•••
Nữu Thư Thụy sợ tới mức buông tay ra, lui về phía sau vài bước. Không có an ủi dương v*t đang run rẩy, qυყ đầυ run lên, ý đồ dùng cách này để được sảng khoái.
Nữu Thư Thụy lại như thế nào cũng không chịu lại chạm vào nó. Nếu là lại đυ.ng vào một chút, nói không chừng Diệp Ly sẽ trực tiếp bởi vì du͙© vọиɠ khó nhịn mà tỉnh táo lại.
Vừa rồi lừa gạt Diệp Ly uống thuốc thì kỳ thật thuốc cũng không mạnh, vốn là chỉ là dùng trong lúc trị liệu. Có thể làm Diệp Ly ngủ đến như vậy, còn phải mệt chính hắn đốt nến dùng khi thôi miên.
Đó là nến thôi miên trước đó cô dùng khi Diệp Ly, ngửi sẽ làm người cảm thấy thập phần thư thái, chậm rãi thả lỏng, an tĩnh lại.
Giống nhau là phối hợp Newton (1) mới có thể có tác dụng tốt nhất. Tuy rằng không biết Diệp Ly vì cái gì sẽ đi đốt nến nhưng cũng ít nhiều nhờ hắn làm vậy thuốc mới có tác dụng cao.
(1. Nhạt nghĩ là con lắc Newton đề cập ở chương trước đó.)
Nếu không lấy hắn cái này cậy thế.... Nữu Thư Thụy rất khó tưởng tượng chính mình hôm nay sẽ không bị hắn phá thân.
Lúc hôn mê, khuôn mặt Diệp Ly thập phần bình tĩnh, giống như trẻ con. Chỉ là lông mày thường thường liền hơi hơi nhăn lại. Phối hợp dương v*t đứng thẳng, Nữu Thư Thụy thế nhưng nhất thời vô pháp phân rõ hắn là làm ác mộng, vẫn là mơ hồ cảm nhận được thân thể không khoẻ.
Chờ phục hồi tinh thần, Nữu Thư Thụy đã ngồi xổm bên cạnh hắn, lẳng lặng mà nhìn hồi lâu.
Cô thở dài, đứng dậy đi lấy khăn giấy thu thập sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính lên trên quần áo của bản thân.
Chính là thời gian trôi qua thật lâu, tình dịch rất khó xử lý, dính ở trên quần áo nhìn cực kỳ sắc tình.
Nữu Thư Thụy không có cách nào, chỉ có thể đem áo blouse trắng khoác ở trên người, đem toàn bộ nút áo thắt lại, lúc này mới đem dấu vết toàn bộ che lấp. Chỉ là cũng nóng đến cô lập tức ra một tầng mồ hôi mỏng.
Đem điều hòa chỉnh thấp lại, Nữu Thư Thụy nghĩ đến cái gì. Tầm mắt lại lần nữa gian nan dịch đến dương v*t Diệp Ly, dương v*t cuối cùng cũng có xu hướng mềm xuống.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên quần áo quá nhiều. Có lẽ là bởi vì qυყ đầυ vẫn luôn khó dằn nổi mà phun chất lỏng, lặp lại dễ chịu tϊиɧ ɖϊ©h͙, mới không làm nó biến làm.
Do dự hồi lâu, Nữu Thư Thụy rốt cuộc cầm lấy khăn giấy thay hắn chà lau dương v*t.
Cô lặp đi lặp lại động tác lại không nghĩ rằng, tựa hồ hoàn toàn ngược lại.
Động tác quá mức mềm nhẹ vô pháp làm dương v*t thỏa mãn, nó càng thêm thẳng tắp mà giơ lên, bên tai lại vẫn nghe thấy trong lúc hôn mê Diệp Ly phát ra rêи ɾỉ khó nhịn.
Ở lúc cô sợ đến mức thu tay lại, còn muốn bất mãn mà đối với không khí thẳng lưng, tay ở trên sô pha vô thố mà bắt lấy, kêu càng thêm khó chịu.
Cô suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất, thậm chí nghĩ quay đầu đi liền hết chuyện.
Chính là trong phòng điều hòa bị cô chỉnh thật thấp, Nữu Thư Thụy cũng không dám cam đoan Diệp Ly đang loả lồ như thế có thể hay không sinh bệnh.
Trong lúc nhất thời đành phải từ trong ngăn tủ lấy ra khăn lông đắp lên cho hắn.
