Sầm Nhiên mới vừa tiến phòng học liền suýt va chạm với Tạ Đào Diệp đang chạy về phía mình.
Không chỉ Sầm Nhiên, mà cảTạ Đào Diệp cũng giật mình hoảng sợ, nguyên bản gương mặt trắng nõn dưới cái nhìn của Sầm Nhiên càng trở nên hồng: “Lớp trưởng, không, không có việc gì đi?”
“Không có việc gì.” Sầm Nhiên ôn hòa mà cười cười, hướng bên cạnh lui một bước rồi mới hỏi, “Ta có phải hay không chắn đến ngươi?”
Tạ Đào Diệp vội vàng xua tay: “Không có không
Cô còn muốn nói gì khác, đối với Sầm Nhiên phía trước không muốn đi, mấy lần mở miệng nhưng không nói được lời nào. Sầm Nhiên cũng không thúc giục, thực kiên nhẫn cười và chờ đợi, mãi cho khi Mạnh Dịch Ngưng từ ngoài phòng học đi vào, thực mau nắm bắt tình huống, đặt tay lên vai Sầm Nhiên, đối với Tạ Đào Diệp nhướng mày, tự chủ trương hỏi: “Như thế nào, tìm lớp trưởng có việc?”
Bởi vì có Tạ Đào Diệp, Sầm Nhiên đối với Mạnh Dịch Ngưng tiếp cận cũng không có biểu hiện ra bất mãn, chỉ là nguyên bản cười có một cái chớp mắt cứng đờ, nhưng lập tức khôi phục rất khá, làm người nhìn không ra sơ hở.
Mà Tạ Đào Diệp cũng bởi vì Mạnh Dịch Ngưng xuất hiện mà nhụt chí, lắc đầu nói câu “Không có việc gì”, miễn cưỡng bước ra phòng học.
Tạ Đào Diệp có rất nhiều thứ muốn nói với Sầm Nhiên, lời nói vừa muốn xuất ra, đều bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Mạnh Dịch Ngưng mà dừng lại trong gang tấc. Có lẽ vì không có nói chuyện với Mạnh Dịch Ngưng trong trường học mấy năm qua, cho nên khi đối mặt với Mạnh Dịch Ngưng, Tạ Đào Diệp tổng cảm thấy thấp thỏm bất an.
Đặc biệt là Mạnh Dịch Ngưng ánh mắt, giống như đối nàng sẽ phá lệ hung ác một ít.
Tuy rằng phía trước sẽ như thế tưởng, nhưng Tạ Đào Diệp lại cảm thấy là chính mình suy nghĩ nhiều, bởi vì Mạnh Dịch Ngưng vẫn là thực hảo tâm mà giúp nàng một lần.
Sau buổi họp lớp hôm thứ 4, Tạ Đào Diệp nghe thấy chủ nhiệm lớp Tần ủy thác Sầm Nhiên đi mua các vật dụng dùng để tổ chức bữa tiệc ngày đầu năm mới: “Tuy rằng thời gian còn rất sớm, nhưng cứ chuẩn bị trước phòng ngừa trường hợp ngoài ý muốn.”
“Tốt, Tần lão sư.” Sầm Nhiên ngoan ngoãn trả lời.
“Nếu phí lớp không đủ có thể hướng ta xin.” Tần lão sư sau khi nói xong liền vỗ vỗ vai Sầm Nhiên liền rời đi. Lưu lại sầm nhiên ở phòng học cùng các thành viên khác cùng nhau kiểm kê danh sách các vật dụng cần mua.
Tạ Đào Diệp chỉ là đại biểu cho lớp tiếng Anh, vốn dĩ việc chuẩn bị cho buổi tiệc đầu năm mới cùng nàng không có quan hệ, nhưng nàng vẫn là đứng ở Sầm Nhiên bên người nghe xong bọn họ thảo luận lúc sau, mới hướng Sầm Nhiên tự đề cử mình: “Lớp trưởng, ta có thể cùng ngươi cùng đi mua sao?”
