Khó Chơi

Chương 106: Tên

Ý tưởng livestream ngày hôm sau của Lục Chẩm Thu chính thức tan vỡ, ngủ suốt một ngày, Cận Thủy Lan xin nghỉ nửa ngày để ngủ cùng nàng, buổi chiều Cận Thủy Lan đến đoàn làm phim báo danh, cùng đạo diễn thảo luận nửa giờ lại trở về khách sạn tiếp tục nghỉ ngơi, ban ngày ngủ đủ, ban đêm náo loạn vui vẻ, hai người đen trắng đảo ngược, nhưng Lục Chẩm Thu vẫn nhớ livestream, cho nên hôm sau náo loạn đến nửa đêm liền đi ngủ.

Cận Thủy Lan không giày vò nàng nữa, chỉ là trước khi ôm nàng ngủ, ở trên cổ nàng cắn vài dấu, vết đỏ loang lổ, hôm sau lúc Lục Chẩm Thu thay quần áo nhìn thấy mặt liền đỏ lên, vội vàng dùng đồ trang điểm che đậy, cũng may làn da của nàng vốn trắng trẻo, che đậy một chút cũng không ảnh hưởng gì, nhưng Lục Chẩm Thu lại chột dạ mặc áo cao cổ, nghiêm túc ngồi trước màn hình.

Nàng đã không livestream kể từ sau chuyện của Lộc Ngôn, đột nhiên mở livestream fans kích động không thôi, chen chúc tiến vào, mở miệng liền khen: [ Ôi mẹ ơi, nhìn kìa! ]

[ Thu Thu cô không sao chứ? ]

[ Thu Thu, cô chịu ủy khuất rồi, không biết tài khoản nặc danh kia là ai, thật độc ác! ]

[ Đúng vậy, chính là không thể chịu nổi, Thu Thu ôm một cái. ]

Trong phòng livestream tràn đầy ôm ấp hôn hít, Lục Chẩm Thu tươi cười, chào hỏi mọi người, có fans hỏi: [ Thu Thu, cô lại đổi chỗ ở sao? ]

Lục Chẩm Thu trả lời: "Không có, đây là khách sạn."

[ Khách sạn? Cô đang đi du lịch à? ]

[ Cũng đúng, giải sầu là tốt, tết có trở về nhà không?

[ Thu Thu, tôi đến trễ! ]

Lục Chẩm Thu nói: "Cũng không tính là du lịch."

Nàng ngay cả ra ngoài cũng không có, du lịch cái gì, nói tới đây nàng lại nghĩ đến Cận Thủy Lan, mím môi, bình luận đồng loạt nhảy lên, Lục Chẩm Thu rót ly nước ngồi xuống, hỏi bọn họ muốn nghe bài gì, bất quá nơi này không có thiết bị tốt, cho nên âm thanh sẽ không hay như ngày thường.

Fans đều nói không sao, có thể nghe được nàng hát đã rất thỏa mãn.

Lục Chẩm Thu đang tìm bài hát, trong phòng livestream liền có một tài khoản tiến vào, hiệu ứng rất đơn giản, tên rất quen thuộc, vừa vào fans đã nhao nhao chào hỏi: [ Lão bản tới rồi! ]

[ Chào buổi chiều lão bản. ]

[ Lão bản trong truyền thuyết đến rồi! ]

Lục Chẩm Thu quay lại phòng livestream, nhìn thấy tên lão bản đầy màn hình, nàng nghiêng đầu, tài khoản [Tình trong mộng Chẩm Thu công] sáng lên, nàng cắn môi, vội vàng nhắn tin cho Cận Thủy Lan: [ Sao chị chưa đổi tên nữa! ]

Cận Thủy Lan ngồi trên ghế nghỉ ngơi, nhìn livestream trên màn hình, phía trên hiện lên một tin nhắn, là Lục Chẩm Thu gửi tới, Cận Thủy Lan suy nghĩ một chút: [ Thay đổi cái gì? ]

Lục Chẩm Thu: [ Tùy tiện sửa thành cái gì cũng được, dù sao cũng không cho dùng cái tên này. ]

Lên tiếng về chuyện này, hơi nóng trên mặt Lục Chẩm Thu nhanh chóng tụ lại, liếc mắt nhìn cái tên liền mặt đỏ tai hồng, fans hỏi nàng có phải nóng không, sao mặt đỏ như vậy, Lục Chẩm Thu vội vàng nâng ly lên uống chút nước ấm để đè nén cảm xúc.