Không hề xem đến liều trại đang dựng đứng kia, Nữu Thư Thụy cầm di động đi vào bên cạnh phòng trị liệu, gọi điện thoại cho trợ lý Triệu.
“Chào cô, cố vấn Thư.” Bên kia tiếp được thực mau, ngữ khí bình tĩnh nói.
“Chào anh.” Nữu Thư Thụy nói: “Kia cái này…… trợ lý Triệu, có rãnh không? Diệp Ly ở chỗ của tôi ngủ rồi…… Tôi hiện tại có chút không tiện, khả năng phiền toái anh lại đây dẫn hắn trở về.”
“Diệp thiếu ở bên chỗ cố vấn Thư?” Trợ lý Triệu nghe đến thập phần kinh ngạc, không bình tĩnh giống ngày thường. Như là thập phần khϊếp sợ Diệp Ly sẽ có lúc không ở thời gian trị liệu mà đến khám và chữa bệnh.
Rốt cuộc Diệp Ly đã từng phi thường kháng cự nơi này, nói trực tiếp, hắn bài xích hết thảy địa phương bên ngoài.
Hắn không muốn thừa nhận chính mình có vấn đề, cũng cũng không chịu đối diện với vấn đề.
Nữu Thư Thụy tốn một năm thời gian, mới làm Diệp Ly đối cô không kháng cự như vậy. Hơn nữa chủ động tới tìm cô làm việc không hề ý nghĩa trị liệu.
Đừng nói Trợ lý Triệu, ngay cả Nữu Thư Thụy chính mình cũng không rõ, Diệp Ly vì cái gì sẽ bỗng nhiên chuyển biến đến nhanh như vậy. Theo lý thuyết có thể làm bệnh xuất hiện phản ứng như thế đều là bởi vì có sự kiện chạm được nghịch lân trong lòng.
Nhưng Diệp Ly đối cô thái độ nhìn lại không giống, hắn không những không có bởi vì cô chạm vào địa phương mẫn cảm trong lòng mà khó chịu. Tương phản, thế nhưng đối cô sinh ra mạc danh…… Chiếm hữu dục?
Nữu Thư Thụy chưa bao giờ làm bất luận cái gì hành vi không hợp chức nghiệp đạo đức, càng không thể làm ra động tác câu dẫn hắn, cũng sẽ không đối với bệnh có hắn mà sinh ra cảm tình với hắn…… Cũng không có thể làm người bệnh có khả năng yêu bản thân.
Đây là tối kỵ……
Nghĩ, cô chỉ có thể than ra một hơi, tránh nặng tìm nhẹ nói: “Vâng, đúng vậy. Cho nên còn phiền toái anh làm xong lại đón hắn.”
“Tôi hiểu rồi.” Triệu trợ lý lại khôi phục lý trí.
“Còn thỉnh cầu cố vấn Thư trong thời gian này chiếu cố Diệp thiếu, hy vọng cố vấn phải làm được. Cũng thỉnh cố vấn yên tâm, nếu ở trong lúc trị liệu làm tổn hại thứ gì tôi sẽ bồi thường. Vậy trước mắt như vậy, hẹn gặp lại.”
Treo điện thoại, Nữu Thư Thụy dựa phía sau tường, tay trái theo bản năng sờ lỗ tai đang nóng lên.
Thân thể bỗng nhiên cứng đờ một chút, trong đầu phát ra giọng nói âm trầm của Kiều Khải.
Tai trái một mảnh nóng bỏng. Kiều Khải cũng vậy, nếu đeo mặt nạ lâu như vậy vì cái gì bỗng nhiên tháo xuống? Vẫn là nói anh ta không nguyện ý, gặp qua nhiều việc như vậy, chung quy là ảnh hưởng đến chính mình.
Chỉ là thái độ của hắn cũng có chút quỷ dị, cùng Diệp Ly thái độ thế nhưng không hẹn mà hợp.
Lúc nói chuyện hắn sẽ xoa lỗ tai cô, đại khái sẽ đúng như hắn hy vọng……
Dùng động tác này đem lời nói khắc vào đại não người khác, để cho người khác vô pháp quên lúc ấy bản thân nói gì, đây là một loại tâm lý ám chỉ thường dùng.
Không thể không nói Kiều Khải thành công, trong khoảng thời gian ngắn, Nữu Thư Thụy chỉ cần sờ đến tai trái, liền sẽ nghĩ đến hắn lúc ấy nói qua lời nói, một chữ không quên.
•••
“Cố vấn Kiều…… Ah không sao chứ?”
