Tham Hoan Vô Độ

Chương 5: Lần Đầu Tiên Hoan Ái, ᐯụиɠ Ŧяộm Với Nam Sinh Cùng Bàn Trong Phòng Học (5)

Chẳng mấy chốc cô lại lêи đỉиɦ, nướ© ŧıểυ không khống chế được phun trào ra ngoài, đều đi tiểu hết lên bục giảng.

Đồng thời Lục Dương cũng đến cao trào, một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn hết vào bên trong tao bức của Cảnh Oánh. Hai người cùng nhau run rẩy dữ dội: “Á… Shhh… Thoải mái quá.”

Xong việc, hai người cùng nhau ngã xuống mặt đất, nhưng trên mặt đất quá lạnh, lại lập tức bò dậy, mặc quần áo vào.

Lục Dương ôm Cảnh Oánh nói: “Tao bức, tao em sướиɠ quá.”

“Em cảm thấy được anh thao cũng thế!”

“Vậy thì sau này mỗi ngày anh đều thao em được không!”

“Anh không sợ tinh tẫn nhân vong à?”

“Chỉ bằng tiểu tao bức của em thì anh thao một trăm cái cũng không sợ!”

Hai người mặc quần áo xong, dọn dẹp “chiến trường” sạch sẽ, sau đó cùng nhau ra ngoài đi học tiết thể dục.

Bên ngoài tiết trời rất lạnh, nhưng bầu không khí lại có phần ấm áp.

Tiết thể dục đơn giản là đi dạo một lát. Cảnh Oánh về phòng học đầu tiên.

Vừa cởϊ áσ khoác ra, Lục Dương đã đẩy cửa tiến vào.

Thấy Lục Dương tiến vào, Cảnh Oánh vừa khẩn trương vừa hưng phấn, sắc mặt cũng biến thành màu đỏ.

Lục Dương thấy chung quanh vắng người, lập tức thò lại gần Cảnh Oánh, hơi thở đều phả lên mặt Cảnh Oánh: “Oánh Oánh, em thật xinh đẹp, với lại lúc nãy em tuyệt lắm, vừa khít vừa da^ʍ, bây giờ anh chỉ ngẫm lại dươиɠ ѵậŧ cũng cứng lên mất rồi!”

“Thứ đó của anh cũng thật lợi hại, rất lớn.” Cảnh Oánh nói.

Lục Dương đột nhiên đè Cảnh Oánh lên tường, kéo áo của Cảnh Oánh lên, khiến hai bầu vυ' của Cảnh Oánh lộ liễu trong không khí, bắt đầu liếʍ mυ'ŧ hăng say.

“Anh làm gì vậy! Giáo viên với học sinh sắp về rồi!” Cảnh Oánh khẩn trương nói nhỏ.

“Không sao đâu, anh nghe thấy tiếng bước chân thì sẽ buông em ra ngay, cho anh bú sữa của em một lát cái đã. Vυ' của em bự ghê, gợi cảm chết mất!”

Cảnh Oánh bị Lục Dương chơi rất thoải mái, không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng: “A… Đồ quỷ sứ, anh chính là đồ quỷ sứ! Chơi em sướиɠ chết mất… Anh hư hỏng quá…”

Ngay khi núʍ ѵú của Cảnh Oánh đã sưng to cứng lên, hạ thân cũng bắt đầu ướŧ áŧ thì bỗng nghe thấy một trận tiếng bước chân.

Lục Dương nhanh chóng giúp Cảnh Oánh sửa sang lại quần áo, sau đó hai người nhanh nhẹn giả vờ như đang thu dọn cặp sách.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, giáo viên chủ nhiệm thầy Giang đẩy cửa tiến vào.

Thầy Giang khoảng chừng 36 tuổi, đeo mắt kính trông rất nhã nhặn, nhưng có thể thấy được bình thường thầy có thói quen tập gym nên dáng người rất đẹp.

Bình thường trông rất lịch thiệp phong độ, hầu như không mắng học sinh, các bạn học đều rất thích thầy ấy.