Con Đường Bá Chủ ( Cải Biên)

Chương 5 : Nhị nữ biết yêu

"Kim Nhi, đây rốt cuộc là thứ quỷ quái gì?" Lạc Nam áp chế dục hỏa đang thiêu đốt, ánh mắt hơi né tránh hai nữ nhân mê người đang quằn quại trên mặt đất.

"Là Liệt Tình Hương, một loại xuân dược dạng khói, có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất của con người" Kim Nhi thản nhiên giải thích.

"Có cách nào giải trừ không?" Lạc Nam hơi thở nặng nhọc hỏi, không giống với lần trước, Yên Nhược Tuyết hắn vừa thấy đã yêu , nên muốn chiếm lấy nàng, còn Hồng Liên và Điệp Tình chỉ mới có chút tình cảm mà thôi, Lạc Nam cũng không muốn hại đời hai nàng.

"Có nha" Kim Nhi nhanh nhạy đáp

"Cách gì?" Lạc Nam lập tức chú ý

"Ngủ cùng hai nàng" Kim Nhi âm thanh mang theo một tia nghịch ngợm

Phụt

Lạc Nam gắt một tiếng, nha đầu này giờ này còn đùa dai.

"Công tử à, thật hết cách rồi, loại này Liệt Tình Hương bá đạo vô cùng, cho dù Luyện Hừ Kỳ cường giả trúng phải cũng lên cơn động dục, huống gì ba người các ngươi".

"Hừ hừ, Tiểu Nam, tỷ nóng quá" Hồng Liên mở miệng hừ hừ, đỏ hồng y phục không biết lúc nào đã rời khỏi thân thể, trên người chỉ còn yếm đào che phủ cặp ngực đồ sộ đang phập phồng lên xuống, dưới thân một cái nội khố che kín nơi vùng đất thần bí, lộ ra da thịt trắng mịn màng cùng cặp chân dẻo dai đầy gợi cảm.

Một Nguyên Anh Kỳ như Hồng Liên còn như thế thì chỉ là Trúc Cơ Viên Mãn như Điệp Tình càng không cần phải nói, y phục toàn thân đã biến mất từ lúc nào, thân thể trắng hồng như da em bé của nàng lồ lộ trước mặt Lạc Nam, phần ngực hơi nhú tô điểm hạt anh đào hồng hồng, vòng eo nhỏ nhắn một tay có thể ôm gọn, bên dưới lỗ rốn mê người một chút là hai cánh môi vừa hồng vừa mịn khép thật chặt, vài sợi cỏ tơ đen tuyền lún phún trên mu đất dễ mến ấy.

Thân thể Tình Nhi cao chừng 1m65, thấp hơn Lạc Nam đến một cái đầu, bất quá vì lý do còn nhỏ, nhìn thân thể kiều tiểu ửng hồng, mũi quỳnh má ngọc, môi hồng chúm chím, tương lai là một đại mỹ nhân.

"Tình Nhi khó chịu quá, hừ hừ" Nàng vừa thở hổn hển, một tay nhỏ nhắn đã túm lại bánh bao non tơ của mình nhào nặn, một tay khác đã tìm đến nơi u cốc non nớt, ngón trỏ nhanh nhạy trượt lên trượt xuống nơi hai mép động.

Hình tượng mỹ hảo đến cực điểm.

Lạc Nam hít thở không thông, bên dưới quần căng cững, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, hai mắt dần dần chuyển sang màu đỏ.

Vì hồn lực của Lạc Nam cường đại, nên hắn áp chế du͙© vọиɠ đang trào dâng trong thể xác và linh hồn được phần nào, không như hai nữ bắt đầu mất khả năng chịu đựng.

Lạc Nam cắn răng, tiến lại gần đang quằn quại Tình Nhi, mở miệng khàn khàn nói:

"Tình Nhi, Tình Nhi, nghe ta không? Tiểu Nam đây"

"Um, Tiểu Nam ca ca" Tình Nhi như bắt được cây cỏ cứu mạng, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lao đến, tứ chi quấn chặt lấy Lạc Nam, miệng nhỏ không ngừng dò tìm miệng hắn, như con mèo nhỏ đu trên thân hắn.

Chụt chụt.

Lạc Nam không nhịn được, hé miệng cho lưỡi nhỏ của nàng mò vào, hai cái lưỡi rất nhanh quấn chặt lấy nhau, hắn gian nan bế nàng, hồn lực điên cuồng vận chuyển nhằm duy trì một tia tỉnh táo, từ từ tiến lại Hồng Liên.

Hồng Liên cả người quằn quại, mùi mồ hôi cơ thể cùng hương thơm của nàng kết hợp tỏa ra khiến Lạc Nam miệng đắng lưỡi khô.

Đưa tay sờ lên má nàng, lay lay đầu nàng, Lạc Nam tránh khỏi miệng nhỏ của Tình Nhi, tiếp tục câu thông: "Liên tỷ, là ta, nàng còn tỉnh táo đúng chứ?"

