Chỉ thiếu hai trăm vạn nữa, Diệp Tinh sẽ trở thành một phú ông nghìn vạn!
"Đáng tiếc, tới bây giờ vẫn chưa có tung tích của nhân sâm trên trăm năm tuổi." Diệp Tinh lắc đầu.
Trị bệnh ung thư sử dụng nhân sâm năm trăm năm trở lên là tốt nhất, nhưng một trăm năm trở lên cũng có chút tác dụng, có thể gϊếŧ chết rất nhiều tế bào ung thư, hơn nữa có thể ngăn cản ung thư tiếp tục lan truyền.
Có điều, cho dù Diệp Tinh nhờ Triệu Sơn Nham, đừng nói nhân sâm năm trăm năm, hiện tại nhân sâm một trăm năm trở lên cũng chẳng có chút tin tức gì.
Trong lòng yên lặng trong suy nghĩ, Diệp Tinh sử dụng Linh Khởi Thuật cho tất cả thú cưng mới, mang một ít xuống tầng một bổ sung, sau đó rời khỏi tiệm thú cưng.
Đi ở trên đường chính, Diệp Tinh suy nghĩ rất nhiều chuyện nên làm tiếp theo.
Thời kì đen tối đnag không ngừng tới gần, bây giờ hắn bát đầu từ bước nhỏ, từng bước từng bước tích lũy con át chủ bài cho mình, tranh thủ chiếm ưu thế lớn nhất trong thời kỳ đen tối.
"Hửm?" Đang đi, bỗng nhiên Diệp Tinh dừng bước.
Xa xa là một chợ bán rau, lúc này rất nhiều người đnag bán rau, phần lớn đều có gian hàng, nhưng còn có một ít người không có gian hàng, chỉ có thể ngây người ở một góc, xem xem có thể hay không bán đi.
Lúc này ở một góc, một cô bé nhìn chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi, mặc áo sơ mi caro đang bán một ít rau.
Cô gái nhỏ nhìn như có chút sợ người lạ, nhưng khi có người đi qua gian hàng của cô, cô vẫn lấy can đảm hỏi thăm.
Trong lòng động một cái, Diệp Tinh sải bước đi tới.
"Xin, xin chào, xin hỏi anh muốn mua rau à? Đều là nhà em trồng đó." Cô gái nhỏ thấy Diệp Tinh, rụt rè nói.
Diệp Tinh ngồi xổm xuống, lại nhìn đống rau, hắn trực tiếp dùng tay nhặt lên, chỉ thấy trong tay hắn cầm lên một bụi cây đã gãy có màu tím.
Trông dáng vẻ, cây rau này lúc trước được dùng để bó rau.
"Linh huyền thảo! Thật sự là linh huyền thảo!" Diệp Tinh cảm nhận một chút, hạt giống linh lực nơi trái tim hơi dao động, cảm nhận linh lực yếu ớt ẩn chứa bên trong linh huyền thảo, trong lòng hắn nhất thời kích động.
Linh huyền thảo, trong ngày tận thế đen tối là một loại thảo dược có chứa linh lực tương đối quý, ở ggiai đoạn Luyện Thể thông qua linh huyền thảo rèn luyện thân xác, có thể giảm thiểu lượng lớn thời gian rèn luyện.
Diệp Tinh cho rằng trước khi ngày tận thế đen tối giáng xuống sẽ không có linh thảo xuất hiện, nhưng không nghĩ tới mình lại gặp được ở chỗ này.
"Xin hỏi cỏ này em lấy được đâu? Chỗ đó còn không?" Diệp Tinh nhìn cô gái nhỏ trước mắt, mỉm cười hỏi nói .
"Đây là cỏ dại sinh trưởng trên bờ ruộng nhà em." Cô gái nhỏ nhìn một cái, rụt rè nói.
"Vậy em dẫn anh đi, nếu như tìm được, anh có thể cho em tiền." Diệp Tinh lập tức nói.
"À. . . Được." Cô gái nhỏ sững sốt một chút, có vẻ như không hiểu Diệp Tinh muốn tìm cỏ dại này làm gì, nhưng cô nhanh chóng phản ứng, ngay sau đó có chút lắp bắp nói: "Chờ em bán hết những thứ kia sẽ đưa anh về nhà."
"Chỗ này anh mua hết." Diệp Tinh bảo cô gái nhỏ tính tiền, sau khi trả tiền xong, gọi một chiếc taxi.
Trên xe, Diệp Tinh cũng biết cô gái này tên là Đàm Nguyên Nguyên, mới vừa học hết cấp hai, thi lên cấp ba. Nhưng nhà nghèo, cô còn có một em trai, vậy nên ba mẹ không cho cô đi học tiếp.
Nói tới đây, trong mắt Đàm Nguyên Nguyên có chút mất mác.
Xe taxi đi mất hơn tiếng cuối cùng cũng tới một nơi, bình thường cô gái ngồi xe buýt từ nhà hết gần ba tiếng, đổi hai chuyến xe, dường như đều là đứng từ lúc bắt đầu lên xe đến lúc xuống xe, bán rau ở chợ trong thành phố giá cao hơn một chút, bán rau như vậy có thể kiếm thêm một chút.
