CHAP 21: EM PHIẢ NHÌN VỀ PHÍA TÔI…(19+)
- Tay chị thế nào rồi…?-Buổi tối ăn cơm xong nó nằm xem TV, Vũ Bội tiến lại ghế sopha hỏi nhỏ nó…
-Liên quan gì tới cô…-Nó khó chịu trả lời,chăm chú xem trương trình âm nhạc trên TV,chẳng buồn nhìn cô 1 cái…
-…Em làm sao thế,em ấy quan tâm nên mới hỏi…-Gia bảo giật phắt cái remote nó đang cầm trên tay,khó chịu nói…
-…Gĩư lại lòng tốt các người mà dành cho nhau…tôi không xứng…- Nó khinh khỉnh vẫn chăm chú xem các anh chàng người US nhảy nhót trên TV
-…Nói chuyện với tôi lát…-Gia Bảo nắm lấy tay nó kéo…nhưng nó kịp giựt lại,đồng thời giật phắt cái remote lại,vặn volum lớn hơn
-…Nhìn vào tôi này…tôi không cho em lờ tôi…- Gia Bảo giật cái remote,tắt TV,ném cái remote vỡ tan tành,nắm chặc tay nó kéo đi trong sự ngỡ ngàng của Vũ Bội
-…Đau…anh bỏ ra…
Nó la ó lên,nhưng Gia Bảo đều để ngoài tai…lôi nó thẳng lên phòng mình,đóng rầm cửa lại…nó chưa kịp phản ứng gì thì Gia Bảo mạnh bạo thảy nó lên giường,nhanh chóng xé nát chiếc váy màu màu vàng nó đang mặc…nằm đè lên người nó,2 bàn tay thì sờ xoạng khắp người nó…
-Anh buông tôi ra…đừng có động vào tôi…ưm,ưm…-Nó kịch liệt phản kháng,nhưng không làm gì được,mà còn bị Gia Bảo dùng miệng bịt lại,hôn nó kịch liệt…sau đó Gia Bảo dùng tay lần ra phía sau,cởi tung chiếc áo nhỏ của nó…rồi lần tay xuống nâmg hông nó lên,tụt chiếc qυầи иᏂỏ của nó…2 chân nó không ngừng giãy dụa…2 tay đánh huỳnh huỵch vào lưng Gia Bảo…Gia Bảo buông môi nó ra,ngồi lên người nó,cởϊ qυầи áo mình ra…nó thừa cơ hội cố gắng trường ra khỏi người Gia Bảo…nhưng lại bị cánh tay Gia Bảo nhấn xuống…không thể nào thoát được…bây giờ nó mới hiểu được sức mạnh con trai và con gái khác nhau thế nào…mặc dù 1 người khá gầy như Gia Bảo cũng vậy…
-…Em không thoát được đâu…- Nó xong Gia Bảo cuối xuống hôn tới tấp vào môi nó,2 tay nắn bóp lấy ngực nó,rồi anh cuối xuống hôn lấy cổ trắng nỏn,bầu ngực căng phồng,không ngừng cắи ʍút̼,1 tay lần vào giữa 2 chân nó không ngừng bỡn cợt…,2 chân nó không ngừng giãy giụa đến mức nó bị khích thích đến không còn sức lực,2 tay nó nắm chặc lại,2 chân khép chặc vào nhau,vặn vẹo,mắt nhắm chặc,anh cố ý kéo thật dài khúc dạo đầu, làm cho nó đắm chìm trong vô số cơn lốc xoáy khao khát, gần như cuốn nó đi. Chính bản thân Gia Bảo cũng không chịu nổi sự tra tấn nên rất muốn tiến vào trong thân thể nó, tìm đến sự giải thoát cho cả 2 người,Gia Bảo dùng tay tách 2 chân nó ra,nâng hông nó lên,nó cảm thấy thứ gì đó ẩm ướt áp vào chổ đó của nó,anh nhanh chóng đút cái đó vào cửa mình nó thật mạnh…nó đau khẻ mở mắt…nhìn anh…bây giờ nó không còn sức lực,nằm im mặc kệ anh,điên loạn cử động hông ra vào trong người mình…rất lâu…rất lâu…bình thường hành động của Gia Bảo đã nhiệt tình nhưng hôm nay càng kịch liệt,cuồng dã như vét sạch cả người nó,nhưng nó vẫn nằm im…mặc dù trong lòng lâng lâng…rất phấn khích …nhưng nó vẫn cố kìêm chế…nó đang giận Gia Bảo mà…
-…Tại sao lại không phản ứng…em đang thử thách sự kiên nhẫn của anh sao?- Gia Bảo tức giận đi ra khỏi người nó…ngồi lên người nó…nhìn nó chầm chầm nói…
