Yến Nạo

Chương 7: Chỗ tối

Trong quán cà phê yên tĩnh, mới vừa gọi một ly trà sữa cùng một phần Tiramisu cho Thẩm Mật, mặc dù nhấp môi cô cũng không thể khống chế được chính mình.

Đánh vào bên trong đã ba năm, mà Yến Nạo năm trước cũng đã tốt nghiệp trở về bắt đầu tiếp nhận công việc ở phòng khám.

Cô không có việc gì đều chạy tới phòng khám hỗ trợ, bồi ông nội Yến chơi cờ, thậm chí còn đến nhà nói chuyện bằng cách giao đồ, nhưng Yến Nạo đối với cô vẫn luôn khách khí cùng xa cách.

Đây là đầu tiên Yến Nạo hẹn cô, cô thật sự không có biện pháp khống chế nội tâm kích động của mình.

Nhưng mà, làm cô không nghĩ tới, câu đầu tiên Yến Nạo nói chính là…

“Tiểu Mật, anh cảm thấy có một số việc vẫn là cần thiết cùng em nói rõ ràng.”

“…”Dự cảm có điềm xấu, trâm trạng Thẩm Mật vốn đang nhảy nhót nháy mắt trầm xuống.

Yến Nạo liếc nhìn Thẩm Mật biến sắc, rũ mắt xuống, cầm ly cà phê trước mặt uống một ngụm, lần thứ hai nhấc mắt lên, bắt gặp ánh mắt Thẩm Mật, “Anh biết em thích anh, nhưng hành vi của em đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới sinh hoạt của anh.”

Đã quen với giọng nói lạnh lùng ngày xưa, Thẩm Mật nghe như thế nào cũng cảm thấy đặc biệt gợi cảm, tràn đầy cấm dục.

Nhưng giờ phút này, từng từ phát ra giống như lưỡi dao sắc bén đâm vào trái tim cô.

“Em, em…” Thẩm Mật muốn nói, cô sao có thể ảnh hưởng tới anh, nhưng vừa mở miệng, lại phát hiện khả năng nói chuyện bị cản trở, phát âm cũng có vấn đề.

Cô như vậy làm trái tim Yến Nạo hơi khẩn trương, nhưng cũng cho anh biết rằng bản thân không thể tiếp tục mặc kệ, dù sao cô hiện tại đã không còn là cô gái mười bốn tuổi, hơn nữa hành vi của cô mang đến rắc rối rất lớn.

Cô thích anh quá trắng trợn, không chút nào che giấu, không chỉ có anh biết, mà toàn bộ tiểu khu đều biết, đương nhiên bao gồm người nhà cô cùng người nhà anh.

Nhưng thái độ mọi người rất kỳ lạ, rõ ràng là yêu sớm, nhưng mọi người lại làm lơ việc tuổi này cô phải học thật tốt, ngược lại còn rất xem trọng bọn họ.

Hy vọng rõ ràng không phải anh, nhưng cô lại tràn ngập hy vọng…

“Kỳ thật anh đã có bạn gái, là bạn cùng lớp đại học, chỉ cảm thấy chưa đến lúc gặp người lớn trong nhà mà thôi, cho nên cũng không có mang cô ấy trở về.” Yến Nạo nói dối.

Đầu Thẩm Mật như bị nổ tung, hé mở môi run rẩy, lại như cũ không nói lên lời, cũng không biết nên nói cái gì.

Xấu hổ, khó chịu, cảm xúc lẫn lộn khiến khuôn mặt nhỏ của cô trắng bệch.

“Anh đã cùng cô ấy thương lượng , cô ấy đáp ứng sẽ đến vào tháng tới…”

“Thực xin lỗi!” Thẩm Mật đột nhiên đứng lên đánh gãy lời Yến Nạo, ba chữ thực xin lỗi có chút lớn.

Cô không có biện pháp nghe thêm một chữ nào nữa.

Yến Nạo mím chặt môi mỏng, ngẩng đầu, Thẩm Mật cuộn chặt cổ họng, “Em… Em muốn về nhà.”

“Đồ em gọi vẫn còn chưa mang ra.”

Cô bây giờ còn có tâm tình ăn uống sao? Cô thậm chí còn không có biện pháp đối mặt với anh!

Thẩm Mật không nói chuyện, nghiêng người bước ra khỏi ghế, Yến Nạo nhìn bộ dáng cô không đúng, nhíu mày cũng đứng lên, “Chờ một chút, anh tính tiền rồi đưa em về.”

Thẩm Mật phảng phất giống như không nghe thấy, bước chân vội vàng đi ra ngoài, gắt gao nắm chặt cái túi trước người, đầu ngón tay phát run.

Yến Nạo muốn đuổi theo, lại bị một phục vụ ngăn lại, Thẩm Mật chạy ra khỏi quán cà phê, duỗi tay ngăn cản một chiếc taxi rồi ngồi lên, giờ phút này cô chỉ muốn về nhà, đem chính mình giấu đi.

Yến Nạo thanh toán xong đi ra, nhìn thấy Thẩm Mật ngồi trên xe taxi, vội vàng cũng ngăn cản một chiếc xe rồi ngồi lên.

Xe vẫn luôn đi theo xe Thẩm Mật tiến vào tiểu khu, lúc đó anh mới buông lỏng, thở dài bước xuống xe, chậm rãi đi vào, đứng ở chỗ ngoặt, nghiêng đầu nhìn Thẩm Mật xuống xe chạy vào nhà, lúc này mới trở về.

Hơn ba năm nay, đều là Thẩm Mật trốn ở trong bóng tối nhìn Yến Nạo, đây là lần đầu tiên, Yến Nạo ở trong chỗ tối nhìn cô.