My Love Is A Zombie

Chương 37: "Em biết anh thích em, đúng không?"

- Cảm ơn bạn Hà Trangg đã đề cử truyện của mình.

-Chương này dành tặng cho bạn nha~ 😘

( Chương về quá khứ của hai người )

______________________________

Tám giờ sáng, Từ Hoan Âm chuẩn bị đi ra ngoài, vừa vặn gặp được Triệu Mạc Vân từ phòng bếp đi ra với một đĩa điểm tâm trên tay.

"Tiểu Âm, chuẩn bị đi ra ngoài sao? Em có muốn ăn sáng trước rồi hãy đi hay không?"

Triệu Mạc Vân dịu dàng hỏi cậu, trông rất ôn nhu lịch sự, không hề giống tên biếи ŧɦái đã quấy rối cậu vào tuần trước.

“Không, em không muốn ăn!” Từ Hoan Âm vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng, giọng điệu ẩn chứa một tia tức giận.

Cậu không hiểu, người này sao có thể giả bộ như không có chuyện gì xảy ra? Sau khi đã làm những chuyện đó với cậu, anh vẫn cứ giả vờ như không có chuyện gì, tiếp tục bộ dạng ở chung hòa bình như trước kia!

Từ Hoan Âm ngoài mặt lạnh nhạt, trong lòng lại tự hỏi Triệu Mạc Vân sao vẫn có thể biểu hiện bình tĩnh thoải mái đến như vậy!

Một tuần trước, Triệu Mạc Vân đã dâʍ ɭσạи cậu, tuy rằng anh không có làm đến bước cuối cùng, nhưng những gì nên làm cũng đều đã làm hết!

Mà sau khi làm chuyện như vậy, Triệu Mạc Vân không hề giải thích hay thủ nhận gì với cậu, đem sự việc này đè xuống, giả bộ như không có chuyện gì xảy ra, điều này khiến Từ Hoan Âm đang chờ lời giải thích từ anh vô cùng tức giận, cậu không muốn để ý đến anh một chút nào nữa!

“Tiểu Âm, tới ăn thử đi. Anh đã cố ý đến hỏi đầu bếp ở nhà hàng mà em yêu thích. Nhất định sẽ hợp với khẩu vị của em."

Bảo bối tính tình cáu kỉnh không khiến Triệu Mạc Vân cảm thấy không vui, ngược lại còn vô cùng ôn nhu đi dỗ dành đối phương.

Từ khi gặp mặt Từ Hoan Âm, cả thể xác lẫn tinh thần của anh đều vô cùng thỏa mãn, nhất là khi anh điều tra được thân thể của cô gái đã chụp ảnh với cậu vào ngày hôm sau.

Trong buổi giao lưu kết bạn ngày hôm đó, Từ Hoan Âm chỉ đi cho đủ số lượng, còn cô gái đã chụp ảnh với cậu chỉ là fan, họ chỉ chụp ảnh, tán gẫu vài câu, cũng không giao lưu quá nhiều, không phải bạn gái, Từ Hoan Âm vẫn còn độc thân!

Kết quả này khiến Triệu Mạc Vân rất vui mừng, nhưng cũng tự hỏi lý do thực sự mà Từ Hoan Âm muốn chuyển ra ngoài sống là gì?

Nghĩ một lúc cũng không có kết quả, Triệu Mạc Vân lúc này cũng không vội mà dành thời gian đi học nấu ăn, chuẩn bị nuôi béo bà xã tương lai của mình.

Tuy nhiên, bắt đầu từ tuần này, Từ Hoan Âm lại càng tránh mặt anh nhiều hơn, mặc dù hiện tại chưa có tìm được một căn nhà thích hợp, nhưng cậu đã bắt đầu bí mật chuyển đồ từ biệt thự đến ký túc xá, thậm chí cậu còn ngủ lại qua đêm ở ký túc xá, nếu không phải còn cần luyện đàn, cậu cơ bản sẽ không trở về biệt thự.

Tối hôm qua thật vất vả mới đem người giữ lại, sáng sớm hôm nay Triệu Mạc Vân đã rời giường, muốn làm cho cậu một bữa sáng yêu thương. Nhưng mà, Từ Hoan Âm hoàn toàn không có ý định ở lại ăn sáng, điều này khiến cho Triệu Mạc Vân thật vất vả mới thả lỏng, lại bắt đầu có chút bực bội bất an.

Anh không khỏi suy nghĩ, liệu Từ Hoan Âm có phải đã biết du͙© vọиɠ của anh đối cậu hay không, hay cậu đã phát hiện ra những gì anh làm vào đêm hôm đó, nên mới bắt đầu dọn đồ vào kí túc xá của trường ...