-…Em…em ghét anh…-Nó nói xong quay mặt đi,không thèm nhìn vào Gia Bảo…nó bây giờ toàn thân nóng rần,đầu óc hoàn toàn đã mê muội,nhưng Gia Bảo lại đột nhiên dừng lại…
-…Nói…em ghét tôi đến mức nào…đến mức không muốn nhìn thấy tôi sao…em là vợ tôi…tôi sẽ nhắc cho em nhớ…em là ai…- Gia Bảo mê cuồng nói,cố tình tra tấn nó,trêu đùa nó,Gia Bảo lại đi vào 1 lần nữa nhưng không cho nó đạt đến đỉnh thoả mãn,cả người như treo lơ lửng giữa không trung. Nó cắn chặc môi,cuối đầu cầu xin Gia Bảo,khẻ nất lên như 1 con mèo nhỏ đang bị hành hạ…- Phản ứng lại tôi đi,tôi sẽ tha cho em…
-…Không…không…tôi ghét anh…tránh xa người tôi ra…-Nó đẫy Gia Bảo ra khỏi người mình,ngồi chồm dậy thở dốc…lúc này nó quỳ trên giường…mái tóc dài xoã xuống làm cho nụ hoa của nó ẫn hiện giữa làn tóc mượt mà càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ lửa tình trong người Gia Bảo,anh phải công nhận,nó đẹp đến mê muội,như đang hút hồn mọi người đàn ông trên thế giới…Gia Bảo tiến lại gần trêu đùa nụ hoa của nó,xoa nắng đến khi chúng căng cứng lên…Nó run cả người,ngước lên nhìn Gia Bảo…
-…Em van anh,đừng làm như vậy mà…
-…Em là vợ tôi…tôi muốn làm gì thì làm…- Gia bảo nói xong,xô ngã nó xuống giường…2 tay vẫn mân mê ngực nó…đầu khẻ cuối xuống…khéo léo cắn,mυ'ŧ nụ hoa của nó…nó khẻ rên 1 tiếng,rồi lại cố kiềm chế…tay Gia Bảo khẻ đi xuống…vuốt qua vùng bụng,rồi đi vào giữa 2 chân nó,nhẹ nhàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ vùng nhạy cảm,làm nó khẻ run lên 1 cái…không nhịn được…cả người vặn vẹo…cố kiềm nén tiếng rêи ɾỉ…thở dốc…càng làm cho Gia Bảo khó chịu…Gia Bảo thở dốc vào tai nó,thân thể đầy mồ hôi,cố quấn lấy người nó…lại 1 lần nữa cắn lấy,mυ'ŧ vào da thịt nó đến đỏ ửng lên…nó không biết làm gì,2 tay khẻ nắm vào khăn trải giường…Gia Bảo không nhịn được dòng máu nóng trào dâng trong lòng,Gia Bảo lại tách chân nó ra,nhanh chóng đem mình đi vào cơ thể ấm áp của nó…sự kết hợp khá mạnh bạo của anh khiến nó đau đớn nhưng vẫn không phản kháng làm Gia Bảo không hề thoả mãn…Gia Baỏ không thể kiềm chế,bắt đầu cử động,lực ở hông càng lúc càng mạnh,xâm nhập vào nó,khiến nó như bấn loạn trong cơn cuồng phong bên dưới Gia Bảo…2 tay bám chặc vào bờ vai Gia Bảo,kiềm chế chính mình,để khôg đáp ứng lại Gia bảo,Gia Bảo thấy thế càng tức giận,động tác phần thân dưới càng lúc càng tăng lên,mãnh liệt tiến vào,không ngừng xâm chiếm nó.Bên dưới anh,nó khó chịu gần như muốn ngất đi…nhưng tuyệt nhiên vẫn không đáp trả lại anh,làm Gia Bảo tức giận,thân thể thêm mạnh mẽ ra vào cơ thể nó,đạt đến cao trào không ranh giới…
Sau cả 1 đêm mệt lã mà không được đáp trả,Gia Bảo mới tha cho nó,ôm chăc lấy nó,giọng lạnh lùng nói…
-…Tại sao?tại sao không đáp trả tôi…em ghét tôi như thế sao?…nói…- Vừà nói xong Gia Bảo tức giận,lật nó nằm xuống người mình,tiếp tục hành hạ nó,nó nhắm hờ mắt,không phản ứng…
-…Em…là em ép tôi…đừng có trách…- Nói xong Gia Bảo lôi từ đâu ra 1 cái khăn choàng cổ…cột chặc tay nó vào đầu giường…