Hồng Liên không hổ là Nguyên Anh kỳ cường giả, định lực không kém, đôi mắt ngập nước khôi phục một tia lý trí, môi thơm hé mở hổn hển nói:

"Ưm Tiểu Nam, mau cho chúng ta!, mau cho tỷ, sẽ không trách... trách đệ, ư ư"

"Hai nàng làm thê tử ta nhé?" Lạc Nam biết đã không còn cách nào để thoát khỏi tình cảnh hiện tại, để tránh sau này hối hận, nhân lúc nàng còn tỉnh táo quyết đoán thổ lộ.

"Ưm, hừ, tiện nghi cho...cho đệ rồi, ta thay...hừ...thay muội muội đồng ý gả cho đệ luôn, mau cho chúng ta, hừ hừ !"

Nói xong lời chấp nhận, tia lý trí còn sót lại của nàng biến mất, thân thể mê người lập tức nhào đến quấn chặt Lạc Nam, bàn tay mềm mại thon dài còn bạo dạng thò vào quần hắn, nắm lấy thứ đang cương cứng cực độ kia lên xuống vuốt ve.

Hít

Lạc Nam rốt cuộc không nhịn được du͙© vọиɠ, miệng rộng lập tức tìm đến môi nhỏ của Tình Nhi.

Chụt chụt

Miệng Tình Nhi ngọt ngào vô cùng, nước miếng hai người trãi dài bên mép, hai tay Tình Nhi vẫn bám chặt thân thể hắn.

Mà Hồng Liên cũng không thua kém, nàng vươn cái lưỡi nóng bỏng ẩm ướt liếʍ khắp mặt Lạc Nam, cách cái yếm đào cặp ngực to tròn ép sát ngực hắn, nàng ra sức cọ sát thân dưới của mình vào cánh tay Lạc Nam, như muốn tìm một tia kɧoáı ©ảʍ.

Rừ

Lạc Nam gầm nhẹ, linh lực bùng phát chấn nát y phục trên người, thân thể rắn chắc cân đối lộ ra, tiểu huynh đệ ngạo nghễ ngẩng đầu đang được bàn tay Hồng Liên chăm sóc, nàng chưa từng rời khỏi nó.

Trong con mắt màu trắng bạc lóe lên một tia thương tiếc, Lạc Nam nhả môi Tình Nhi đã bị hôn hơi sưng đỏ, hung hăng ấn vào đôi môi đầy đặn hơi dày nhưng đỏ như lửa của Hồng Liên tận tình nhấm nháp.

Chụt chụt

Lạc Nam từ từ thưởng thức đôi môi kiều diễm của nàng hồi lâu, Hồng Liên cảm thấy chưa đủ, môi thơm mở ra tham lam quấn lấy cái lưỡi Lạc Nam.

Miệng của Yên Nhược Tuyết mát lạnh mềm mịn có hương thơm như u lan, miệng của Tình Nhi thì nhỏ nhắn ngọt ngào của thiếu nữ tuổi thanh xuân, riêng miệng của Hồng Liên quả thật ấm nồng như lửa, như một hủ rượu cực phẩm ngâm ủ lâu năm, mỗi người mỗi vẻ khiến hắn yêu thích không rời.

Lạc Nam vừa nút lưỡi Hồng Liên, bàn tay lột lấy yếm đào bằng lụa của nàng, vì hai gò bông đào quá to mà chúng nẩy lên ngay khi được giải phóng, to tròn căng bóng, khác với màu hồng phấn của Tình Nhi, hai hạt ngọc của nàng đỏ rực như lửa, chúng đang ngạo nghễ cương lên lấp lóe dưới ánh sáng mập mờ từ Tử Tâm Phần Không Viêm mang lại.

Chùn chụt

Lạc Nam hai mắt đỏ bừng, lập tức lao đầu vào gặm lấy, bàn tay nhào nặn chúng nó thành vô số hình dạng khác biệt, đầu lưỡi liên tục đánh vào hai nhủ hoa của nàng.

"Ưm, hừ hừ, umm" Hai nữ rêи ɾỉ liên tục, bên dưới thân dâʍ ŧᏂủy̠ ướt đẫm hai bắp đùi cực phẩm.

Lạc Nam cũng nhịn không được rồi, hai xoay người lại, đặt hai nàng nằm ngược hướng với hắn, thứ cứng cáp chỉa thẳng vào hai khuôn mặt kiều diễm đỏ hồng.

Hắn muốn thực hiện tư thế 69 cùng hai nàng.

Hai nữ gặp được tiểu huynh đệ của hắn như nhìn thấy vật trân quý nhất, theo bản năng của con cái, hai đôi môi mê người cùng lúc hé mở, hai cái lưỡi ẩm ướt tiến ra quấn quanh thân côn bắt đầu liếʍ láp.