[Chịu dưới thân Chẩm Thu] tặng [Chẩm Thu] một con thuyền tình yêu quân hạm.

Lục Chẩm Thu phốc một tiếng, nước tràn đầy màn hình máy tính.

Nàng vội vã lau bằng khăn giấy.

Nhìn màn hình nhấp nháy hiệu ứng quà tặng màu tím.

[Chịu dưới thân Chẩm Thu] tặng [Chẩm Thu] một con thuyền tình yêu quân hạm X2.

[Chịu dưới thân Chẩm Thu] tặng [Chẩm Thu] một con thuyền tình yêu quân hạm X3.

[Chịu dưới thân Chẩm Thu] tặng [Chẩm Thu] một con thuyền tình yêu quân hạm X4...

Lục Chẩm Thu run rẩy gửi tin nhắn cho Cận Thủy Lan: [ Chị làm gì vậy? ]

Cận Thủy Lan: [ Tâm tình tốt, phát một ít quà. ]

Lục Chẩm Thu: [ Em hỏi tên của chị! ]

Cận Thủy Lan: [ Không thích sao, tôi đổi lại cái khác nhé? ]

Lục Chẩm Thu không thèm để ý nữa.

Cận Thủy Lan phát mười mấy cái quân hạm, phòng livestream ồn ào nhốn nháo, sau đó Cận Thủy Lan lại phát mười cái bao lì xì hai trăm, nói là chúc mừng năm mới fans cùng cư dân mạng, fans gào thét: [ Lão bản quá trâu bò! ]

[ Lão bản rất soái! Xứng đáng kiếm được nhiều tiền! ]

[ Tên của lão bản, có chút ý tứ. ]

[ Tuy rằng tôi rất muốn cự tuyệt bao lì xì của tình địch, nhưng cô ấy phát tận hai trăm nha! ]

Các loại câu trêu đùa đều nhảy lên, Lục Chẩm Thu điểm vào tên Cận Thủy Lan, quá thu hút sự chú ý, nàng trực tiếp chọn cấm ngôn.

[ Chuyện gì vậy? ]

[ Lão bản? ]

[ Ha ha ha ha ha! ]

Lục Chẩm Thu nhìn Cận Thủy Lan không thể nói chuyện, hít sâu một hơi, điện thoại lập tức sáng lên, Cận Thủy Lan nhắn: [ Thì ra em thích nhốt tôi trong căn phòng tối. ]

Người này!

Mặt Lục Chẩm Thu lại đỏ lên, nàng lập tức bỏ cấm ngôn tài khoản của Cận Thủy Lan.

Màn hình hi hi ha ha, còn chưa đến tết, đã sớm hưởng thụ một chút náo nhiệt mùa tết, Cận Thủy Lan vẫn là ít nói, chỉ phát quà tặng, phát bao lì xì, thoạt nhìn tâm tình vô cùng không tệ.

Trong phòng livestream vô cùng náo nhiệt, từng lớp người mới ra ra vào vào, Lục Chẩm Thu hát rất nhiều bài, Cận Thủy Lan vừa nghe vừa đứng dậy đi tiệm thuốc đối diện mua chút đồ, lúc trở lại đoàn làm phim nhận được tag của tạp chí, thông báo cho độc giả thời gian phát sóng trực tiếp, độc giả dị thường kích động, trước đây Cận Thủy Lan cũng từng phát sóng trực tiếp, nhưng số lần rất ít, cho nên càng có vẻ hiếm khi có được.

