Phanh!
Cửa lớn bị một chân đá văng! Một đám người bất ngờ tiến vào.
Diêu Thanh Thanh trên người quần áo đơn sơ co rúm lại một chút, ngẩng đầu nhìn về phía mấy người đang đi tới chỗ mình.
Bốn nam nhân cùng mặc áo sơ mi nhưng kiểu dáng khác nhau hùng hồ tiến vào trong nhà cô.
“Hôm nay nếu không có tiền, tao liền đem mày trói lại đi bán kiếm tiền!” Nam nhân cầm đầu mặc áo sơ mi màu trắng, hai cúc áo đầu tiên không cài lộ ra phần ngực bị phơi nắng đến ngăm đen, bộ dáng hung tợn phảng phất muốn ăn thịt người.
“Tôi thật sự không có tiền, cầu xin các người cho tôi một chút thời gian nữa…” Bởi vì cha đánh nên mới thiếu một khoản nợ nần kếch xù, chủ nợ nhiều lần tới cửa đòi nợ, mà người cha kia đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cô căn bản không liên hệ được với cha, chủ nợ tìm không thấy cha cô, chỉ có thể tìm cô đòi tiền!
Nhưng mà cô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ!
“Trói ả lại!”
Nam nhân cầm đầu ra lệnh đàn em một tiếng, hắn bỏ qua lời cầu xin của cô, đám đàn em cùng nhau tiến lên, đem cô trói chặt, trói lại tay chân, còn dùng một tấm vải che đôi mắt cô, rất nhanh liền đem cô ném lên xe.
Sau khi xe khởi động, cô nghe được giọng nói mấy người đàn ông nói chuyện với nhau.
“Lão đại, trước khi đem cô ta bán đi, không bằng chúng ta…” Người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi bông lặng lẽ cười vài tiếng xấu xa.
Không khí yên tĩnh một chút, trong lòng mọi người hiểu rõ mà không nói ra.
Cảm nhận được ánh mắt không có ý tốt đến từ bốn phía xung quanh, Diêu Thanh Thanh bởi vì quá mức khẩn trương, thân thể cuộn tròn thành một cục, váy trắng mỏng manh đã bị vén lên đến trên eo, lộ ra bắp đùi tinh tế bóng loáng, đồng thời tiểu huyệt trắng nõn không một sợi lông cũng bị nhìn không sót cái gì.
“Thấy cô ta lớn lên trắng nõn xinh đẹp, hôm nay các anh em chơi đùa trước một chút.” Một người đàn ông mặc áo sơmi trung niên khác phụ họa, nhịn không được sờ soạng gương mặt Diêu Thanh Thanh một phen.
Diêu Thanh Thanh theo bản năng muốn trốn bàn tay đang sờ mặt mình, giây tiếp theo đã bị một bàn tay khác bóp miệng, miệng nhỏ hơi hé mở một chút liền bị một thứ gì đó nhét vào trong.
“Hiện tại mới sợ hãi, chờ lát nữa cô sẽ phải phát tao mà thôi!” Người đàn ông mặc áo sơmi màu đen không có ý tốt cười cười, ánh mắt đầu tiên hắn vừa rồi đi vào trong nhà là nhìn về phía Diêu Thanh Thanh, dươиɠ ѵậŧ liền cứng.
Cô gái kia lớn lên quá xinh đẹp! Đôi mắt giống trân châu đen ướŧ áŧ, vυ' lớn, mông tròn! Khi cắm nhất định rất sướиɠ.
Mới trói Diêu Thanh Thanh không bao lâu, trong đầu hắn cũng đã tưởng tượng đủ loại tư thế khi thao Diêu Thanh Thanh sẽ như thế nào.
“Vυ' còn rất lớn, vừa trắng vừa mềm, sờ sờ rất sướиɠ.” Người đàn ông mặc sơ mi bông đã chờ không kịp, lập tức sờ ngực Diêu Thanh Thanh.