Lạc Nam hít sâu một hơi sung sướиɠ, lột phăng nội khố còn sót lại của Hồng Liên, nơi thiên đường đẹp đẽ lập tức hiện ra trước mặt, thứ khiến Lạc Nam ấn tượng nhất là khu rừng màu đỏ rực trên mu của nàng, bên dưới là hang động rỉ nước liên tục đang toát ra mùi hương đặc biệt, hai mép đỏ hồng khép chặt, hạt lựu của nàng như ngọc trai đỏ.

Như cảm nhận được bị Lạc Nam tỉ mỉ quan sát nơi thầm kín, Hồng Liên cả người run rẩy, thủy mật trực tiếp bắn thẳng vào mặt hắn, ấm nóng vô cùng.

Lạc Nam vùi đầu vào liếʍ láp sạch sẽ những giọt nước trân quý đó, cảm nhận hương vị đặc trưng ngọt ngào của người phụ nữ, lúc này hắn rời môi, một ngón tay tách ra hai mép môi nhỏ mềm mịn, âm thầm tiến vào dò xét.

Ấm nóng, trơn tuột nhưng không kém phần chật chội.

"Á, Hừ!" Cảm nhận có vật lạ xem nhập chỗ mẫn cảm, Hồng Liên run rẩy lẩy bẩy, ngay cả cái lưỡi nhỏ đang phục vụ nam nhân cũng hơi chậm lại.

Lạc Nam ngón tay vẫn chầm chậm ra vào khe rảnh hồng hào kia, lúc này mới quay đầu xem tiếp một nơi thần bí đang nằm bên cạnh.

Của Tình Nhi non nớt hơn rất nhiều, lông tơ đen tuyền lún phún, mép môi hồng nhạt màu hơn của Hồng Liên một chút, mùi thơm thanh xuân tràn ngập mũi Lạc Nam.

Đánh lưỡi một đường từ góc đến ngọn. Tình Nhi run lên bần bật.

Lạc Nam quay đầu lại, thấy côn ŧᏂịŧ đang căng cứng nằm giữa miệng hai nàng, hắn chuyển mình chọn đúng vị trí, đưa tiểu huynh đệ vào đôi môi hồng của Hồng Liên.

Theo bản năng , Hồng Liên hé miệng đón nhận, để thứ cứng rắn ấy tiến vào miệng thơm của mình, cái lưỡi ướŧ áŧ nhanh chóng quấn lấy, một tay nàng vuốt ve bầu ngực nhỏ nhắn của Tình Nhi, mà Tình Nhi nhìn chăm chú thứa xấu xí kia đang ra vào đôi môi hồng của tỷ tỷ, nhìn hai hòn ngọc hơi đen không thể tiến vào, nàng lè lưỡi liếʍ lấy nó, bàn tay mạnh dạn nhào nặn vòng một đồ sộ của tỷ tỷ.

Lạc Nam nhấp nhẹ phần hông, ra vào cái miệng tuyệt vời của Hồng Liên, đầu hắn vẫn úp vào hai hang động thơm ngát của nhị nữ, ngón tay bên trong cơ thể Hồng Liên vẫn trêu chọc đều đặn khiến nàng rùng mình liên tục.

Cái lưỡi thô ráp tiến vào thăm dò u cốc của Tình Nhi, thưởng thức lấy tất cả ngọt ngào.

"Á"

...

Chỉ vài giây sau, cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ căng cứng đầu óc ba người, không nhịn được nữa, Lạc Nam ngồi dậy, rút nhục côn đã thấm đẩm nước miếng mỹ nhân ra khỏi môi thơm, bắt đầu tìm đến môi dưới của Hồng Liên, mà ngón tay hắn cũng từ u cốc nàng chuyển sang chỗ nhỏ của Hồng Liên thám hiểm.

Ngón tay tìm tòi trong từng thớ thịt mềm mại, tiểu huynh đệ căng cứng đã từ từ tiến vào nơi tư mật.

Đẩy hông thật mạnh.

"Á! Ư! U!" Cảm nhận vị trí trống rỗng ngứa ngáy rốt cuộc bị lắp đầy, Diễm Hồng Liên hét lớn một tiếng sảng khoái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn khiến nàng oằn người vì sướиɠ , nàng bị Liệt tình hương kí©ɧ ɖụ© nên nứиɠ hơn bình thường lớn không biết bao nhiêu lần .

" Lại không phải là gái trinh ? " . Trong cơn men tình ái , Lạc Nam nhớ lại nữ nhân đầu tiên của hắn , Yên Nhược Tuyết cũng không còn trinh trắng , nhưng lí trí lúc này bị dục tính điều khiển khiến hắn không thể tỉnh táo mà nghĩ nữa .

"Hừ hừ"

U cốc như núi lửa nóng hổi siết chặt lấy, Lạc Nam rốt cuộc đánh mất lý trí, hắn dùng sức ra vào thân thể người đàn bà của mình .