Phủ khắp các trang đầu đều là tin tức phát sóng trực tiếp, Đường Nghênh Hạ tự nhiên cũng thấy được, cô ta thoáng cái từ trên giường đứng dậy, nhìn thời gian kia, nhíu mày nghĩ đến gì đó, lập tức liên hệ với biên tập viên của mình.

Biên tập viên của Đường Nghênh Hạ cũng là nhân viên của tạp chí, hai ngày trước thông báo rằng cô ta sẽ có hoạt động livestream, liên quan đến một siêu đại thần, cô ta cũng không nghĩ nhiều, liền lập tức đồng ý.

Hiện tại mới cảm thấy, người này, có khả năng là Cận Thủy Lan.

Cô ta đến phòng livestream sách mới của Cận Thủy Lan?

Chết tiệt!

Có nhầm lẫn gì không?

Muốn cô ta làm khách mời? Làm nền?

Đường Nghênh Hạ cắn răng, hỏi biên tập viên: "Hoạt động của tôi, là với Cận Thủy Lan sao?"

Biên tập viên nghe xong giật mình vài giây: "Đúng vậy, là Cận lão sư."

Quả nhiên, Đường Nghênh Hạ tức giận đến nổ phổi, cô ta nói: "Tôi không đi."

"Có chuyện gì vậy, Hạ Thần?" Biên tập viên khó hiểu: "Tại sao không đi? Sách mới của cô vừa mở bán lần hai, vừa vặn đi tuyên truyền."

Dù có muốn tuyên truyền như thế nào, cô ta cũng sẽ không đến phòng livestream của Cận Thủy Lan!

Đây không phải là tự vả vào mặt sao? Cô ta ký hợp đồng với lão chủ nhân của Cận Thủy Lan, lại còn bị lão chủ nhân dùng làm công cụ để lấy lòng Cận Thủy Lan? Đường Nghênh Hạ thở không nổi, cô ta nói: "Dù sao tôi cũng không đi."

Biên tập viên nghe vậy nói không nên lời, cũng thay đổi giọng điệu: "Không được, tôi đã nói chuyện với Mễ Kỳ, cũng đã kí hợp đồng."

"Ai bảo các người ký!" Đường Nghênh Hạ tức giận: "Sao lại không hỏi qua ý kiến của tôi?"

Biên tập viên cười: "Hạ Thần, lúc trước cô ký chính là hợp đồng toàn bản quyền, tất cả những việc liên quan đến tuyên truyền đều có tạp chí của chúng tôi phụ trách, hơn nữa lúc trước khi tôi nói với cô, cô cũng không phản đối."

Đường Nghênh Hạ một ngụm máu nghẹn ở ngực, mặt lạnh nói: "Cho nên tôi nhất định phải tham gia?"

Biên tập viên trấn an: "Hạ Thần, chỉ là làm khách mời, nếu cô không muốn nói chuyện, tôi có thể tắt mic."

Ý là, phải đi.

Đường Nghênh Hạ siết chặt điện thoại, cúp máy, đôi mắt đỏ bừng!

Cô ta cúi đầu nhìn giao diện tuyên truyền, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể chọc thủng điện thoại, cô ta tức giận như vậy, fans thì lại vui vẻ, còn có người để lại bình luận dưới Weibo của tạp chí: [ Khách mời sao, khách mời thần bí, có khả năng là Hạ Thần không nhỉ? ]

[ Thật sự sẽ có sao? Cận lão sư cùng Hạ Thần, song thần kết hợp! ]

[ Không không không, Cận lão sư của chúng tôi gánh không nổi xưng hô thượng thần này, Cận lão sư chỉ là một người thích viết văn thôi. ]

Bình luận này có một mùi vị châm chọc mạnh mẽ.

Đường Nghênh Hạ vì một bộ sách mà hot, bắt đầu lấy tên Hạ Thần, làm cái gì cũng thích đua đòi, trước kia Cận Thủy Lan chưa phát hành sách mới, độc giả của cô ta liền đem văn xưa của Cận Thủy Lan ra so sánh, còn nói Đường Nghênh Hạ là hậu sinh khả úy, áp thẳng tiền bối, một bộ phận độc giả của Cận Thuỷ Lan tức giận bắt đầu tuyên truyền, trước kia độc giả chỉ là hệ Phật đọc văn, nhìn thấy tác giả mình thích bị giẫm đạp như vậy, ai có thể nhịn được, thật đúng là kéo toàn bộ văn xưa của Cận Thủy Lan lên một tầm cao mới.