“Ân…” Không biết có tác dụng của xuân dược hay không, người đàn ông sờ soạng một chút, Diêu Thanh Thanh thế nhưng trong cảm giác thẹn thùng lại cảm nhận được một tia kɧoáı ©ảʍ, cổ họng còn phát ra vài tiếng ân ô ái muội, cô nhất định điên rồi!
Thân thể càng ngày càng nóng, Diêu Thanh Thanh lập tức ý thức được, người đàn ông vừa rồi chắc chắn cho cô ăn một thứ giống xuân dược.
Bầu trời đêm đen như mực, xe bị Lão đại ngăm đen lái đến vùng hoang vu dã ngoại không một bóng người, xe vừa dừng lại, Lão đại ngăm đen từ ghế lái di chuyển chui vào ghế sau, xe rất dài, ghế sau cũng rất rộng rãi, bốn người đàn ông vây quanh một cô gái cũng không bị bó hẹp.
“Ả bắt đầu phát da^ʍ rồi!” Hai mắt Lão đại ngăm đen sáng lên, đánh giá Diêu Thanh Thanh một chút liền lộ ra nụ cười tà mị, dưới thân đã sớm phồng lên một cục, bàn tay to gấp không chờ nổi tiến đến giữa hai chân Diêu Thanh Thanh.
Diêu Thanh Thanh dần dần cảm giác được sức lực cả người bị mất hết, ý thức bắt đầu trở nên có chút mơ hồ, vô lực phản kháng vuốt ve đến từ người đàn ông.
Bốn phía rất an tĩnh, Diêu Thanh Thanh suy đoán hẳn là đã tới một nơi trống trải, nếu nơi này không có một bóng người, dù cô kêu lớn tiếng như thế nào cũng vô dụng, huống chi miệng cô bị chặn, không thể phát ra âm thanh.
Tiểu huyết bắt đầu chảy ra chất lỏng trong suốt, Lão đại ngăm đen vuốt âʍ ɦộ hai cái liền thô bạo cắm một ngón tay vào, ngón tay bị bao vây bởi từng vách trong ấm áp ướŧ áŧ, tiểu huyệt không nhịn được còn cắn một cái.
“Mẹ nó tao như vậy, có phải chờ không kịp muốn bị thao hay không!” Bàn tay to đánh lên cặp mông tuyết trắng hai cái.
“Ân…” Diêu Thanh Thanh nỗ lực muốn phản kháng, nhưng giãy giụa lại vô lực, động tác vô lực mềm mại ngược lại càng giống kháng cự còn nghênh.
Tay mấy người đàn ông dừng trên người cô, xúc cảm rõ ràng như vậy, thân thể của cô bởi vì nhưng động tác vuốt ve của bọn họ càng trở nên mẫn cảm nóng lên.
Tiểu huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng tiết ra nhiều da^ʍ thuỷ, hai ngón tay người đàn ông rút ra từ bên trong huyệt, tiểu huyệt rất nhanh liền thả lỏng trở lại, đường đi bên trong càng chảy ra nhiều nước tăng thêm bôi trơn, ngón tay thô lỗ cũng bắt đầu tiến vào tiểu huyệt ra ra vào vào, bắt chước động tác giao hợp.
Tiểu huyệt bởi vì bị ngón tay xâm nhập mà chảy ra nhiều nước da^ʍ, làm ướt môi âʍ ɦộ, môi âʍ ɦộ phấn nộn bị da^ʍ thuỷ làm ướt trở nên sáng lấp lánh.
“Đại dương vậy chưa cắm vào đã chảy nhiều nước như vậy, tao bức cơ khát muốn thao sao? Tôi nhịn không nổi rồi, ông đây muốn lập tức làm chết tao hoá này!” Người đàn ông mặc áo sơ mi bông nhìn tao huyệt không nhưng chảy nước, liền cởϊ qυầи lộ ra đại dươиɠ ѵậŧ thô đen, sau đó dùng đại dươиɠ ѵậŧ chọc đến môi âʍ ɦộ, qυყ đầυ thô cứng lướt qua lại khe thịt da^ʍ mĩ đang chảy nước, câu lấy chất lỏng dính nhớp bên trong, hướng lên phía trên đâm chọc âm đế vắng vẻ.