Bành Bạch

Bạch Bạch

Lạc Nam liên tục nhấp , Hồng Liên miệng thơm mở lớn, bông đào đồ sộ lắc lư theo từng nhịp, cảm giác kỳ diệu bao phủ toàn thân thể nàng, hai bàn tay bấu chặt lưng nam nhân đến rướm máu.

"Á, Sư... sướиɠ quá, sướиɠ.. quá, mạnh nữa lên!" Nàng khàn giọng rêи ɾỉ trong vô thức.

PHẠCH PHẠCH

Lạc Nam gia tăng tốc độ, như một máy khâu liên tục chèn ép cô gái bé nhỏ.

Tình Nhi hai mắt mơ hồ nhìn hai thân ảnh đang cuồng nhiệt mạnh bạo bên cạnh mình, cảm thấy bên dưới trống rỗng, một ngón tay của Lạc Nam không thể thỏa mãn nàng, nàng ngẩng đầu tìm đến môi hắn.

Lạc Nam bắt được cái lưỡi nhỏ của Tình Nhi, tiếp tục cùng nàng trao đổi nước bọt, như hiểu ý người yêu, hắn cho thêm hai ngón tay tiến vào phần non nớt của nàng bắt đầu ra vào.

Cảm nhận ngón tay chạm đến lớp màn mỏng manh của thiếu nữ, Lạc Nam khôn lanh rút về, bản năng của con đực khiến Lạc Nam biết cần giữ gìn thứ quý giá đó.

...

"Á!~ Chết mất, hừ hừ hừ hừ"

Qua hồi lâu sau, Hồng Liên cả người run lên bần bật, u cốc như vòi rồng hút chặt, một làn nước ấm dâng trào, vòng một to tròn phập phòng kịch liệt vì thở dóc.

Hồng Liên rốt cuộc ra.

Nhưng Lạc Nam thì chưa...

Hắn rút thằng em lực lưỡng nhóp nháp ra khỏi khe thịt hơi sưng đỏ, xoay người đứng dậy, bế thóc thân ảnh nhỏ nhắn đang quấn lấy hắn lên không, nhắm ngay cái khe hẹp đang đẫm nước đâm ngay vào.

Trinh nữ huyết chảy dài trên bắp đùi mềm mại.

Muốn nàng trong tư thế đứng

Tình Nhi hai tay ôm chặt cổ Lạc Nam, cảm nhận một con quái vật nóng rực đang dần xâm nhập cái lổ nhỏ nhắn của mình, nàng thoải mái hừ một tiếng, môi thơm tiếp tục tìm đến môi nam nhân, quấn lấy cái lưỡi thô ráp của hắn.

Nàng nghiện hôn hắn.

Khít

Chặt chẽ

Mềm mại

Lạc Nam cảm giác cả người như muốn nổ tung trong Tình Nhi, không biết thương hoa tiếc ngọc, hai tay nâng đỡ thân thể nhỏ nhắn của nàng, cấp tốc ra vào.

"Hừ hừ, ư ư ư" Tình Nhi vừa hôn Lạc Nam vừa rêи ɾỉ, nước miếng chảy dài xuống ngực hai người.

Bành bạch

Đứng chơi nàng vẫn không thỏa mãn, Lạc Nam tiếp tục đặt nàng xuống, bắt nàng xoay người lại chổng mông lên cao trước mặt hắn.

Nhìn một cái lỗ nhỏ khác của nàng, hồng hồng nâu nâu có vài nếp gấp trong đáng yêu vô cùng, Lạc Nam hôn nhẹ vào nó, bất quá hắn biết chưa đến lúc động vào nơi này.

"Ư"

Tình Nhi run rẩy kịch liệt, đột nhiên lại bị lắp đầy khiến nàng như lên mây xanh, toàn thân như bị hòa tan trước sức ép của giống đực.

Lạc Nam thỏa mãn cảm nhận sự chặt chẽ còn hơn lúc nãy, tiếp tục mạnh bạo.

"Hừ" Bên cạnh bọn họ, Hồng Liên không biết khi nào ngồi dậy, đôi mắt vốn tràn đầy dục tính rốt cuộc khôi phục một tia lý trí, không hổ danh là Nguyên Anh kỳ cường giả, nhìn Lạc Nam đang hăng say cùng muội muội mình.

Nàng cười nhẹ : "Tiện nghi cho tên ngốc này"

Nói xong, không kiềm chế được dục hỏa tiếp tục dâng lên nơi đan điền, nàng tiến lại đưa tay xoa bóp nơi mới nhú nhỏ nhắn của muội muội, lại ra phía sau vòng tay ôm eo Lạc Nam, áp bộ ngực đồ sộ của mình vào tấm lưng hắn, chậm rãi ma sát.

Lạc Nam vốn dĩ khôi phục chút ít lý trí từ lâu, hắn quay sang nhìn Hồng Liên, đưa tay vuốt ve mái tóc đỏ rực như lửa lại vô cùng mượt mà của nàng, khàn khàn nói:

"Bảo bối, nàng rốt cuộc tỉnh"

Trong khi nói vẫn không quên nhấp vào u cốc nhỏ nhắn của thiếu nữ.