Càng nghĩ càng hoài nghi, ánh mắt Triệu Mạc Vân dần dần trở nên nguy hiểm, đôi mắt khi nhìn Từ Hoan Âm càng thêm thâm trầm.

Sau khi trải qua buổi tối ngày hôm đó, Từ Hoan Âm đối với sự điên cuồng của Triệu Mạc Vân có ấn tượng vô cùng sâu sắc, khi phát hiện vẻ mặt của anh bắt đầu có vẻ không ổn, trong lòng cậu không khỏi có chút sợ hãi.

“Ở trường em còn có chuyện nên em đi trước.”

Vừa phát hiện có gì đó không ổn, Từ Hoan Âm cơ hồ không dám nhìn Triệu Mạc Vân, lo lắng sẽ bị anh phát hiện ra điều gì, cậu hơi rũ mi xuống, tránh né ánh mắt của Triệu Mạc Vân, có chút lo lắng nói.

Dứt lời, liền không dám ở cùng với Triệu Mạc Vân nữa, Từ Hoan Âm cúi đầu, tránh đi tầm mắt của anh, vội vàng muốn đi qua Triệu Mạc Vân.

Khi đi ngang qua Triệu Mạc Vân, trái tim của Từ Hoan Âm liền đập dữ dội, khóe mắt vẫn liếc nhìn Triệu Mạc Vân, sợ anh sẽ đột ngột làm gì mình.

Vừa định thở phào nhẹ nhõm, Triệu Mạc Vân đột nhiên chuyển động, anh đặt bữa sáng sang một bên, tiến tới nắm lấy cánh tay của Từ Hoan Âm.

Hành động đột ngột khiến Từ Hoan Âm vốn đã lo lắng sợ hãi, lập tức sững sờ dừng lại tại chỗ.

“Tiểu Âm, em sợ cái gì?”

Nụ cười trên mặt Triệu Mạc Vân có chút kỳ quái, anh nhìn chằm chằm vào Từ Hoan Âm, như thể muốn xem cậu đang nghĩ gì.

Bắt gặp ánh mắt của Triệu Mạc Vân, khuôn mặt của Từ Hoan Âm hơi sững lại, cậu mấp máy miệng, trên môi có chút khô khốc, liền liếʍ cánh môi một cách vô thức, có chút cứng rắn nói:

"Em có gì phải sợ, em rất vội, anh nếu không còn việc gì, thì em đi trước. ”

Đôi mắt Từ Hoan Âm hơi lóe lên, vẻ mặt có chút hoảng hốt, đôi môi đỏ mọng đầy đặn dính đầy nước sau khi bị đầu lưỡi hồng nhuận liếʍ láp, khiến vẻ ngoài càng thêm hấp dẫn mê người.

Ánh mắt Triệu Mạc Vân hơi trầm xuống, anh nuốt nước miếng, yết hầu gợi cảm trên dưới lăn lộn, dường như đã đoán được điều gì, anh cúi đầu đến gần khuôn mặt của Từ Hoan Âm.

Hai khuôn mặt rất gần nhau, chỉ cách nhau có vài cm, Triệu Mạc Vân nhìn chằm chằm vào đôi mắt của cậu, đôi mi run rẩy như cánh bướm không giấu được cảm xúc phức tạp trong mắt.

Lúc này, tất cả tâm tư trong lòng Từ Hoan Âm đều hiện rõ ra ngoài, trong lòng Triệu Mạc Vân đột nhiên bình tĩnh lại, trên mặt lộ ra một nụ cười nguy hiểm mê người.

“Tiểu Âm, em biết đúng không?"

Hơn nữa không phải vừa mới biết, mà là đã biết thật lâu từ trước rồi, trong lòng Triệu Mạc Vân cảm thấy không thể tin được, anh phát hiện mình quá khinh thường Từ Hoan Âm rồi!

Triệu Mạc Vân cảm thấy ảo não vì sự trì độn của mình, Từ Hoan Âm hẳn là đã biết được anh thích cậu từ lâu, nói không chừng bởi vì đã biết, nên cậu mới muốn đi khỏi nơi này!

Mệt anh còn cứ suy đoán vì sao Từ Hoan Âm lại tránh né mình, hóa ra anh đã bị đổi phương nhìn thấu!

Lúc này, Triệu Mạc Vân bình tĩnh đến bất ngờ, nhìn Từ Hoan Âm có chút hoảng hốt, nghiêm túc nói:

"Em biết anh thích em, đúng không?"