Kɧoáı ©ảʍ tê dại trải dài từ lòng bàn chân bao phủ cả người, ý thức cô gái mơ hồ bị kɧoáı ©ảʍ tập kích khiến cô thanh tỉnh hơn rất nhiều, đôi mắt cô nhìn không được, nhưng trong đầu đã có thể tưởng tượng hình ảnh mấy người đàn ông đùa bỡn cô như thế nào, chính là thân thể của cô căn bản kháng cự không được, còn xuất hiện cảm giác hưng phấn không rõ đón hùa sự đùa giỡn kia.
Lão đại ngăm đen đem ngón tay cắm tao huyệt mềm mại, cũng rất nhanh chóng móc một cây côn ŧᏂịŧ màu tím đen thật lớn hướng đến cô gái, “Ông đây cũng chịu không nổi, chúng ta cùng nhau thao tiểu lãng hóa đi.”
Thân thể cô gái mẫn cảm bởi vì bị côn ŧᏂịŧ cọ xát lại chảy ra một ít dâʍ ŧᏂủy̠, làm ướt hai đại dươиɠ ѵậŧ đang tranh nhau cọ xát môi âʍ ɦộ cô.
Hai đại dươиɠ ѵậŧ một tím một đen vội vàng ma sát âʍ ɦộ cùng âm đế cũng bị từng đợt da^ʍ thuỷ chảy ra làm ướt, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ bị đùa giỡn đến mức ướŧ áŧ bất kham, hai đại côn ŧᏂịŧ tranh đoạt muốn là người đầu tiên thao tiểu huyệt, nhưng mà tiểu huyệt quá nhỏ, căn bản hai đại dươиɠ ѵậŧ của hai người đàn ông không thể tiến vào, Áo sơ mi bông cùng lão đại ngăm đen tranh giành một phen, chỗ mẫn cảm của âm đế cùng cửa huyệt đều bị động tác tranh giành mãnh liệt của hai người kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Diêu Thanh Thanh bị hai đại dươиɠ ѵậŧ ma sát đến nỗi run rẩy cả người, côn ŧᏂịŧ còn chưa tiến vào liền sắp đạt cao trào.
“Mày chơi bên trái, tao chơi bên phải, kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy đi.” Áo sơ mi bông tính toán như thế.
Nhưng lão đại ngăm đen lại không đồng ý, “Đừng cắm vào cùng một lúc, tiểu bức nộn thế này không thể tàn nhẫn được, chơi hỏng rồi bán đi sẽ không được giá tốt, tiểu bức này vừa thấy đã bị thiếu cắm, nhưng mà nước nhiều cũng rất da^ʍ, có thể ăn dươиɠ ѵậŧ được vài lần.”
“Đêm nay liền phải chơi tao huyệt này, xem ai có thể đem cô ta chơi triều xuy!” Đôi mắt người đàn ông mặc áo xám đỏ lên, hắn cực kỳ chờ mong thao hỏng tiểu da^ʍ huyệt này.
Áo sơ mi bông tuy rằng nóng vội nhưng chung quy vẫn sợ lão đại tức giận, vì thế đành phải nhường vị trí.
Diêu Thanh Thanh bị mấy người đàn ông đỡ ngồi dậy, nằm ngửa phía sau trên ghế sô pha, hai chân bị đẩy ra thành hình chữ M, từ nhỏ Diêu Thanh Thanh đã luyện tập khiêu vũ nên thân thể rất mềm mại, hai chân bị bẻ ra như vậy đối với cô mà nói rất dễ dàng.
Chân bị bẻ càng lớn, tiểu huyệt lộ ra khe thịt chảy nước da^ʍ lãng, hoa môi không ngừng khép mở tạo thành lời mời mê người.
Lão đại ngăm đen quỳ gối ngồi xổm giữa hai chân cô, côn ŧᏂịŧ lớn màu tím đậm dữ tợn đặt trước cửa huyệt ướŧ áŧ, trên thân gậy dính không ít dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, tư thế chờ tấn công.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~