"Đệ đó, ôn nhu một chút! Tình Nhi còn là thiếu nữ" Hồng Liên nghe hắn ngọt ngào gọi mình bảo bối, khóe miệng hơi nhếch lên , thầm mắng tên này khôn lỏi , Diễm Điệp Tình thất thân vì hắn có lẽ sẽ yêu hắn thật , chứ nàng vốn là cáo già , Lạc Nam mặc dù đυ. khỏe nhưng còn xa xa chưa đủ trìng để cướp trái tim nàng đâu .

"Hừ hừ, Liệt Tình Hương quá mạnh, ta không hung hăng làm rất khó giải trừ dục hỏa trong người các nàng" Lạc Nam vừa thở dốc vừa ngụy biện nói .

Hồng Liên lườm yêu hắn, biết hắn nói thật , nàng rời khỏi lưng hắn, tiến đến đối diện cùng muội muội , hôn lên môi nhỏ của nàng.

Nàng muốn hỗ trợ Lạc Nam nhanh chóng làm muội muội lêи đỉиɦ.

Tình Nhi hai má hồng hào, máy tóc ngắn đen tuyền hơi rối, đáp lại cái lưỡi thơm tho của chị mình.

Chứng kiến hai tỷ muội hôn nhau say đắm, Lạc Nam phê cứng cả người, hai tay ôm chặt eo nhỏ của Tình Nhi, gia tăng tốc độ nhập động, mỗi cú đều lúc cán, va chạm điểm tận cùng của thiếu nữ.

Tí tách

Tí tách

Âm thanh chất mật của hai tỷ muội rơi vãi xuống nền.

"Á! Á! HỪ HỪ, sướиɠ gggggggggg" Sau hàng loạt cú nhấp của nam nhân sau lưng, Tình Nhi như muốn nghẹt thở, cơn sướиɠ liên tục kéo đến, dịch nhờn bên trong mất khống chế liên tục chảy ra, rốt cuộc thân thể nàng co giật.

Nàng rốt cuộc ra.

Lạc Nam cả người căng cứng, đang định bắn mạnh vào.

"Đừng chàng" Hồng Liên tỉnh táo kéo lấy tay hắn.

Lạc Nam gật đầu, lúc này mới nghĩ đến Tình Nhi còn nhỏ, dứt khoát rút con quái vật đang cứng ngắc như sắp bùng nổ ra khỏi u cốc của nàng.

Chỉ thấy bên dưới mông tròn săn chắc phủ đầy dịch nhờn, hai môi hơi ửng đỏ, để lại một cửa động nhỏ nhắn có thể khiến nam nhân thiên hạ điên cuồng.

Lạc Nam thương yêu bế nàng đặt nhẹ, để nàng nằm xuống đất, không quên hôn lên đôi môi đỏ như an ủi, ngắt nhẹ nhủ hoa như búp măng non của nàng.

Tình Nhi vì quá mệt mõi, tạm thời lâm vào ngủ say.

Nhìn Lạc Nam thương yêu muội muội, lại nhìn thứ cứng ngắc sắp nổ chưa được giải tỏa của hắn.

Hồng Liên trong lòng có chút cảm động , tràn đầy dụ hoặc nói: "Cho tỷ nào ..."

Không đợi Lạc Nam phản ứng, nàng ôn nhu cúi đầu, hé cái miệng thơm nhỏ nhắn ngậm chặt con quái vật đang giận dữ.

Hít

Lạc Nam cảm động, hai tay nắm lấy đầu nàng, bắt đầu nhấp nhẹ tiểu huynh đệ.

Ọt ọt ọt

Mỗi cú nhấp đều chạm thẳng đến cổ họng Hồng Liên, nàng cảm giác đồ vật của hắn bắt đầu co giật, cái lưỡi ấm nóng trơn tuột ra sức vuốt ve nó.

"Hừ, bảo bối ơi, ta sướиɠ quá"

Một làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngai ngái nóng hổi lắp kín miệng nhỏ của Hồng Liên, Lạc Nam rốt cuộc ra.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ tích lũy hơn hai tháng từ khi chia tay Yên Nhược Tuyết rốt cuộc được Hồng Liên hoàn toàn nuốt xuống, má đào ửng hồ, tóc mai hơi rối.

Hồng Liên thân thể vừa đầy đặn vừa cao, tầm 1m73 là ít, Lạc Nam kéo nàng lên, đối diện gương mặt quyến rũ của nàng, cưng chiều hôn lên môi nàng, nút lấy cái lưỡi còn mùi tinh của hắn một cách ôn nhu, đôi tay săn chắt ôm lấy thân thể yêu kiều ép vào lòng ngực.

Hồi lâu, tách ra...

Một sợi tơ trắng bạc còn nối liền giữa hai khuôn miệng.