Sau đó, Cận Thủy Lan đăng Weibo, cảm ơn độc giả đã tuyên truyền, nhưng dặn fans không nên ảnh hưởng đến cuộc sống, hơn nữa còn nói mình chỉ là một người thích viết văn, mọi người xem vui vẻ là được.

Kết cục thoáng cái mở ra, sau này nhắc tới Cận Thủy Lan, fans của cô liền trích dẫn câu nói: [ Cận lão sư, chỉ là một người thích viết văn. ]

Cận lão sư, chỉ là một người thích viết văn.

Còn bị chơi thành câu nói nổi tiếng trong giới.

Hiện tại nhìn thấy những lời này, một số độc giả tương đối nhạy bén, nhưng một số chậm chạp vẫn còn gào thét: [ Song thần kết hợp! ]

Cận Thủy Lan và Đường Nghênh Hạ bút danh treo cùng một chỗ, phối hợp với bốn chữ này, buồn cười nói không nên lời.

Những thứ này, Cận Thủy Lan cũng không thèm để ý, cô còn đang xem livestream của Lục Chẩm Thu, Lục Chẩm Thu sau khi hát hai bài thì miệng khô khốc, đi rót nước, trở về nhận được điện thoại của quản lý nền tảng, hỏi nàng đã nhận được tiền thưởng từ cuộc họp thường niên chưa, nàng không có để ý nên liền tiến vào giao diện ngân hàng để xem, nhưng không thấy gì cả, quản lý nói: "Có thể hai ngày tới tiền sẽ được chuyển đến tài khoản, thường thì trước khi ăn Tết trình tự sẽ xong, tôi đã xin nghỉ từ ngày mai để trở về quê, nếu ngày mốt cô vẫn không nhận được tiền thưởng, liên hệ trực tiếp với phòng tài vụ, tôi đưa số điện thoại của anh ta cho cô."

Lục Chẩm Thu đáp: "Ừ, được."

Quản lý nói: "Cô có cần ghi lại không?"

Lục Chẩm Thu liếc mắt nhìn quyển sổ ghi chép bên cạnh bàn trà, trước khi livestream được đặt trên máy tính, hẳn là của Cận Thủy Lan, nàng cầm quyển sổ ghi chép lên, lật đến trang cuối cùng ghi lại dãy số rồi cúp máy. Sau khi cúp máy, nàng lưu số vào điện thoại xong định đóng cuốn sổ đặt trở lại, ở giữa đột nhiên rơi ra một tờ giấy được gấp lại, Lục Chẩm Thu cầm lấy tờ giấy kia, trọng lượng còn rất nặng, nàng tò mò mở ra, phát hiện lại là poster của chính mình!

Nàng bối rối vài giây, tay run lên, poster rơi xuống bàn, Lục Chẩm Thu cắn môi, một phút sau mở cuốn sổ ghi chép ra, trang đầu viết tên của nàng mấy lần.

Lục Chẩm Thu, Lục Chẩm Thu, Lục Chẩm Thu.

Chữ viết xinh đẹp hữu lực, là chữ viết tay của Cận Thủy Lan.

Trái tim của Lục Chẩm Thu đập thình thịch, vô số ý nghĩ lướt qua trong đầu, cho dù biết Cận Thủy Lan âm thầm vì mình làm nhiều chuyện như vậy, nhưng đối diện với quyển sổ tay này, nàng lại một lần nữa không thể ức chế động dung.

Trước mắt có chút mơ hồ, khóe môi cắn đến phát đau, Lục Chẩm Thu chớp mắt, hốc mắt nóng lên, nàng mở ra trang sau, một hồi yêu thầm không hề giữ lại hiện ra trước mặt nàng.

