Không chỉ có nơi xinh đẹp này, mà huyệt khẩu sau lưng của Hạ Băng cũng đang hé mở... Cậu đã chảy quá nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, đến nỗi nơi đó cũng trong suốt như pha lê, từng nếp gấp đều mang theo sự da^ʍ mĩ và cám dỗ khó tả.
Ánh mắt của ba người trở nên cực kỳ nóng bỏng, bị bọn họ nhìn như thế này khiến Hạ Băng sợ hãi, nhưng lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức, cậu biết mình nên đứng dậy mặc quần áo vào, nhưng cả người lại yếu ớt vô lực, căn bản là không thể cử động được.
Không những không cử động được mà hai tiểu huyệt của cậu còn co rút mạnh hơn, hoa huyệt chuyển từ màu hồng sang đỏ, nhìn như sắp chảy ra máu dưới cái nhìn của ba người họ, dươиɠ ѵậŧ rủ xuống còn rỉ ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong suốt.
Họ nhìn thấy vậy thì trong lòng không khỏi thở dài, hóa ra Hạ Băng là một người dâʍ ɭσạи như vậy ... Nghĩ đến đây, Hoắc Diễn đột nhiên nằm lấy sợi dây của quả trứng rung, kéo thật mạnh...
"A ..." Hạ Băng rêи ɾỉ thành tiếng, da^ʍ thuỷ bị kẹt trong tiểu huyệt do bị quả trứng rung chặn lại lập tức bắn ra ngoài theo động tác của Hoắc Diễn, cũng công bằng mà bắn lên cả ba người bọn họ.
Hạ Bảng nhìn cảnh tượng mờ mịt trước mắt, cậu biết rõ là không nên, nhưng thân thể lại không tuân theo mệnh lệnh của đại não, trở nên nhạy cảm hơn nữa, cậu phát ra tiếng rên dâʍ đãиɠ, "A a, sướиɠ quá!"
Ngón chân cậu cứ cong lên rồi lại tách ra, cơn cực khoải tràn ngập trong tiểu huyệt khiến cậu đau nhức ... Nhưng cơ thể của cậu vô cùng dâʍ đãиɠ, dưới mức độ kɧoáı ©ảʍ này vẫn chưa đủ, cộng thêm ánh mắt của ba người kia, bụng nhỏ và tiểu huyệt lại run lên.
Cậu muốn khép chặt chân lại, cựa quậy một chút để an ủi chính mình, nhưng vì bị Lý Huyền nằm lấy đầu gối, nên không làm được, lại bị du͙© vọиɠ dụ dỗ, Hạ Băng vô thức vươn tay xoa xoa âʍ ѵậŧ của mình. " A a... ngứa chết đi được... không chịu nổi nữa, muốn... "
Nhưng Lăng Tần đã nằm lấy tay cậu... Da^ʍ thuỷ lúc nãyđã văng vào khoé miệng của Lăng Tần, anh vươn đầu lưỡi ra liếʍ, nuốt thứ chất lỏng vừa ngọt vừa tanh như thuốc kí©ɧ ɖụ© kia xuống, anh ta nhìn Hạ Băng với nụ cười chế nhạo rồi nói: "Thích con gái? Một cô gái có thể thỏa mãn em sao? Hay em sẽ làʍ t̠ìиɦ với một cô gái trong khi đang dùng đồ chơi tìиɧ ɖu͙©? Em sẽ không xuất tinh khi bạn gái chưa đạt đến cao trào vì dùng đồ chơi tìиɧ ɖu͙© đấy chứ? Cô gải đó cũng sẽ không thích em đâu.
Hạ Băng:...
Tôi cåm thấy bị xúc phạm.
Nhưng Lý Huyền đang quỳ trên mặt đất đột nhiên tiến về phía trước một chút, cái đầu đầy tóc của hắn vùi vào giữa hai chân Hạ Băng, Hạ Băng vẫn chưa kịp phản ứng lại đã cảm thấy một chiếc lưỡi thô ráp rực lừa đang liểm láp tiểu huyệt của cậu, đầu lưỡi của người kia khéo léo liểm láp khe thịt giữa hai cánh hoa, rồi ấn lêи đỉиɦ âm huyệt ...
"A a a .." Hạ Băng kêu lên, hai đùi co rút.
Dù có cậu thủ da^ʍ rất nhiều nhưng vẫn chưa từng bị người khác sờ mó, mà sự động chạm của người khác sướиɠ hơn thủ da^ʍ gấp trăm lần, chưa kế cơ thế cậu còn rất nhạy cảm nên khi bị liếʍ vài cái thì tuy rằng trong lòng vẫn sợ chết, nhưng thân thế lại không khống chế được kɧoáı ©ảʍ, kêu lên, "Ngứa chết mất, a a a ... Em chịu không nổi ... Đầu lưỡi như vậy thật lợi hãi, thật thoải mái ...
Lúc này, Lý Huyền đột nhiên nhét hết hoa huyệt vào miệng của mình, mυ'ŧ một hồi, Hạ Băng chỉ cảm thấy hoa huyệt của mình sắp rách ra rồi, lại suýt nữa có cải được cực khoái.
Nhưng khi cậu sắp đạt đến cực khoái, động tác của Lý Huyền đột ngột dừng lại.