Ba mắt nhìn nhau, Hồng Liên lòng hơi trầm xuống vuốt ve vị trí con mắt trống rỗng của hắn, lại ngắm nhìn con mắt Trắng bạc tà dị chứa vầng trăng khuyết mê hồn , trong lòng không khỏi tò mò tại sao hắn lại thành ra như vậy .

Lạc Nam lúc này ý niệm hơi động , hắn nhớ lại tình cảnh ban nãy lúc làʍ t̠ìиɦ với nàng , cộng thêm trải qua bi kịch của Yên Nhược Tuyết , lòng hắn thấp thỏm .

" Nàng không phải là trinh nữ đúng không ? Tại sao vậy ? "

Diễm Hồng Liên hơi buồn cười , tên này mê mẩn nàng quá mức rồi sao ? Không chấp nhận sự thật nàng không phải là gái trinh ? Lòng chiếm hữu của hắn cũng quá lớn đi , muốn thu cả hai vị tiểu thư Diễm gia chắc ?

Nhưng khi nàng nhìn thẳng vào mặt hắn , khuôn mặt chứa chan tình cảm nhìn nàng , lại có một chút lo lắng và bất an , Diễm Hồng Liên không khỏi có chút sựng người lại , nàng cảm thấy nếu nói thật ra lúc này không phải là chuyện gì tốt , nàng ngoảnh ra chỗ khác , hơi do dự nói :

" Ta bị rách cái màng đó lâu lắm rồi , trong lúc chiến đấu ... "

Nữ tu sĩ trong chiến đấu bị thương dẫn đến rách màиɠ ŧяiиɧ cũng không phải hiếm gặp , Lạc Nam nghe nàng nói không nghi ngờ chút nào lập tức tin tưởng , ánh mắt nhìn nàng lại tràn đầy ôn nhu .

Mỹ nhân trong lòng thở dài , biểu hiện của hắn làm nàng không biết làm sao cho phải .

Vuốt ve tấm lưng trần trơn bóng của nàng , Lạc Nam đưa tay chỉ vào còn đang lở lửng Tử Tâm Phá Không Viêm, thủ thỉ nói:

"Bảo bối ! Ta cùng nàng luyện hóa !"

Nàng ngạc nhiên ...

Một hồi lâu sau...

Chỉ thấy Diễm Hồng Liên mở mắt tỉnh lại , đôi mắt to tròn ướŧ áŧ nhu tình nhìn hắn .

Trải qua Dị Hỏa thiêu đốt cùng nhau , nàng lúc này đã thật sự đem lòng yêu hắn , không phải vì tìиɧ ɖu͙© , mà là vì trái tim nàng đã hoàn toàn thuộc về hắn , có loại tình yêu nào có thể bền chặt hơn cùng nhau trải qua sinh tử ?

Nhưng nghĩ đến chuyện mình che dấu Lạc Nam , Diễm Hồng Liên hơi lo quá khứ đen tối của mình sẽ có ngày bị hắn phát hiện , nàng thề rằng sau này sẽ không tiếp tục lăng nhăng nữa .

Diễm Hồng Liên lúc này vẫn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ để lộ thân thể quyến rũ mê hoặc, trở thành thể tu khiến nàng càng thêm hấp dẫn, làn da căn bóng đầy co dãn, mật đào sửa to tròn vểnh cao, đùi đẹp thon dài kẹp chặt, đặc biệt lúc này có một ngọn lửa màu tím vờn quanh thân thể nàng, càng tăng thêm vẻ ma mị hấp dẫn.

Mà tu vi của nàng cũng đột phá Nguyên Anh Trung Kỳ, sắp tiến lên Hậu Kỳ.

Lạc Nam sao có thể nhịn?

Ý niệm vừa động, hỏa diễm màu tím khủng bố xung quanh đã cấp tốc thu hồi vào cơ thể hai người, cứ như vốn dĩ nó là của phu thê bọn hắn vậy.

Hỏa diễm biến mất, để lộ hai thân thể đang quấn chặt, nơi tư mật vẫn chặt chẽ gắn kết chưa từng tách rời.

Cảm nhận u cốc ẩm ướt ấm nồng vô hạn, Lạc Nam ôm lấy tấm lưng trơn bóng của nàng, bắt đầu dập mạnh.

Phạch pạch pạch

"Hừ, nhẹ một chút, lưu manh này" Hồng Liên ôm chặt cổ nam nhân, để mặt hắn ra vào, nàng rêи ɾỉ hừ nhẹ nói.

"Hừ, bảo bối, trở thành Thể Tu khiến nàng càng thêm mê người rồi, da thịt săn chắc co dãn không nói, ngay cả bên trong cũng chặt khít vô cùng" Lạc Nam khàn khàn nói, yêu tinh này của hắn quả thật là vưu vật.