Sầm Nhiên không có do dự, thực ôn nhu mà cự tuyệt: “Không cần, ta một người có thể.”
“Chính là……” Tạ Đào Diệp hồi đến có chút sốt ruột, nhất thời nghĩ không ra lý do để khẳng định bản thân.
Sầm Nhiên tiếp tục mỉm cười an ủi nói: “Hơn nữa ta tính toán ngày nghỉ sẽ đi, sẽ thực lãng phí thời gian, liền không nghĩ phiền tới ngươi.”
“Có cái gì không tốt?” Tạ Đào Diệp chuẩn bị từ bỏ thì Mạnh Dich Ngưng đứng ra nói giúp nàng, “Ta cảm thấy nhiều người hỗ trợ khá tốt, lớp trưởng ngươi cảm thấy sao?”
Mạnh Dịch Ngưng phía trước vẫn luôn ngồi ở vị trí cuối cùng, một mình không biết làm gì. Chờ đến Tạ Đào Diệp cùng Sầm Nhiên đáp lời thời điểm mới dạo bước đến gần, như cũ là đi đến Sầm Nhiên rất gần vị trí mới dừng lại.
Sầm Nhiên bất động thanh sắc mà nhíu nhíu mày, không có xem Mạnh Dịch Ngưng, thực bình tĩnh mà mở miệng: “Ta chỉ là không nghĩ Tạ đồng học nghỉ ngơi ngày không thể nghỉ ngơi.”
“Nhưng ta cảm thấy Tạ đồng học sẽ rất vui lòng a.” Mạnh Dịch Ngưng cười đến thực vui vẻ, mu bàn tay của hắn chạm vào Sầm Nhiên vai trái, bất quá bị Sầm Nhiên thuận lợi mà tránh đi, “Hơn nữa lớp trưởng, cuối tuần sau có bài khảo thí?”
Hắn đột nhiên nhắc tới khảo thí, Tạ Đào Diệp vẻ mặt mờ mịt, ẩn ẩn cảm thấy “Khảo thí” hai chữ bị hắn cố ý nhấn manh.
Nhưng Sầm Nhiên đã hiểu, tốn vài giây liền ôn nhu hỏi Tạ Đào Diệp: “Thứ bảy này có thể chứ?”
Tạ Đào Diệp thực vui vẻ, cũng thực cảm kích Mạnh Dịch Ngưng: “Ta có thể!”
Cùng Tạ Đào Diệp quyết định xong thời gian cùng địa điểm gặp mặt, nhìn nàng cùng những bạn học khác từ phòng học rời đi, Sầm Nhiên nguyên bản cười đến thực tốt nháy mắt sụp đổ, duỗi tay không có lưu tình mà đem Mạnh Dịch Ngưng từ chính mình bên người đẩy ra, thấp giọng chất vấn nói: “Mạnh Dịch Ngưng, ngươi có ý tứ gì?”
Mạnh Dịch Ngưng biểu hiện ra vẻ mặt vô tội, không dụng ý nói ra: “Ta chỉ là hy vọng có người có thể giúp lớp trưởng chia sẻ.”
Sầm Nhiên “Hừ” một tiếng, rõ ràng không tín nhiệm.
“Đương nhiên cũng không chỉ có cái này.” Mạnh Dịch Ngưng thừa nhận nói, “Ta muốn ngươi trước khi gặp mặt nàng cùng ta gặp mặt trước"
Sầm Nhiên khó hiểu: “Không cần.”
“Lớp trưởng, ngươi không thể cự tuyệt ta đi?” Mạnh Dịch Ngưng vui sướиɠ mà cười ra tiếng, ngón tay sờ ở Sầm Nhiên khóe môi, lập tức bị hắn chụp bay, “Cuối tuần sau liền phải khảo thí, không phải sao?”
Xem Sầm Nhiên không nói lời nào, Mạnh Dịch Ngưng còn nói thêm: “Yên tâm, ta chỉ là nghĩ đến một thưa rất vui, muốn thử xem mà thôi.”