My Love Is A Zombie

Chương 19

- Cảm ơn bạn Fox Nguyễn đã đề cử truyện của mình.

-Chương này dành tặng cho bạn nha~ 😘

---------

Cơ thể Từ Hoan Âm gần như không thể cử động được, cậu có cảm giác phần thân dưới giống như không còn thuộc về mình.

Từ Hoan Âm muốn nhìn xem phần thân phía dưới rốt cuộc đã bị tang thi biến thành cái dạng gì, cậu cắn chặt môi dưới đến mức trắng bệch chậm rãi nhìn xuống giữa hai chân, tim đập loạn xạ, cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Tiểu côn ŧᏂịŧ mềm nhũn không có vấn đề gì, hậu huyệt ở phía sau bởi vì phủ kín tϊиɧ ɖϊ©h͙ khiến cho Từ Hoan Âm hầu như không thể nhìn ra được tình hình hậu huyệt của mình.

Cậu thấy miệng huyệt sưng đỏ, như thể chỉ cần dùng tay chạm nhẹ liền sẽ có máu đỏ tươi chảy ra.

Do côn ŧᏂịŧ đút vào quá lâu, tiểu huyệt đã hình thành một cái lỗ to bằng ngón tay cái không thể khép lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ liên tục chảy ra ...

Từ Hoan Âm: "..."

Cậu xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, Từ Hoan Âm hít một hơi thật sâu, bỏ qua sự xấu hổ, chịu đựng những cảm xúc phức tạp trong lòng.

Ngày hôm qua mong muốn côn ŧᏂịŧ của Triệu Mạc Vân có thể nhét vào trong tiểu huyệt của mình bao nhiêu, giờ phút này cậu hối hận bấy nhiêu.

"Đồ khốn kiếp ..."

Cúi đầu xuống giường, Từ Hoan Âm thầm mắng với khuôn mặt đỏ bừng, từ đáy lòng cảm thấy người nào đó giống động vật hơn là tang thi.

Cậu yếu ớt lấy tay che mắt lại, vẻ mặt tuyệt vọng không dám nhìn tình trạng thê thảm của hạ thân.

Nếu là trước mạt thế, Từ Hoan Âm phải nghỉ ngơi thật lâu mới có thể khôi phục, nhưng sau khi mạt thế tới, cậu trở thành dị năng giả, tố chất thân thể không giống người bình thường.

Không bao lâu sau, hạ thân đã khôi phục lại, bất quá vẫn còn cảm thấy khó chịu.

Thời gian dài bảo trì một tư thế khiến hai chân tê dại, nhẹ nhàng động một chút, cảm giác có vô số con kiến đang bò ở trên chân, khiến cậu vô cùng khó chịu.

Không chỉ có chân, phần eo cũng giống như bị xe tải nghiền ép qua, ngay cả cái mông của cậu cũng nóng rát đau đau, tất cả đều là kết quả do bị tang thi thao lộng cả đêm!

Bất quá nghiêm trọng nhất vẫn là bên trong hậu huyệt, Từ Hoan Âm có thể cảm giác được bên trong nóng rát ẩn ẩn đau đau, không cần xem không cần sờ, cậu cũng biết bên trong khẳng định đã sưng lên……

Nếu là trước đây, Từ Hoan Âm nhất định sẽ cho Triệu Mạc Vân một trận ra trò, trực tiếp đuổi anh ra ngoài, không dỗ cậu mấy ngày, cậu nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!

Nhưng bây giờ ngẩng đầu nhìn người yêu đã biến thành tang thi, có đánh chết anh cũng không thể cảm nhận được chứ đừng nói là mắng chửi.

Đánh không được mà mắng cũng không xong, Từ Hoan Âm nhịn không được than thở, “Anh có phải muốn tính hết nợ năm năm qua phải không!”

Đương nhiên tang thi sẽ không thể trả lời cậu, anh cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Từ Hoan Âm, đôi mắt điên cuồng khiến cho cậu có phần sợ hãi không dám tiếp tục nhìn anh.

Hạ thân đã có thể nhẹ nhàng cử động, Từ Hoan Âm không dám chuyển động mạnh, lông mày cậu nhíu chặt, chịu đựng sự khó chịu, chậm rãi bỏ xuống hai chân đang ép ở trước ngực.

