Xuyên Nhanh: Cứu Vớt Boss Nam Chính Hắc Hóa

Chương 67: Nam chính này có chút tang bệnh (67)

Óc bên trong máu thịt mơ hồ tràn ra, tròng mắt rời khỏi vị trí ban đầu, một đường thanh âm lành lạnh từ bên trên vang lên "..."

Có chút nhấc lên mí mắt, một đôi con ngươi màu đỏ máu từ trên cỗ thi thể vô cùng thê thảm nhàn nhạt đảo qua, Hoắc Quân Hàn nghiêng đầu, khóe miệng phủi ra một đường cong ý vị không rõ "Liền bằng các ngươi?"

Cũng muốn lấy được cô.

Có được mùi máu tươi lực hấp dẫn to lớn càng ngày càng gần, Zombie vương hiện ta đôi mắt xanh lục càng ngày càng sâu, thần sắc du͙© vọиɠ mãnh liệt tham lam trên khuôn mặt phủ đầy vết máu loang lổ.

Theo phương hướng phát ra mùi máu nhanh chóng đi tới, ở xa xa nhìn thấy một thiếu nữ ngồi xổm trong góc.

Từ trong l*иg ngực phát ra một tiếng vang quái dị, Zombie vương rốt cuộc tìm được chủ nhân của mùi máu tinh khiết, khóe miệng toét ra đường cong vui vẻ, hàm răng đã biến thành màu đen hôi nhe ra, thoạt nhìn mười điểm xấu xí đáng sợ.

Trầm Mộc Bạch đang cùng hệ thống khóc chít chít bán thảm, thình lình nghe được tiếng cảnh cáo của hệ thống "Kí chủ chú ý! Zombie vương đang tới gần cô!"

Trầm Mộc Bạch oa oa một tiếng đang định khóc lên, đột nhiên nghĩ tới cái gì, nói, "Hệ thống, ta không phải có bàn tay vàng sao?"

Hệ thống "Cô nơi nào có bàn tay vàng?"

Trầm Mộc Bạch nước mắt lưng tròng nói, "Chính là mi nha."

Hệ thống không nói chuyện, cảm giác mình bị trêu chọc, cấp trên thiết lập quyền hạn khiến cho nó không cách nào cho kí chủ quá nhiều trợ giúp, thế là nó nói, "Thừa dịp Zombie vương chưa tới nơi này, mau chạy đi, sau đó ngăn chặn vết thương, tới tìm nam chính trở về."

Trầm Mộc Bạch phản ứng nhanh chóng tìm kiếm một đường chạy ra ngoài, nam thành vùng ngoại thành không chỉ có công xưởng nhiều, cỏ dại qua mấy tháng cũng dài ra không ít, trong đại não cô nhớ lại kiến thức trước kia xem sách, cuối cùng lấy tay ngắt xuống loại cỏ có thể cầm máu, dùng tốc độ nhanh nhất vò nát hướng vết thương trong môi kia liều mạng đè lại.

Mùi vị thảo dược đem mùi máu tươi nhàn nhạt che đậy kín, Zombie vương liền mơ hồ định vị.

Zombie vương nghi hoặc ngừng lại mấy giây, cuối cùng không còn một chút mùi máu tươi nào, quay đầu lại, xanh trắng trên mặt lộ ra một nụ cười quái dị, trong mắt tràn ngập du͙© vọиɠ tham lam chiết xạ ra một loại sắc thái quỷ quyệt.

Lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng hướng một hướng khác lao đi, thiếu nữ thân thể bại lộ bên trong ánh mắt của nó, nó duỗi ra móng vuốt mắt thấy sắp nhào tới.

Cỗ thân thể này của Trầm Mộc Bạch cuối cùng cũng chỉ là một nhân loại, chỉ cần là tiếng hơi thở rất nhỏ lọt vào trong tai Zombie vương, cũng sẽ lộ ra vị trí hiện tại.

Cơ hồ cùng một thời khắc, thanh âm hệ thống cùng động tác của Zombie Vương cùng lúc xảy ra, Trầm Mộc Bạch còn chưa kịp phản ứng, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương hướng về cô lao thẳng tới.

Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, một thân ảnh xuất hiện lấy tốc độ không kém Zombie vương chút nào ngay, cản lại cái tay dơ bẩn không thể chịu nổi.

Mắt thấy con vịt đun sôi đến miệng lại bị người khác cướp mất, Zombie vương cực độ khó chịu, từ trong cổ họng phát ra âm thanh kêu gào rõ to, nó nổi giận.

Trước đó từ trên người con mồi nó đã ngửi thấy một cỗ khí tức mãnh liệt, không hề nghi ngờ, có Zombie cường đại giống như nó tồn tại đã ở trên người con mồi làm kí hiệu, kí hiệu con mồi này từ đầu đến chân đều là mình.

Zombie vương đối bản thân rất tự phụ, nó không cho rằng cái này tồn tại có thể uy hϊếp được bản thân, cho nên nó tự nhiên cũng sẽ không đem đối phương để vào mắt.

Mà hiện nay, chặn đứng sức mạnh bản thân, lại có một loại khí tức làm nó cảm thấy kiêng kị.