Sau khi vào phòng, Lâm Thư nhìn đến cửa sổ sát đất và cái bàn lớn liền yên tâm, đem cặp sách đặt lên trên bàn, “Bàn này cũng rất lớn, ánh sáng thì không tồi, rất thích hợp học tập, Tằng Phạn, chúng ta lại đây bắt đầu đi.”
Tằng Phạn hạ lông mày, cười như không cười mà nhìn Lâm Thư, “Cậu muốn trước tiên ở chỗ này? Cũng đúng”, nghĩ thầm dù sao ngực và mông thịt của cô ấy đều nhiều như vậy, cô ấy ở dưới, cũng không cảm thấy trên bàn không tốt. Đi qua phía cô, dán vào sau lưng Lâm Thư, ôm cô đặt lên bàn, một tay ôm eo cô, một cái tay khác cách quần áo xoa ngực, “Ngực cậu thật lớn, có phải hay không từ sơ trung đã bị rất nhiều nam sinh xoa lớn?”
Lâm Thư cảm giác một cổ tê dại từ ngực trực tiếp lên đến da đầu, nghĩ thầm không phải đến đây học bù sao!!!? Đồng thời cảm giác được đũng quần đang nhô lên của anh uyển chuyển đâm vào mông cô, hãm vào mông thịt của cô, cái này cũng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ đi!!
“Không có, không có nam sinh nào sờ qua”
“Không có nam sinh sờ qua? Hừ, không có sao có thể lớn như vậy” hai tay anh không biết khi nào với vào áo ngực bên trong, dùng sức bóp lấy vυ' cô, cảm giác được thịt mềm từ khe hở ngón tay tràn ra. Tằng Phạn dùng đầu ngón tay nhéo hai cái núʍ ѵú, “Không ngoan, không nói thật, cậu tự sờ xem, sao có thể lớn thành như vậy? Toàn khối chỉ có cậu là ngực lớn nhất!”
“A, không có, không có nam sinh sờ qua, là tớ tự mình sờ qua” cảm giác được Tằng Phạn lại bắt đầu mạnh mẽ nắn bóp đầṳ ѵú, “Còn có Tiêu Tiêu, còn có Tiêu Tiêu sờ qua”
“Tiêu Tiêu? Túc Tiêu Tiêu, ngồi cùng bàn với cậu?” Anh một bàn tay chậm rãi duỗi xuống, đem quần ngoài với qυầи ɭóŧ cùng nhau cởi ra.
“Ân…a” chân Lâm Thư kẹp chặt cái tay đang vuốt ve môi âʍ ɦộ của cô, “Cậu ấy là bạn tốt của tớ, từ sơ trung đã ngồi cùng bàn, ngực thường xuyên bị đau, mà tớ tự sờ mệt mỏi quá, đều là cậu ấy giúp”
Tằng Phạn nhớ tới người ngồi cùng bàn với Lâm Thư, người đứng thứ hai, mỗi lần thi cử đều so với anh thấp hơn vài điểm, thời điểm phát bài thi cho cô ấy, luôn dùng ánh mắt không cam lòng nhìn anh, nên có ấn tượng. Nếu không anh như thế nào sẽ nhớ đến một người luôn đeo mắt kính lớn, một nữ sinh ngoan ngoãn. Tưởng tượng đến hình ảnh hai cô gái xoa vυ' cho nhau, trong đũng quần đồ vật lại lớn một ít.
Tằng Phạn đem Lâm Thư gắt gao đè ở trên bàn, bầu ngực bị đè ép dán trên mặt bàn, làm Lâm Thư rùng mình một cái. “Cậu nói trước tiên ở trên bàn, chúng ta sẽ bắt đầu học bù đây.”