"Hừm, ư, thϊếp và chàng dưới sự rèn luỵên của dị hỏa đã trở thành Tam Chuyển Thể Tu, thân thể đương nhiên có sự khác biệt" Hồng Liên thở hừ hừ, vừa lắc lắc vòng eo phối hợp động tác của hắn.

Lạc Nam cảm thấy chưa đủ, đỡ nàng đứng dậy, đem một chân nàng vác lên vai hắn, cái lỗ mê người hiện ra trước mắt, nhìn tiểu huynh đệ của mình hung hăng xâm chiếm nàng.

"Á! Chết thϊếp, sướиɠ quá chàng ơi! Vừa tỉnh lại đã làm người ta" Hồng Liên cảm thấy thân thể như con thuyền lênh đênh trên sóng, trở thành Thể Tu khiến thân thể nàng ngày càng mẫn cảm, nước từ bên trong đã phun khắp hạ thể hai người.

"Hừ, hai ngươi có xem ai ra gì hay không?"

Một âm thanh bất mãn vang lên khiến Lạc Nam dừng nhịp, chỉ thấy Tình Nhi đã phùng mang trợn má hung hăng đi tới.

"Tình Nhi của ta" Lạc Nam tạm dừng hoạt động, bế Hồng Liên lên tay bước lại đón nàng, trong lòng mang theo một tia áy náy, nàng cũng là nữ nhân của hắn, lại bị hắn nhất thời xem nhẹ, trải qua sinh tử khi luyện hóa Dị Hỏa cùng Hồng Liên, tình cảm bọn hắn gắn khít hơn cả sinh mạng nên việc này cũng khó trách hắn.

Nhìn nam nhân vẫn còn cắm bên trong tỷ tỷ, lại nhìn tỷ tỷ một mặt sung sướиɠ, Tình Nhi chợt cảm thấy ủy khuất , nước mắt lưng tròng.

Lạc Nam chứng kiến nàng như vậy, trong lòng tê rần, hôn lên trán Hồng Liên một cái, lúc này tiểu huynh đệ ra, chạy lại ôm thân thể nhỏ nhắn kia vào lòng ngực.

"Hừ, làm gì thế? Làm gì?" Tình Nhi giận dỗi nói, tay chân quơ quào muốn đẩy hắn ra.

Cảm giác nàng giả vờ nghịch ngợm, Lạc Nam bế gọn nàng lên theo kiểu công chúa xoay một vòng, lúc này mới đánh giá nàng nói:

"Tiểu bảo bối, đừng giận dỗi, không tệ, đã đột phá Kim Đan"

"Hừ, đương nhiên rồi, còn cần ngươi khen" Tình Nhi vẫn chưa hết giận.

Lạc Nam chứng kiến vẻ đáng yêu của nàng, lại nhìn thân thể dễ thương đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, bất ngờ cúi đầu tìm đến đôi môi xinh xắn.

Ưm

Tình Nhi hơi kháng cự cho có lệ, rất nhanh cái lưỡi nhỏ bị cuốn lấy, tứ chi đu bám vào người nam nhân, mặc cho hắn cướp lấy hương tân ngọc dịch.

Chụt chụt

Lạc Nam vừa nút lưỡi nhỏ, tay tìm xuống nơi mới nhú dễ thương của nàng, dịu dàng xoa nắn, thỉnh thoảng ngắt lấy hạt đậu đỏ.

Ưm ưm

Tình Nhi đắm chìm trong tình yêu và khát vọng, bàn tay nhỏ nhắn cũng lần mò xuống bắt lấy cây gậy dài cương cứng nóng hỏi. Thầm giựt mình, rất khó tin thứ to bự này lại có thể cho vào của mình và tỷ tỷ.

Bị Tình Nhi vuốt ve côn ŧᏂịŧ, Lạc Nam kí©ɧ ŧɧí©ɧ dữ dội, hôn đến khi đôi môi nhỏ hơi sưng đỏ mới tách ra.

Nhìn hai mắt nhỏ xinh ngập nước của nàng, lại vuốt mái tóc ngắn hơi rối, mở miệng thủ thỉ bên tai nàng: "Ủy khuất cho nàng rồi, ta xin lỗi!"

Tình Nhi hai mắt đỏ bừng rướm lệ, cảm thấy chỉ cần có câu nói của nam nhân này, những cực khổ thời gian qua không đáng giá nhắc đến.

"Xú nha đầu, có nam nhân quên mất tỷ tỷ" Hồng Liên cưng chiều nhéo tai muội muội.

"Hừ không biết là ai mới đúng !" Tình Nhi bĩu môi, bất quá vẫn đưa tay vuốt ve gương mặt tuyệt mỹ của tỷ tỷ, hiển nhiên thời gian qua nàng lo lắng không ít.

Lạc Nam lại vòng tay ra kéo Hồng Liên vào ngực, ôm hai thân thể thơm ngát mịn màn, cảm nhận hai bộ ngực to nhỏ áp sát thân thể, hắn tươi cười rạng rở chân thành nói:

"Có vợ như hai nàng, còn cầu gì nữa?"

