Thời Hạ có chút lúng túng.
Một lúc sau, xe dừng trước cổng trường. Trường trung học cơ sở số 1 Vinh Đức mà Thời Hạ theo học là trường trung học tốt nhất ở thành phố Lương Thành này, những người có thể vào đây đều là con nhà giàu hoặc có thành tích học tập xuất sắc.
Thời Hạ học giỏi, bối cảnh gia đình tốt, lớn lên lại xinh đẹp, đương nhiên là một trong những nhân vật có ảnh hưởng trong trường.
Khuôn mặt cô nhỏ như bàn tay, con ngươi long lanh, da thịt trắng nõn mỏng manh đến mức mơ hồ có thể thấy được tơ máu, tóc đen mềm mại đẹp tự nhiên bị cô tùy ý buộc lên thành cái đuôi ngựa.
Thời Hạ thu dọn đồ đạc ở ghế sau, cúi đầu qua cửa sổ xe, chu môi nói với người đàn ông ở ghế lái: "Ba ba ~ con đi vào đây."
"Ừm ~ ôn tập tốt." Thời Lâm khẽ câu môi nhìn cô.
Thời Hạ không đáp lời, cứ như vậy nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ có chút ấm ức. Thời Lâm không đành lòng, duỗi tay xoa đầu cô, ý bảo cô nghe lời.
"Hừ ~" Thời Hạ bĩu môi, cầm đồ không quay đầu lại mà vào cổng trường.
Vừa trở lại ký túc xá thu dọn đồ đạc, Thời Hạ liền nhận được một tin nhắn.
【 Thời Hạ, bây giờ có thể đến ngôi nhà đỏ được không? Mình có lời muốn nói với cậu, nói xong mình bảo đảm về sau không bao giờ quấy rầy cậu nữa】
Người gửi tin là Trương Hạo, học sinh lớp 2, đồng thời cũng là học bá nổi tiếng, thường xuyên cùng Thời Hạ cạnh tranh vị trí đứng đầu.
Có điều, Thời Hạ lại vì hắn mà trở thành kẻ thù của tất cả nữ sinh trong trường. Bởi vì Trương Hạo thích cô, hơn nữa không chỉ một lần công khai thổ lộ. Thời Hạ không có hứng thú với cậu ta, sau mấy lần cự tuyệt thì hễ gặp cậu ta lại đi đường khác.
Ngoại hình Trương Hạo ưa nhìn, thư sinh trắng trẻo, giống nam chính mấy bộ tiểu thuyết ngôn tình vườn trường, thành tích học tập cũng luôn dẫn trước, nhưng có được cảm tình của không ít nữ sinh thì lại không bao gồm Thời Hạ.
Trong mắt Thời Hạ, Trương Hạo hành xử quá mức ấu trĩ. Trước nay cô thích người thành thục, ổn trọng, có thể chỉ đường dẫn lối cho mình lúc cần. Đương nhiên, tốt nhất là có thể nâng niu cô như bảo bối.....
Có lẽ cô thích ai cũng đều mang bóng dáng người đó.
Không dám nghĩ nữa, Thời Hạ lắc đầu, dẹp bỏ những suy nghĩ hỗn độn sang một bên.
Cuối cùng, Thời Hạ vẫn đến điểm hẹn. Thi đại học đang đến gần, đây là khoảng thời gian gay go nhất, Thời Hạ không muốn Trương Hạo vì việc này mà phân tâm, ảnh hưởng đến việc thi đại học.
Địa điểm hẹn là ngôi nhà đỏ, thực chất là một lớp học cũ bỏ hoang phía sau trường. Nhiều cặp đôi, để tránh sự dòm ngó của giáo viên trong trường, thường lén lút đến đây hẹn hò.
Thời Hạ dùng đèn pin của di động, băng qua con đường không mấy bằng phẳng đến cái nơi gọi là ngôi nhà đỏ.
Trước mặt cô là một tòa nhà cũ mọc đầy dây leo, được bao phủ bởi ánh trăng sáng, không có cảm giác đáng sợ mà lại có một vẻ đẹp nên thơ.
Thời Hạ không vội đi vào, đứng ở cửa đợi chừng mười phút cũng không thấy Trương Hạo đâu. Nhận được tin nhắn đã gần một tiếng đồng hồ, cô nghĩ ngợi rồi gọi lại nhưng cậu không bắt máy.
Suy tư một hồi, Thời Hạ quyết định đi vào, có lẽ cậu ta đã vào trước.
Cô bật đèn pin đi vào tầng một, nhìn xung quanh nhưng không thấy ai. Nhìn lên lầu hai tối như mực, cô có chút rụt rè nhưng vẫn bước lên cầu thang. Nương theo ánh sáng của điện thoại, một bước, hai bước, ba bước......vừa bước lên bậc cuối cùng, đột nhiên nghe thấy một giọng nữ rêи ɾỉ, trong bóng đêm yên tĩnh đặc biệt mị hoặc. Thời Hạ sợ tới mức vội vàng tắt đèn pin, tim đập thình thịch.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~