Tôi Ăn Hành Thì Anh Ăn Đủ!

Chương 9

Phi Hồng ngẩng đầu, nở nụ cười đoan trang: “Tôi sẽ không vào bếp, vào đó tăng thêm phiền phức chứ không giúp được gì, hơn nữa mấy hôm trước mới cùng tôi đi làm móng tay, lỡ bị gãy chính hắn cũng đau lòng.”

Phi Hồng dứt lời, vươn tay mình ra, đầu ngón tay được đính từng đóa hoa hồng nở rộ màu trắng, là kiểu mà Hám Định Quyền cố ý chọn cho hôn lễ, rất hợp với váy cưới.

Hám Như Ý trừng mắt với anh ruột, dường như đang nói rằng anh xem đi, cái bộ dạng không tiền đồ của anh, để hồ ly tinh tác oai như thế nào kìa!

Hám Định Quyền cười nói: “Như Ý, em đấu không lại chị dâu em đâu, vẫn nên im lặng thì hơn.”

Hám Như Ý giận.

Cái gì gọi là đấu không lại?

Cô ta đã 17 tuổi rồi, chẳng lẽ còn bị người phụ nữ hư hỏng này bắt nạt hay sao!

Cô ta chỉ thấy thật nực cười!

Hám Như Ý quyết định muốn dạy dỗ người phụ nữ này một trận, nhưng mà khiến cô thất vọng là cho dù là mẹ cô, ba cô hay anh cô đều đứng về phía người phụ nữ này, lúc nào cũng bảo vệ cô! Bọn họ thậm chí còn cảm thấy giờ giấc quá muộn, bảo Phi Hồng ở lại, ngủ chung một phòng với Hám Định Quyền.

Bọn họ cam chịu việc hai người sống chung trước hôn nhân.

Cái gia đình này đã không còn chỗ cho cô ta ở nữa rồi!

Hám Như Ý tức giận vỗ bàn, đột nhiên tròng mắt xoay chuyển, kéo ngăn kéo ra.

“Rầm rầm rầm!” Cửa phòng bị vỗ hết sức vang dội.

“Em gái tôi lại tới nữa.” Hám Định Quyền đau đầu: “Con bé này chắc chắn vẫn chưa từ bỏ ý định.”

“Mấy cô bé ấy mà, luôn sợ tôi cướp mất anh, không thương mình nữa.” Phi Hồng tỏ vẻ thông cảm, khoác áo ngủ cho hắn: “Anh đi tắm trước đi, để tôi giải quyết.”

“Làm khó em.”

Hám Định Quyền nhéo má cô một cái, đi vào phòng tắm.

Em gái hắn và vị hôn thê của hắn không cùng đẳng cấp, hắn không hề lo lắng, nhiều nhất là để Như Ý chịu chút thiệt thòi.

Ăn thiệt của người nhà, còn hơn là ăn bài học bên ngoài.

Như Ý ở bên ngoài mất kiên nhẫn đập cửa: "Mau mở cửa đi, mới chín giờ tối, tôi không tin các người ngủ rồi!"

"Cạch."

Khóa cửa mở ra.

Như Ý vẻ mặt gian xảo mở hộp trong tay.

"Phụt ——"

Vật màu trắng dạng sợi đột nhiên phun ra.

Ủa?

Sao không có tiếng hét?

Như Ý ngẩng đầu, người phụ nữ đang dựa vào khung cửa, mái tóc đen ướt sũng vắt trên vai, áo ngủ lụa màu hồng sương mù rộng thùng thình mở ra, lộ ra một chiếc váy ngủ ren hai dây màu trắng ngọc trai, thiết kế cổ chữ V sâu gợi cảm, ánh ngọc trai tinh tế nhấp nhô nhẹ, như một biển tuyết quyến rũ.

Còn sợi tơ nhện giả mà cô ta vừa phun ra để chơi khăm thì dính vào cổ và xương quai xanh của người phụ nữ, đôi môi đỏ mọng tràn đầy vẻ yêu nghiệt, y hệt một yêu tinh chuyển thế.

Như Ý trợn mắt.