"Phì, ai là vợ ngươi?" Tình Nhi gắt giọng, bất quá tay nhỏ vẫn ôm chặt hắn.

"Haha tỷ tỷ nàng đã bán đứng nàng, gã nàng cho ta luôn rồi !" Lạc Nam cười to nói, không quên vỗ mông Hồng Liên cái bốp như muốn nàng xác nhận.

Hồng Liên đỏ mặt trước ánh mắt dò xét của muội muội, không ngờ tỷ muội mình là nữ thần trong mắt vô số nam nhân , lại rơi vào ma trảo của tiểu nam nhân lai lịch chưa rõ ràng này.

"Được rồi, đến lúc nói chính sự" Lạc Nam đỡ hai nữ ngồi xuống.

"Chuyện gì hệ trọng lắm sao?" Hai nàng bĩu môi.

"Đương nhiên, các nàng đã là người của ta, phải hiểu rõ về đối phương mới thuận vợ thuận chồng được" Lạc Nam nghiêm túc gật đầu.

Thấy Lạc Nam nghiêm túc, hai nữ cũng không cười đùa nữa, bắt đầu giới thiệu về mình.

Qua lời nói của hai nàng, hắn biết được hai nữ là con gái của nữ gia chủ Diễm gia, một trong các gia tộc Bát Cấp trên đại lục, tinh thông Hỏa thuộc tính, Diễm gia địa vị hoàn toàn không kém Lạc gia, thậm chí mạnh hơn một chút, vì vốn dĩ Hỏa khắc Băng.

Bất quá hai gia tộc phạm vi ở quá xa, nên không xảy ra xung đột.

Lạc Nam cũng nghiêm túc kể cho hai nàng về quá khứ của hắn, y như khi hắn kể với Yên Nhược Tuyết, đã là nữ nhân của mình, Lạc Nam sẽ không ngần ngại chia sẽ cùng hai nàng.

Hai nữ nghe xong vô cùng cảm động, ôn nhu vuốt ve con mắt còn trống rỗng của hắn, cũng không thương tâm như Yên Nhược Tuyết lúc đầu, dù sao thì hiện tại hắn đã có mắt.

Tuy nhiên hận ý với Lạc gia đã được hai nàng ghi vào trong lòng, giám ức hϊếp nam nhân của hai nàng, đương nhiên không bỏ qua được.

"Hừ, Yên Nhược Tuyết có đẹp không ?" Ôn nhu an ủi xong, bắt đầu là tiết mục khiến Lạc Nam cười khổ .

"Đẹp, cũng giống hai nàng vậy, đều là bảo bối của ta" Lạc Nam ôn nhu đáp, thời đại này cũng không có khái niệm một vợ một chồng, trái lại nhiều nữ cường giả có rất nhiều nam sủng cũng là chuyện bình thường .

Lạc Nam không hy vọng nữ nhân của mình không hợp nhau, nên hắn sẽ cố gắng giành tình cảm cho các nàng.

"Hừ, hai năm sau tại Thánh Linh Học Phủ, phải thật tốt ra mắt vị tỷ tỷ này" Tình Nhi vẫn chưa cam lòng hừ hừ nói.

Trái lại Hồng Liên lại chỉ bình thản cười cườ i, xuất thân gia tộc lớn nàng quá hiểu nam nhân tam thê tứ thϊếp là bình thường, nam nhân càng có bản lĩnh giai nhân ba ngàn cũng không phải hiếm lạ , hơn nữa nàng trước đó còn cụp lạc trên giường với không ít nam nhân , nếu để Lạc Nam biết được không biết chuyện gì đã xảy ra .

Dù sao nàng đã thật sự yêu hắn mất rồi !

Lạc Nam mặt dù vừa cùng các nàng nói chuỵên nhưng tay cũng không rãnh rỗi.

Một tay hắn xoa nắn vòng một đầy đặn của Hồng Liên, tay kia lại xoa nhẹ u cốc non nớt của Tình Nhi, khiến hai nàng má đào ửng đỏ, chất mật lại róc rách tràn ra.

"Hai vị hiền thê, căn phòng này sợ rằng sau này khó quay trở lại, chúng ta cũng nên để lại kỷ niệm đáng nhớ ."

Nói xong, không đợi hai nữ đồng ý, côn ŧᏂịŧ đã phập vào sâu trong người Tình Nhi, cái miệng lại tìm đến vị trí bí ẩn của Hồng Liên ôn nhu liếʍ láp.

Âm thanh yêu kiều và tiếng thở dốc nặng nề tiếp tục vang lên trong căn phòng bí mật , tình yêu mới nở quả thật vô cùng đáng quý ...

Chỉ là cuộc vui nào cũng đến lúc tàn , nhị nữ buộc phải chia tay nam nhân mình yêu , hứa hẹn một năm sau gặp lại ở Thánh Linh học phủ ......