Không biết qua bao lâu, rốt cuộc có người có thể đánh bạo tiến lên hỏi, chỉ là giọng nói run rẩy của hắn bại lộ nội tâm sợ hãi.
Tất cả mọi người tránh ở nơi xa, nhìn Kiều Khải đứng trước cửa văn phòng Nữu Thư Thụy.
Hắn cả người phát run, tản ra âm lãnh hơi thở. Điên cuồng nhìn chằm chằm cửa phòng khoá chặt, hai mày nhăn lại đến mức thái dương nổi gân xanh.
Kiều Khải thong thả mà quay đầu, một động tác đơn giản như thế nhưng bị hắn làm ra thập phần gian nan. Giống như là thân thể không phải của chính mình, yêu cầu dựa vào ngoại lực mới có thể cử động. Cứng đờ tựa như rối gỗ giật dây.
Chỉ thấy hắn hai mắt như ma, mặt vô biểu tình chậm rãi lộ ra tươi cười.
“Tôi không có việc gì.”
Dứt lời, liền nhấc chân rời đi, bước chân càng lúc càng nhanh. Làm cho không có người dám tới gần, hết thảy tránh đi hắn, ngay cả người bệnh đi trị liệu cũng phải sợ.
Bọn họ đều gặp qua Kiều Khải.Hắn là công tử ôn nhu được nhiều người công nhận, cùng hắn nói chuyện giống như tắm gió xuân. Rốt cuộc là phát sinh chuyện gì, mới có thể làm hắn biến thành như vậy?
Mọi người sôi nổi nhỏ giọng nói chuyện.
Một cố vấn nghe tin đi đến không nói gì mà lắc đầu. Một chút điều không nhìn ra Kiều Khải đã xảy ra việc gì.
Rõ ràng là phía trước che giấu quá tốt.
Quả nhiên, cố vấn tấm lý tốt nhất chính là người bệnh tâm lý nặng nhất.
•••
Kiều Khải khó thở, Nữu Thư Thụy như thế nào có thể nói dối, như thế nào có thể đối hắn lặp đi lặp lại nhiều lần nói dối!
Hắn rõ ràng đã nói với cô về sau không thể đơn độc trị liệu như thế. Cô vì cái gì như vậy không nghe lời, còn đem cửa khóa trái?
Cô có biết hay không, mặc dù cô không chịu phát ra một tia kiều suyễn, hắn đồng dạng có thể cảm thụ đến rõ ràng.
Thanh âm Diệp Ly đè cô ở trên cửa, ở trên người cô thở dốc, cùng cô nói chuyện…… Hắn toàn bộ nghe thấy được.
Rõ ràng không nên nghe thấy, văn phòng cách âm hiệu quả tốt như vậy. Ông trời lại như là cố ý, càng muốn làm hắn nghe thấy.
Diệp Ly tính cái gì? Dựa vào cái gì, lại có cái gì tư cách thao cô?
Nữu Thư Thụy là của hắn, là của hắn! Phải là của hắn!
dương v*t run rẩy mà cương cứng, tựa hồ cùng hắn phẫn nộ. Kiều Khải cúi đầu nhìn lướt qua, đem áo blouse trắng nắm chặt, tiếp tục hướng phía trước đi đến.
Nữu Thư Thụy suy nghĩ cái gì, hắn quả thực rõ ràng.
Từ lúc cô ở trên đường trầm mặc, hắn liền biết, cô trong lòng nghĩ đến như thế nào đồng thời ứng phó hai người bọn họ.
Hành vi đưa túi cho Diệp Ly làm hắn rời đi nhìn như là đem Kiều Khải đặt ở vị trí ưu tiên. Nhưng kỳ thật là đem hai người đặt ở cùng trục hoành.
Túi là vật phẩm cô ra ngoài đều sẽ đem theo.Nữu Thư Thụy là có ý thức của riêng mình, cô đối đãi người tuy thân thiết nhưng thường lộ ra xa cách, vĩnh viễn đều có ba phần lễ tiết.
Việc này đã từng làm hắn vừa lòng, nhưng hiện giờ cũng là việc làm hắn nóng giận nhất.
Cô như thế nào có thể dễ dàng để cho người khác lấy đồ của chính mình? Bọn họ không có tư cách.
Rõ ràng cô chỉ chấp thuận người trong lòng hoặc là người cùng cô thân mật. Người này, chỉ có thể là Kiều Khải hắn.
Càng là bởi vì quá mức hiểu biết cô, Kiều Khải mới càng tức giận.
Hắn nghĩ, không thể lại tùy ý cô tiếp tục phóng túng.