Từ Hoan Âm khẽ duỗi hai chân rồi từ từ hạ chân xuống nhưng vì tang thi vẫn đang quỳ ở trước mặt nên cậu chỉ có thể để hai chân sang hai bên hông anh mà thôi.

Chịu đựng cảm giác tê dại ở hai chân, từ từ đặt đôi chân cứng ngắc của mình xuống, đôi mắt Từ Hoan Âm đỏ lên vì khó chịu.

Cậu hung tợn liếc mắt về phía thủ phạm, lại tình cờ bắt gặp ánh mắt của tang thi đang nhìn chằm chằm vào hậu huyệt giữa hai chân của mình, côn ŧᏂịŧ lớn vẫn đang hăng hái ngẩng đầu, dính đầy dâʍ ɖị©ɧ.

Đột nhiên, một cổ ác ý dâng lên từ trong lòng, Từ Hoan Âm cố gắng chịu đựng sự xấu hổ, mỉm cười xấu xa với người yêu đã biến thành tang thi.

Cậu không vội vàng để hai chân xuống giường, nhẹ dựa vào vai tang thi, để tang thi nhìn rõ tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ miệng huyệt.

"Anh yêu, anh có thấy không? Cái bụng nhỏ của em chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh." Từ Hoan Âm cười ngọt ngào, ác ý nói:

"Nhìn xem, anh khiến cho tiểu huyệt của em không thể khép lại."

Vừa nói cậu vừa cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cơ thể mình bị tiểu huyệt co bóp cưỡng chế ép chảy ra ngoài, Từ Hoan Âm chịu đựng sự đau nhói ở bụng, tiếp tục dụ dỗ tang thi:

“Có muốn tiếp tục đút côn ŧᏂịŧ vào......”

Cơ thể tang thi cứng đờ không thể nhúc nhích, trong mắt có sự khao khát điên cuồng, và một chút bất lực không thể nhận ra lóe lên.

Từ Hoan Âm đã đả thương kẻ địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm!

Mặc kệ sự khó chịu của cơ thể, cậu kɧıêυ ҡɧí©ɧ tang thi một lúc lâu rồi mới từ từ đặt chân xuống.

Từ Hoan Âm đứng dậy nắm lấy đại côn ŧᏂịŧ thô tráng cứng rắn kia, biết anh vẫn còn đang hừng hực du͙© vọиɠ liền hài lòng gật đầu.

Mặc kệ anh có phải tang thi hay không, đem cậu khi dễ đến mức thê thảm như vậy, không trả thù, trong lòng cậu sẽ vô cùng nghẹn uất.

Ngay cả khi đã nghỉ ngơi một hồi lâu, cơ thể của cậu vẫn không thoải mái, bụng dưới vẫn còn hơi chướng lên.

Từ Hoan Âm đứng dậy, chất lỏng trong bụng từ từ chảy ra từ miệng huyệt, xuống đôi chân đang run rẩy của cậu, trên đùi đều dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ...

Thật ra không phải chỉ có đùi, trên mặt, ngực, bụng dưới, tiểu côn ŧᏂịŧ, ...

Không có nơi nào trên cơ thể còn sạch sẽ, tất cả đều dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, một số đã khô, một số vẫn còn ướt ướt dính dính, cùng với mồ hôi trên người, khiến Từ Hoan Âm cảm thấy vô cùng khó chịu.

Trước tận thế, Từ Hoan Âm mắc chứng nghiện sạch sẽ nhẹ, sau tận thế, cậu đã khắc phục được vấn đề này, nhưng không có nghĩa là cậu có thể chịu đựng được mồ hôi cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính khắp người.

Cơ thể đã kiệt sức vì tìиɧ ɖu͙© quá độ, khiến Từ Hoan Âm không muốn xuống đất một chút nào, mặc dù phòng tắm ở cách không xa lắm.

Nhìn người yêu của mình, Từ Hoan Âm suy nghĩ một chút, liền đẩy ngã tang thi, hai chân run rẩy, cẩn thận dựa vào người anh, trực tiếp dùng dị năng không gian đem hai người vào trong phòng tắm.