"Nguyên nguyên, sao hôm nay con về sớm vậy?" Phía xa, một phụ nữ trung niên đang gánh một gánh nước đi tơi, thấy cô bé bà liền đặt gánh nước xuống, nghi ngờ hỏi.
Ngay sau đó bà chú ý tới Diệp Tinh sau lưng Đàm Nguyên Nguyên, không nhịn được hỏi: "Vị này là. . ."
"Mẹ, rau hôm nay bán xong rồi, đây là anh Diệp Tinh, anh ấy tới nơi này là muốn mua một loại cỏ dại trong ruộng." Đàm Nguyên Nguyên nhỏ giọng nói.
"Mua cỏ dại?" Mẹ Đàm Nguyên Nguyên sững sốt một chút, qua hai giây mới nói: "Vậy con đưa cậu ấy ra ruộng xem một chút."
Nói xong, mẹ Đàm Nguyên Nguyên tiếp tục gánh nước đi về phía xa.
Diệp Tinh yên lặng nhìn.
Cho dù là ở đâu, đều có người nghèo tồn tại, nhưng trái lại mà nói, cuộc sống của hắn kiếp trước so với những người này còn kém hơn rất nhiều.
Rất nhanh, Đàm Nguyên Nguyên dẫn Diệp Tinh tới một nơi.
"Nơi này chính là ruộng của nhà em. Cỏ dại mà anh nói ở bên bờ ruộng này.” Đàm Nguyên Nguyên nhìn Diệp Tinh nhỏ giọng nói.
Lúc này cho dù cô không nói, trong mắt Diệp Tinh cũng hiện lên kích động, hắn đã nhìn thấy.
"Linh huyền thảo, hơn nữa còn không chỉ một bụi." trong lòng Diệp Tinh kích động, nhanh chóng tiến lên, sau đó đi tới một nơi.
Nơi này có một bụi cây tím đan xen sinh trưởng với rất nhiều bụi cây bên cạnh.
Diệp Tinh đi xuống đào một ít, đào cả đất và linh huyền thảo lên.
Đi về phía trước mấy bước, Diệp Tinh lại phát hiện một bụi.
Cuối cùng, tổng cộng hắn phát hiện mười bụi cây linh huyền thảo, cộng thêm một cây đã gãy trước đó, tương đương với mười một bụi cây sinh trưởng ở nơi này!
Những cây linh huyền thảo này căn bản là tập trung ở một nơi, mà ở những địa phương khác không sinh trưởng, rất là kỳ quái.
Diệp Tinh dò xét một chút, nhưng cũng không phát hiện nơi này có gì đặc biệt.
Hắn dùng một cái túi xốp đem mười bụi cây linh huyền thảo thận trọng đựng vào.
"Anh Diệp Tinh, loại cỏ này đối với anh rất quan trọng sao?" Đàm Nguyên Nguyên thấy Diệp Tinh nghiêm túc như vậy, tò mò hỏi.
"Có một chút tác dụng." Diệp Tinh cười cười nói.
Hắn trực tiếp lấy điện thoại ra, sau đó chuyển tiền đi qua.
"Tinh tinh." Ngay lập tức, di động của Đàm Nguyên Nguyên reo lên.
Cô mở ra xem, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khϊếp sợ, lúc này trong wechat của cô nhận được một vạn tệ, là Diệp Tinh chuyển tới.
"Anh Diệp Tinh. . ." Đàm Nguyên Nguyên ngơ ngác nhìn Diệp Tinh.
"Đã nói rồi, tìm được loại cỏ dại này anh sẽ trả tiền công cho em,một bụi cho em 1000 tệ." Diệp Tinh cười nói.
Đàm Nguyên Nguyên hoàn toàn kinh sợ, một vạn tệ đối với cô mà nói hoàn toàn là một khoản tiền lớn.
"Sau này em giúp tiếp tục tìm giúp anh, nếu như phát hiện loại cỏ dại này, có thể gọi điện thoại cho anh, anh vẫn sẽ mua với giá 1000 tệ một bụi."
Mặc dù hoàn cảnh sinh trưởng của linh huyền thảo hà khắc, sau khi mọc ra hầu như sẽ không xuất hiện khóm thứ hai, nhưng mà nơi này xuất hiện mười một bụi cây, nói không chừng sẽ còn sinh trưởng.
Kiếp trước, một bụi linh huyền thảo có thể bán ra với giá trên trời mấy trăm vạn tệ.
Tuy nói lúc đó bản chất của giá tiền đã giảm xuống mạnh mẽ, nhưng vẫn có thể nói rõ linh huyền thảo trân quý
"Còn nữa, không được đem tin tức về loại cỏ này nói cho những người khác biết." Diệp Tinh dặn dò.
Tất nhiên, cho dù lộ ra, hiện tại trừ hắn, dường như không có ai biết tác dụng của linh huyền thảo.
Hơn nữa giá thu mua của hắn cao như vậy, một khi phát hiện cây linh huyền thảo khác, Đàm Nguyên Nguyên khẳng định sẽ lập tức thông báo hắn.
"Em. . . Em nhớ rồi." Đàm Nguyên Nguyên ngơ ngác gật đầu một cái.