-…Anh…anh làm cái quái gì thế…?- Nó mở tròn xoe mắt ra nhìn Gia Bảo…hai tay không ngừng giãy dụa nhưng không thể thoát được…
- Là em ép tôi…tôi muốn em phản kháng…muốn em lại nhiệt tình như lúc trước…hoàn toàn hoà quyện vào tôi…tôi muốn em đón lấy tôi…- 2 tay Gia Bảo bắt đầu sờ soạn khắp thân thể không che đậy của nó…càng lúc càng cuồng loạn…nó biết thế,lại tiếp tục lạnh nhạt nằm im,mặc anh muốn làm gì thì làm…
-…Thử xem em lạnh lùng đến lúc nào…1 lát đừng kí©ɧ ŧìиɧ,bên dưới tôi mà vặn vẹo…van xin đấy…- Gia Bảo tiếp tục vuốt ve lên bầu ngực căng tròn của nó,làm nó trở nên phấn khích,khẻ rêи ɾỉ thành tiếng…Gia Bảo nắm lấy 2 má nó…hôn nó cuồng nhiệt…lưỡi quấn lấy lưỡi làm cho cả người nó nóng ran…nhưng nó cố quay mặt đi không cho Gia Bảo châm lửa tình trong nó…bỗng gia bảo cuối xuống hôn lấy gò hồng đào của nó,rồi lần xuống hôn lên nơi nhạy cảm nhất của nó…
- Đừng làm vậy mà…dừng lại đi…- Nó không nhịn được nữa,cuối đầu van xin,2 chân xấu hổ khép chặc lại…nhưng nó không còn đường lui,Gia Bảo tách chân nó ra…dùng tay tiến vào nơi nhạy cảm của nó,nó phấn khích như có điện 1000V chạy qua người…Bây giờ nó bất lực,1 người dày dặn kinh nghiệm như nó,lại không thể khống chế mình trước Gia Bảo,cong người lên,áp vào Gia Bảo…
-…Bây giờ em cũng phát điên giống tôi rồi chứ…cầu xin tôi đi…- Gia Bảo cười nhạt,2 tay vẫn quáy phá ở giữa 2 chân nó…
-…Em van anh…cầu xin anh…- Nó vội vã van xin,chỉ mong Gia Bảo nhanh chóng giải thoát nó,nó không nhịn được nữa,Gia Bảo khẻ cười,anh tăng thêm lực,xâm nhập vào cơ thể nó…
-…Gìơ thì tôi muốn nghe âm thanh không khống chế của em…- Gia Bảo thở dốc,động tác không hề lưu tình,tiến thẳng vào nó,làm nó điên cuồng bên dưới,không kiềm chế nổi nữa,rên la thành tiếng…điều đó làm cho Gia Bảo càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ,động tác càng lúc càng mãnh liệt,2 người chuyển động càng lúc càng nhanh tìm đến sự giải thoát…nó thật sự quên đi lòng giận hờn đối với Gia Bảo,quên đi bản thân,quên đi người nó yêu…hoàn toàn hoà tan vào Gia Bảo,khẻ bất giác rên nhẹ …- Em yêu anh…- giọng rất nhỏ,không biết Gia Bảo nghe thấy không,nhưng anh không hề phản ứng,có lẽ là không nghe…
Sáng sớm,nó thật sư mệt đến không ngồi dậy nổi,bọn nó thật sự cả đêm không ngủ chút nào,nó bây giờ chỉ muốn ôm chặc lấy Gia Bảo ngủ đến chiều,nó rút sát người vào Gia Bảo,ôm chặc lấy anh,tựa đầu vào tay Gia Bảo thủ thỉ vào tai anh…
-…Anh đi học được không?
-…Lưng anh sắp gãy rồi…chân cũng tê liệt…đi không nổi…huống chi học…anh chỉ muốn ngủ…
-…Anh mệt rồi…anh ngủ đi…em bảo tiểu Phấn đem thức ăn lên phòng cho 2 đứa mình nhé…- Nó ôm anh khẻ cười,cảnh tưọng lúc này thật giống các cặp đôi đi tuần trăng mật…à đúng rồi bọn nó chưa từng đi du lịch cùng nhau bao giờ,nó muốn rủ Gia Bảo đi đâu đó chơi…
-…Đừng nhắm mắt…từ nay…Hảy nhìn vào anh…- Gia Bảo đột nhiên cuối xuống,nâng cằm nó lên hôn lên môi nó 1 nụ hôn vô cùng ngọt ngào và nhẹ nhàng…
Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 22