Hướng chu dường như cố ý, mỗi lần tắm xong liền đem nội y qυầи ɭóŧ vứt qua bên. Nội y qυầи ɭóŧ là đồ cô đã mặc qua, chưa có giặt cứ vậy để lên mặt trên chậu, biết anh trở về sẽ tắm rửa nên để cho anh xem.
Cô cũng không chùi sạch gối ngủ của anh, dịch thể từ cô lưu lại trên gối rõ ràng như vậy. Cô không xử lý cứ để vậy cố ý cho anh ngửi.
Tống Lương không biết người này tính chơi trò gì, nếu muốn chơi thì cứ nói anh liền chơi với cô. Làm nhiều như vậy giống như câu dẫn anh, đại khái ông xã đã chết nên tịch mịch, tiểu bức ngứa cần có người thao, liền coi trọng đến anh.
Ngày đầu tiên ở đây Hướng Chu đã lộ mông, Tống Lương đã cảm thấy cô nàng này khẳng định là có ý tứ gì đó.
Hai ngày sau Hướng Chu lại đi tìm việc, khi về vẫn như cũ nói chưa tìm được, vẫn tiếp tục tìm không ra.
Tống Lương cũng biết, hiện tại thành phố càng lớn khả năng tìm được việc càng khó hơn, nên cô bắt bẻ cũng là bình thường, hôm nay Hướng Chu ở nhà nghỉ ngơi không có đi ra ngoài.
Từ lần đầu nhìn thấy cô tự an ủi trên gối là anh đã đoán chắc cô lén vào phòng anh mỗi khi anh đi, ngồi trên gối anh ảo tưởng bị anh thao rồi an ủi, hôm nay không có nhiều khách, anh thấy cô nàng kia mãi không xuống dưới, đoán chừng lại tự chơi đến vui vẻ rồi đây.
Anh đi lên, quả nhiên lúc này cũng như lần trước, ở cửa liền nghe tiếng rên phóng đãng của cô ta, anh lại trước cửa nhìn vào trong.
Lúc này Hướng Chu không dùng cái dụng cụ kia mà trực tiếp cưỡi trên gối ngủ của anh.
Tống Lương đứng một bên xem rất rõ ràng, Hướng Chu đã cởi váy ngủ ra đặt ở một bên, bên trong không mặc bất cứ cái gì, sau đó mở chân ra, làm thành tư thế quỳ đem gối Tống Lương kẹp ở giữa hai chân.
Cô kẹp gối đầu giữa hai chân, sau đó hai ngón tay bẻ tiểu bức ra, lộ ra cánh môi âʍ ɦộ, chà xát gối đầu tự an ủi.
Tiểu bức đem gối đầu nuốt vào, cô bắt đầu vặn eo vặn mông, sắc tình ở trên giường vặn eo trên dưới, kẹp gối tự mình sướиɠ, lắc lắc mông, lúc thoải mái còn rêи ɾỉ kêu: “Thật thoải mái … liếʍ em … liếʍ tiểu bức em … thoải mái quá a … Tống Lương liếʍ em đi …. đầu lưỡi giỏi quá, ăn tiểu bức, tiểu bức bị đầu lưỡi anh liếʍ thật giỏi, thật thoải mái …. ưm …. tiếp tục liếʍ mạnh a….”
Tống Lương nghe da^ʍ phụ này kêu rên vậy, thật muốn chửi thề một tiếng.
Tiểu bức cô kẹp gối đầu anh tự an ủi, tưởng tượng anh đang liếʍ huyệt cho.
Tống Lương hôm nay mặc một cái quần rộng thùng thình, nhìn đến hình ảnh này nhịn không được, anh duỗi tay vào trong quần móc côn ŧᏂịŧ lớn đang sưng lên. Bên trong cô kẹp gối tự sướиɠ, anh bên ngoài liền nắm dươиɠ ѵậŧ tự loát.