Béo Phi Xoay Người, Tà Vương Đại Nhân Muốn Ôm Một Cái

Chương 18 : Chiếc Áo Thể Hiện Sự Quyết Tâm

“Ha hả…… Vãn Ca , làm sao mà ngươi mặc như thế?”

Ngay cả thừa tướng Ninh Nhạc cũng nhịn không được, lên tiếng hỏi, gương mặt già của hắn có chút xấu hổ.

Ninh Vãn Ca không hiểu bộ quần áo này có chỗ nào không thích hợp? Cô tìm nửa ngày, mới thấy một bộ đồ rộng như vậy.

Nhưng bộ quần áo màu hồng phấn, mặc trên một người mập mạp 150 cân như vậy, ngược lại là có vẻ …… cay mắt.

Cô lúc ấy nghĩ, dù sao cũng sẽ không có người để ý, nhưng mà vì cái gì bọn họ đều mang một bản mặt xấu hổ như vậy.

Ngay cả Phong Mạch Hàn……

Trên mặt cũng mang theo vài phần không vui.

Ninh Vãn Ca khó hiểu hỏi: “Bộ quần áo này có gì không ổn sao?”

Ninh Yên Nhiên xì một tiếng bật cười lên: “Ngũ muội, ngươi thật đúng biết cách giả bộ, nghe nói Thái tử điện hạ rất thích kiểu dáng trang phục nữ nhân như thế này, đặc biệt còn sai người đi cắt may một bộ cùng kiểu, thậm chí bên trên còn thêu hai chữ ‘ Mạch Văn ’!”

Ninh Vãn Ca lộ vẻ cứng đờ, lập tức cúi đầu bắt đầu tìm kiếm trên người, sau đó tìm thấy ở ống tay áo hai chữ “Mạch Văn”.

Hiển nhiên đây là tên của đương kim Thái tử Phong Mạch Văn

Khóe miệng cô kịch liệt run rẩy lên.

Không biết sao cứ xui xẻo hết lần này đến lần khác.

Cô đảo tròng mắt, bỗng nhiên cười nói: “Không đâu, ta sở dĩ mặc cái này là bởi vì……”

Cô cố ý dừng một chút, bỗng nhiên đem hai chữ thêu “Mạch văn” ở ống tay áo hung hăng xé rách đi!

Chỉ nghe được “Xoẹt” một tiếng, tay áo đã bị cô xé rách toạc ra, ném trên mặt đất.

Động tác đột ngột này, làm Ninh Yên Nhiên đờ ra.

Ninh Vãn Ca lại mỉm cười: “Đây là điều ta muốn biểu đạt, Ninh Vãn Ca của quá khứ chỉ còn là quá khứ, Ninh Vãn Ca hiện tại đã không thích Thái Tử nữa.”

Cô kiêu ngạo nói, ngữ khí sáng quắc.

“Ha ha ha! Chưa vào trong cửa đã nghe thấy tiếng các ngươi ở nơi này náo nhiệt quá !”

Ninh Vãn Ca vừa nói xong, ngoài cửa liền truyền đến một tiếng cười sang sảng của ai đó.

Mọi người ở đại sảnh đổi nét mặt, lập tức đều từ ghế cao đứng lên quỳ xuống hành lễ.

“Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

Ninh Vãn Ca nghe thấy thanh âm này, lập tức xoay người lại, âm thầm đổ mồ hôi.

Cô vừa mới nói không thích Thái Tử, Hoàng Thượng không nghe được hết đúng không?

“ Tất cả bình thân, trẫm chính là nghe nói hôm nay Thất vương phi hồi môn nên đến xem.” Hoàng Thượng tươi cười đi về phía trước, ngồi xuống ghế cao.

Phong Mạch Hàn nhìn sang Ninh Vãn Ca ánh mắt sâu thẳm.

Ninh Vãn Ca cảm giác hắn đang nhìn cô, nhưng lại không biết hắn nhìn cô với ý gì. Cô cúi mắt, yên lặng đi đến đứng bên cạnh Phong Mạch Hàn.

“Này Thất vương phi, ngươi có thành kiến gì đối với Thái Tử sao?” Hoàng Thượng nói, ánh mắt nhẹ liếc xuống ống tay áo nằm trên mặt đất.

Ninh Vãn Ca cúi đầu bĩu môi nói: “Bẩm Hoàng Thượng, ta chỉ là muốn biểu đạt một chút tấm lòng chân thành của ta đối với Thất vương gia.”

