Nhìn thấy Thiệu Kình Phong bế An Tư Tình đi vào phòng học ở cạnh rừng cây, phụ tá phía sau dùng ngón chân để nghĩ cũng biết anh muốn làm gì, vì vậy đi theo sau nói nhẹ nhàng: “Thiếu soái, đây là trường học, anh không thể.”
Thiệu Kình Phong quay đầu ném cho anh ta một ánh mắt sắc bén, nói nhỏ giọng: “Cậu không có mắt nhìn à, đi canh cửa, đừng để người không liên quan tiến vào!”
Phụ tá chửi thầm, thiếu soái không biết xấu hổ nhưng tôi còn muốn mặt mũi, tuy nhiên anh chỉ có thể tuân lệnh một cách bất đắc dĩ, đứng nghiêm túc ngoài cửa.
Thiệu Kình Phong tức giận trong lòng, nếu không nhờ anh luôn cử người canh chừng tên khốn kiếp Đằng Nguyên Thuần Nhất, cục cưng của anh xuýt nữa đã bị gã xấu xa kia làm nhục rồi!
Lúc này mặt An Tư Tình ửng đỏ, tuy vẻ mặt mờ mịt nhưng vẫn cố chấp dùng răng cắn chặt môi để tránh rêи ɾỉ quá lớn, vì vậy cô cưỡng ép cắn môi dưới hồng hào của mình ra một vết máu!
Thiệu Kình Phong cực kỳ đau lòng, ôm cơ thể nóng bỏng của cô, đặt cô ngồi trên bàn học, vén váy lên, dùng ngón tay chạm vào môi hoa, thế nhưng đã sớm ướt đẫm!
Anh xé toạc chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm, đút ngón tay vào tiểu huyệt hồng hào, âʍ ɦộ non nớt lập tức háo hức cuộn lên, mυ'ŧ đầu ngón tay anh một cách kích động!
An Tư Tình lập tức cảm thấy sự tê dại và ngứa ngáy dưới thân được giảm bớt, từng đợt cảm giác mềm mại chậm rãi từ phía dưới, cô không nhịn được mở miệng ngâm nga, “ưʍ... ưʍ... ưm”.
Thiệu Kình Phong cúi đầu ngậm miệng cô, nhẹ nhàng liếʍ hôn từng chút giống như muốn xoa dịu một đứa trẻ mất kiểm soát, vừa hôn lên miệng và gương mặt cô vừa dỗ dành: “Bé cưng, em nhịn một chút, một lúc nữa sẽ hết khó chịu!”
Nếu không phải nơi này là nơi công cộng thì Thiệu Kình Phong đã tự mình mặc áo giáp ra trận, chỉ vì anh không đành lòng nhìn An Tư Tình chịu khổ,cho nên muốn dùng tay giúp cô giảm bớt một chút!
Ngón tay thon dài thô ráp của anh xông thẳng vào sâu trong đường đi uốn lượn của cô dưới sự bao bọc của tầng tầng lớp lớp thịt non mềm, đυ.ng tới nụ hoa nhỏ mỏng manh, anh nhẹ nhàng chọc vài cái, An Tư Tình thét chói tai phun ra một dòng nước, sau đó huyệt thịt quấn chặt ngón tay anh, bụng phập phồng không ngừng, hai chân mềm mại trắng nõn lúc thì khép lại lúc thì mở ra, cọ xát vòng eo anh khiến cho hô hấp của anh càng lúc càng gấp gáp!
Thiệu Kình Phong nghẹn đến mức chảy mồ hôi đầy đầu. Đêm qua vừa mới nếm thử mùi vị của âʍ ɦộ nhỏ bé non nớt này, anh thật sự chỉ muốn nhét vào ngay lập tức!
Nhưng anh quan tâm đến cảm xúc của An Tư Tình lúc này hơn, anh rút ngón tay, ôm eo cô, khàn giọng nói, “Bé cưng, hiện giờ có cảm thấy khá hơn không!”
Tuy rằng mới trút được một lần, nhưng An Tư Tình tựa như đang ở trong phòng xông hơi, vừa ngột ngạt vừa nóng, cô duỗi tay bắt đầu kéo quần áo mình, khẽ nỉ non: “Nóng quá, tôi nóng quá!”
Yết hầu của Thiệu Kình Phong khẽ nhúc nhích, hoàn toàn không thể rời mắt khỏi cô gái trước mặt.
An Tư Tình mặc đồng phục học sinh trẻ trung đáng yêu, váy đen bị vén lên vắt bên hông, qυầи ɭóŧ bị xé rách treo trên bụng, đôi chân ngọc trắng nõn dang rộng về phía anh, nhuỵ hoa hồng hào bị anh chà xát đỏ bừng, nước sốt trong suốt và nhớp nháp ào ạt chảy ra từ động thịt!
Hình ảnh này làm Thiệu Kình Phong đỏ mắt, An Tư Tình còn tự tay kéo vạt áo của mình, lộ ra da thịt trong suốt như tuyết!
Thiệu Kình Phong thật sự sắp phát điên, lúc này An Tư Tình với mái tóc thắt bím, quần áo cởi một nửa đang ngồi trước mặt mình, một tay nắm bầu ngực xoa xoa, một tay ngượng ngùng đưa xuống đè nhụy hoa đào, khuôn mặt tinh xảo thoát tục trông muốn khóc, miệng không ngừng ngâm nga: “Khó chịu”
Một cô gái trong sáng và ngây ngô lại làm động tác kɧıêυ ҡɧí©ɧ và trêu người như vậy!
Một chút lý trí cuối cùng của Thiệu Kình Phong vỡ tan thành cặn bã!
Anh đưa tay kéo áo cô ra hoàn toàn, bàn tay to nắm một bầu ngực xoa bóp mạnh mẽ, sau đó cúi đầu ngậm núʍ ѵú mềm mại vào miệng, mυ'ŧ từng ngụm từng ngụm!
An Tư Tình cảm thấy Thiệu Kình Phong làm cho cô thoải mái hơn là tự mình làm, vì thế buông tay ra, ôm vai anh, nhẹ nhàng kêu: “Tôi muốn”
Thiệu Kình Phong sững người khi nghe lời này, sau đó đột ngột đè An Tư Tình lên bàn học, gậy thịt cứng ngắc nóng hổi cố ý để ở miệng huyệt của cô, vì muốn nghe thêm lời nói mềm mại và ngọt ngào của cô, anh nhịn sự xúc động, hỏi lần nữa: “Em muốn gì?”
An Tư Tình vặn người, cọ hoa môi ướt đẫm vào qυყ đầυ nóng bỏng, nức nở: “Tôi muốn anh làm tôi”
Thiệu Kình Phong hớn hở mặt mày, nở một nụ cười đủ để mê hoặc muôn vàn thiếu nữ, bóp eo cô, eo bụng anh ưỡn lên, gậy thịt không tiếc sức mà cắm sâu vào hoa huyệt mềm mại ẩm ướt.
------oOo------