Đau lòng không thể hô hấp, Lục Chẩm Thu chỉ nhìn hai trang cũng không dám tiếp tục, nàng dụi dụi mắt, trở lại màn hình, nói với mọi người một câu xin lỗi, nói cổ họng không thoải mái sau đó tắt livestream.

Cận Thủy Lan xuyên qua màn hình nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của nàng, nhíu nhíu mày, đi hỏi đạo diễn có chuyện quan trọng không, sau đó dứt khoát trở về khách sạn, vừa mở cửa, nghe được tiếng khóc trầm thấp, từng tiếng một thực áp lực, Cận Thủy Lan trong lòng hơi hoảng, lập tức đi tới, nhìn thấy Lục Chẩm Thu đưa lưng về phía cô cúi đầu khóc, trên mặt đất còn có rất nhiều giấy xoa thành một khối, cô đi qua, nhìn thấy Lục Chẩm Thu cúi đầu lật nhật ký, cô kêu: "Thu Thu."

Lục Chẩm Thu nghe thấy giọng nói của cô thì nghiêng đầu, đôi mắt vừa khóc ửng đỏ, đáy mắt thủy quang lấp lánh, hai gò má cũng bị khăn giấy chà xát đỏ bừng, nàng hít hít cái mũi, thần sắc vừa đáng yêu lại đáng thương, Cận Thủy Lan thật sự nhịn không được, trực tiếp đi tới ôm lấy nàng, Lục Chẩm Thu ở trong ngực cô nói: "Cận Thủy Lan, chị là kẻ ngốc đúng không?"

Âm thanh nức nở, giống như một con vật nhỏ bị thương, đang cuộn tròn trong vòng tay cô, trái tim của Cận Thủy Lan muốn tan chảy, cô nói: "Em có thích tôi là kẻ ngốc không?"

"Không thích." Lục Chẩm Thu khẽ nói: "Em thích chị có chuyện gì cũng sẽ nói với em, không cần lừa gạt em."

Cận Thủy Lan vuốt tóc nàng: "Tôi biết rồi."

Nhật ký Lục Chẩm Thu mới đọc qua một ít, đôi mắt đã khóc đến mức không thể thấy rõ chữ, giờ phút này nghe được Cận Thủy Lan đáp lại, nàng nói: "Lúc trước chị không nên gạt em, tại sao lúc trước không trực tiếp nói cho em biết trà gừng là do chị đưa?"

Cận Thủy Lan dường như nhớ lại khoảng thời gian đó, âm thanh hơi thấp, áp lực: "Nói ra chỉ làm em thống khổ."

Lục Chẩm Thu khụt khịt: "Tại sao nói ra lại làm em thống khổ?"

Cận Thủy Lan bất đắc dĩ trả lời: "Chẳng phải em nói, không phải vì trà gừng mới thích cô ấy sao? Nếu tôi nói ra, em sẽ rất thống khổ."

Lục Chẩm Thu nói: "Em là..." Nàng còn chưa nói xong, ngẩng đầu lên, âm thanh khụt khịt dừng lại, chăm chú nhìn Cận Thủy Lan, hỏi cô: "Làm sao chị biết em đã nói, không phải vì trà gừng mới thích cô ấy?"

Những lời này, nàng hình như chỉ nói với một người.

Cận Thủy Lan nhấp môi, chớp mắt, nhìn về phía Lục Chẩm Thu, bốn mắt nhìn nhau, Cận Thủy Lan đứng dậy: "Tôi đi..."

Còn chưa nói xong, bị Lục Chẩm Thu túm lấy cổ tay, trực tiếp ngồi trên giường, bên tai vang lên âm thanh tức giận của Lục Chẩm Thu: "Cận Thủy Lan!"

*****

Áo giáp tàng hình của Cận lão sư đều mất hết.

Lục Chẩm Thu: Còn có chuyện gì giấu em nữa không?

Cận Thủy Lan: Thật sự không có!

Lục Chẩm Thu: Thật sao?

Cận Thủy Lan: Thật, lấy lương tâm ra nói, không tin em sờ thử.

Lục Chẩm Thu:.....