Lời này vừa nói ra, bốn phía vang lên những tiếng cười nhỏ.

Rõ ràng là tiếng cười mỉa mai.

Ninh Vãn Ca cũng không thèm để ý.

Phong Mạch Hàn bỗng dưng ho khan một tiếng nói: “Phụ hoàng đừng làm cho nàng khó xử.”

“Tiểu thất, nhìn ngươi bảo vệ nàng như thế, trẫm cũng không nói nữa” Hoàng Thượng trên mặt vẫn tươi cười điềm đạm.

Ninh Vãn Ca phát hiện, Hoàng Thượng mỗi lần nhìn Phong Mạch Hàn, ánh mắt đều hiền từ, tươi cười ôn hòa.

Trước đây cũng từng nghe Tiểu Lục nói qua, nếu không phải bởi vì Phong Mạch Hàn thân thể bệnh yếu, ngôi vị Thái Tử nhất định là của Phong Mạch Hàn.

Nghĩ đến đây, cô liền nhịn không được mà tặc lưỡi.

Sự việc của Ninh Gia Lương, bởi vì Hoàng Thượng đang ở đây, không một ai dám lại hé răng.

Đặc biệt Ninh Yên Nhiên lúc trước còn kiêu ngạo, bây giờ cúi đầu lặng lẽ. Cô còn chờ mong Hoàng Thượng đem cô gả cho Thái Tử, trở thành Thái Tử Phi.

Lúc này thời gian như đứng yên.

Thừa tướng thấy không khí không ổn, lập tức cười nói: “Ngày mai là tiệc mừng thọ của Thái Hậu, để chuẩn bị lễ tốt hơn choThái Hậu, Yên Nhiên ngươi còn không nhanh nắm chặt thời gian đi chuẩn bị đi?”

Ninh Yên Nhiên sửng sốt một chút, lập tức gật đầu,vâng một tiếng đứng dậy liền đi.

“Yên Nhiên là nữ nhi rất có tâm.” Hoàng Thượng gật đầu.

“Đúng vậy.” Ninh Nhạc cũng gật đầu phụ họa, “Nữ nhi này đã chuẩn bị từ rất sớm, muốn cho Thái Hậu một bất ngờ!”

Ninh Vãn Ca đứng ở một bên yên lặng nghe.

Theo đạo lý, hôm nay là ngày hai phu thê bọn họ hồi môn, thế nào cũng không liên quan đến Hoàng Thượng?

Nhưng là Hoàng Thượng tới là vì cái gì?

Cô có chút nghi hoặc nhìn về phía Phong Mạch Hàn bên cạnh.

Hắn giống như không chút nghi ngờ vuốt ve chơi đùa chiếc ly trong tay, đầu ngón tay thon dài mảnh khảnh vuốt ve họa tiết trên chiếc ly, như đang suy tư gì.

“Không biết Thất Vương phi có chuẩn bị lễ mừng thọ cho Thái Hậu hay không?” Hoàng Thượng bỗng nhiên chuyển đề tài này sang hỏi Ninh Vãn Ca.

Không hiểu đã bị gọi tên Ninh Vãn Ca, liếc nhìn Phong Mạch Hàn vẫn bình tĩnh như thường, sau đó bình tĩnh nói: “Lễ mừng thọ của Thái hậu đương nhiên là chuẩn bị rồi.”

“Ah?” Hoàng Thượng thực kinh ngạc nhướng mày, “ Trẫm có chút chờ mong.”

Ninh Vãn Ca có thể cảm giác được, Hoàng Thượng liên tiếp nhiều lần như là đang thử lòng cô.

Là cảm thấy cô con dâu này, không xứng với con trai của hắn sao?

Rốt cuộc, cuộc hôn nhân chính là Ninh Yên Nhiên biến thành như vậy.

Ninh Vãn Ca rũ mắt mỉm cười: “Xin Hoàng Thượng yên tâm.”

Cô còn định nói thêm gì đó, nam nhân bên cạnh bỗng nhiên kịch liệt ho khan lên.

Cơn ho đột ngột này khiến khuôn mặt của mọi người thay đổi vì sợ hãi.

Ninh Vãn Ca hơi giật mình, quay đầu liền phát hiện nam nhân nắm chặt tay ở môi ho khan kịch liệt, không những thế, lại còn có máu chảy ra từ đôi môi mỏng hoàn mỹ của hắn!