- Cảm ơn bạn Lam Tử Nguyệt đã đề cử truyện của mình.
-Chương này dành tặng cho bạn nha~ 😘
_____________________________
Triệu Mạc Vân kéo bàn tay trắng nõn thon dài của Từ Hoan Âm, khi nó nhảy múa trên những phím đàn đen trắng nhìn vô cùng đẹp mắt.
Anh nhịn không được thè cái lưỡi thô ráp liếʍ nhẹ những ngón tay mẫn cảm của Từ Hoan Âm, ngón tay theo phản xạ mà búng mấy cái.
Triệu Mạc Vân càng cảm thấy hứng thú, nhịn không được chậm rãi hôn lên ngón tay của cậu, trên mặt lộ ra vẻ sùng bái như đang đối mặt với vị thần của mình.
Sau khi nước miếng trong suốt dính ướt cả hai tay, Triệu Mạc Vân mới miễn cưỡng ngừng lại, nhưng anh không có hoàn toàn buông ra, đem mười ngón tay của hai người đan vào nhau.
Triệu Mạc Vân đè tay Từ Hoan Âm lên trên ghế số pha, cúi người tiếp tục thưởng thức cơ thể non nớt của cậu.
Cái lưỡi thô ráp lướt qua rãnh xương quai xanh tinh xảo, hàm răng nhẹ nhàng cắn ra một dấu răng mờ nhạt.
Hai mắt Triệu Mạc Vân nhìn chằm chằm vào hai đầṳ ѵú nhỏ quyền rũ, có chút nóng nảy hôn lên, dùng đầu lưỡi liếʍ, xoa, xoay tròn làm cho nó dần trở nên cứng rắn, sau đó lại mυ'ŧ mạnh, hàm răng vừa cắn vừa kéo dài ra. ...
"Hừ ..."
Kɧoáı ©ảʍ truyền đến từ đầṳ ѵú mẫn cảm khiến Từ Hoan Âm không khỏi rêи ɾỉ ra tiếng, ngón tay vô thức nắm chặt lấy bàn tay của anh, khiến Triệu Mạc Vân như bị đóng băng trong giây lát.
Nhưng hô hấp của cậu lại nhanh chóng đều đều, Triệu Mạc Vân cụp mắt xuống, trong miệng vẫn ngậm chặt lấy đầṳ ѵú.
Lần này, anh không dám làm liều như trước nữa mà từ từ mυ'ŧ rồi cắn, đến khi nhả ra thì đầṳ ѵú đã sưng tấy lên.
Triệu Mạc Vân hôn bên đầṳ ѵú còn lại, từ từ liếʍ, mυ'ŧ, gặm dùng hết mọi cách trêu chọc khiến cho nó sưng to lên.
Thân thể bảo bối đẹp đến mức Triệu Mạc Vân không thể tự chủ được, anh khẽ siết chặt hai tay, khiến đôi tay đang đan vào nhau càng chặt chẽ hơn, ngay cả khi nghe thấy tiếng rêи ɾỉ trầm thấp của Từ Hoan Âm, anh cũng không thể dừng lại.
Để có thể thưởng thức cơ thể của bảo bối nhiều hơn, Triệu Mạc Vân miễn cưỡng buông bàn tay gắn chặt với cậu ra.
Hai tay ôm lấy vòng eo thon thả, làn da mềm mại mịn màng đúng như anh nghĩ, tuyệt vời đến mức khiến Triệu Mạc Vân không ngừng vui sướиɠ đến run lên.
Hôn lên vùng bụng phẳng lì của cậu, để lại một chuỗi vết nước, đầu lưỡi không ngừng xoay tròn quanh cái rốn nhỏ xinh, thỉnh thoảng anh lại thè lưỡi vào liếʍ láp ...
"Ummm ..."
Từ Hoan Âm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể không nhịn được run lên, bụng dưới hơi co rút lại, tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào không tự chủ được mà phát ra từ đôi môi đỏ mọng.
Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của cậu đại côn ŧᏂịŧ ở trong quần Triệu Mạc Vân liền vô cùng hăng hái ngẩng đầu, như muốn xông ra trực tiếp nhét vào cái lỗ nhỏ chưa từng có ai thăm dò.
Khi hôn đến thân dưới của cậu, ngón tay Triệu Mạc Vân có chút run lên, khó khăn mà mở cúc quần jean.
Qυầи ɭóŧ trong quần bò đã bị kéo xuống một chút, Triệu Mạt Vân chỉ mới xoa nhẹ tiểu côn ŧᏂịŧ của cậu liền cứng lên, tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào không thể chịu nổi cũng vang lên.
"Ưm ... ưm ..."
Cơ thể Triệu Mạt Vân cứng đờ, bụng dưới căng cứng bởi tiếng rêи ɾỉ của Từ Hoan Âm.
Một tay anh xoa nắn tiểu côn ŧᏂịŧ, tay còn lại chơi đùa đầṳ ѵú căng cứng sưng tẩy, từ từ bóp nhẹ vặn xoắn khiến Từ Hoan Âm không chịu nổi rêи ɾỉ liên hồi.
"Ngô u hum uh ..." Tiếng rêи ɾỉ có chút khó chịu, tràn đầy du͙© vọиɠ cùng bất mãn.
Nghe được tiếng rêи ɾỉ này, trên mặt Triệu Mạc Vân liền nở nụ cười vui vẻ hưng phấn, đôi mắt sáng lên, tham lam nhìn vẻ mặt động tình của cậu.
Đôi lông mày thanh tú trên khuôn mặt xinh đẹp của Từ Hoan Âm hơi nhăn lại, hai má ửng hồng, hơi thở có chút nặng nề, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, trong miệng phát ra vài tiếng rêи ɾỉ khó chịu nhưng cũng có chút sảng khoái.
Triệu Mạc Vân không thể kìm chế được, anh hết sức nhẹ nhàng hôn lên khóe miệng cậu, liếʍ láp cánh môi, dùng răng cắn nhẹ lên cằm, khiến cậu cảm thấy có chút ngứa ngáy.
Tiểu côn ŧᏂịŧ của Từ Hoan Âm càng ngày càng cứng, Triệu Mạc Vân sốt ruột muốn cởϊ qυầи jean của cậu, nhưng lại không muốn đánh thức cậu.
Nghĩ đối phương đã sắp bị mình ăn sạch mà còn không biết, Triệu Mạc Vân liền nở một nụ cười xấu xa.
Đưa tay nâng hai chân cậu lên để có thể dễ dàng cởϊ qυầи ra, Triệu Mạc Vân nhìn chằm chằm vào đôi chân dài miên man ấy, nước miếng từ trong miệng không ngừng tiết ra.
Anh cúi người xuống đặt một nụ hôn lên đùi cậu, sau đó bắt đầu cởϊ qυầи.
Bắt đầu từ hai bên thắt lưng, từng chút một cởi bỏ cái quần jean, trong khoảng thời gian này, bất cứ khi nào Từ Hoan Âm kêu lên một tiếng, Triệu Mạc Vân liền sẽ dừng lại động tác, giống như một tên trộm, anh đang trộm bảo vật của người khác mà sợ bị người ta phát hiện.
Tim của anh đập dữ dội ở trong l*иg ngực, Triệu Mạc Vân vô cùng hưng phấn, nhìn thấy đôi chân trắng nõn dần dần lộ ra bên ngoài không khí, anh kích động đến mức cả người run rẩy.