Editor: ngao1702
Tiếp đó về sau, trong quá trình khảo nghiệm lại lần nữa thu được hai người có tư chất là song linh căn, còn lại thì cũng không có ai tốt hơn.
Số người chưa kiểm tra dần dần ít đi.
Những người đứng trước Thẩm Thanh Nhất đã không có mấy.
"Kế tiếp, Thẩm Thanh Nhất."
Cuối cùng, người phía trước nàng đã kiểm tra xong đang bước xuống đài cao.
Thẩm Thanh Nhất hít sâu một hơi, nhấc chân đi lên từng bậc thang một.
"Đem tay đặt ở linh hoạt trụ là được."
Tiếng nói của đệ tử phụ trách coi như ôn hòa, vẫn là một câu như vậy, cũng nói lại y nguyên với Thẩm Thanh Nhất.
Thẩm Thanh Nhất đáp lễ, môi khẽ mỉm cười.
"Cảm ơn."
Đệ tử phụ trách gật đầu.
Nàng vươn tay phải nhẹ nhàng đặt ở phía trên linh hoạt trụ.
Trong lúc Thanh Nhất khẩn trương thấp thỏm chờ mong, bỗng nhiên cây trụ phát ra một nguồn sáng đen to lớn.
Hào quang ngút trời bay thẳng lên mây.
"Ầm ầm!?"
Tia sáng đen tỏa ra bốn phía làm vỡ nát vô số tầng mây, đẩy ra từng tầng lớp, kinh động vô số người.
Linh quang màu đen chậm chạp không có tản đi, lượn mấy vòng bên trên linh hoạt trụ, mà ánh sáng từ trên chiếc trụ cũng không thấy tối dần.
"Đây là... Đây là Thiên thủy linh căn?!"
"Này... Thiên thủy linh căn!"
Phía trên đại điện các tu sĩ cấp cao đều có chút động tĩnh, có lẽ là nghe được lời nói vừa rồi.
Hạ Tinh Thần nhướng mày nhìn về phía Nhàn sư huynh.
"Nhàn sư huynh, ngươi nói vị đệ tử này..., là đồ đệ của sư huynh ta sao?"
Nhìn tình cảnh này, sợ không phải chỉ là Thiên linh căn bình thường đâu.
Nhàn Từ lắc đầu.
Hạ Tinh Thần kìm nén một hơi.
"Nhàn sư huynh, không phải ngươi nói, đệ tử của sư huynh ta rất ưu tú sao? Vị dưới kia, hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn mà?"
Nhàn Từ nhìn Hạ Tinh Thần.
"Ngươi nếu là không tin ta, cũng có thể hỏi sư huynh của ngươi thử xem, chắc hẳn chính hắn cũng có cảm giác."
Hạ Tinh Thần quay đầu, không khỏi nhìn sư huynh nhà mình.
"Sư huynh..."
"Không phải nàng."
Nghe hắn nói, Hạ Tinh Thần mặt mũi có chút vặn vẹo.
"Nhàn sư huynh, vị đệ tử này, ta xem cũng rất ưu tú, đồ đệ của ta vẫn còn thiếu, không bằng..."
"Việc này thật đúng là không phải ngươi thiếu thì có thể được, tiểu nha đầu này cùng sư đệ của ta là duyên phận chú định."
Truyện chỉ đăng trên s1apihd.com và VNO.
Hạ Tinh Thần còn có chút không bằng lòng, dù là ai gặp phải người kế thừa tốt như vậy, mà phải nhường cho người khác, trong lòng cũng không dễ chịu gì.
Không chỉ có hắn muốn đem Thẩm Thanh Nhất thu làm đệ tử, những Trưởng lão, Phong chủ khác cũng có ý nghĩ này.
Chỉ là những người ngồi trên cao, nắm quyền như bọn họ, chính là lực lượng nòng cốt của Linh Đạo Tông, trừ bỏ còn hai vị Phong chủ khác có thể tới tranh chấp, những người còn lại quả thật tranh không được.
Tình cảnh trong đại điện như thế nào nàng không biết, nhưng trên đài cao Thẩm Thanh Nhất cảm giác được sự thay đổi rõ ràng của linh hoạt trụ, cổ lực lượng kia phảng phất tràn lan bên trong cây trụ, tia sáng đen ngày càng nồng đậm càng nồng đậm.
Cuối cùng gần như đen đến cực hạn.
Đệ tử khảo nghiệm cũng rất ngạc nhiên, nụ cười nhiệt tình trên mặt đã không giấu được.
"Rất tốt! Rất tốt! Tiểu cô nương không cần sợ hãi, tiếp theo là kiểm tra tư chất cũng không cần bối rối."
Thẩm Thanh Nhất thấy dáng vẻ này, trong lòng cũng thở dài một hơi.
Đồng thời niềm vui to lớn lan tràn toàn thân.
Nàng đi đến phía cây trụ kiểm tra tiếp theo, chậm rãi đưa tay.
Tay phải chạm vào mang đến một cảm giác ấm áp, mặc dù hơi kinh ngạc, nhìn xem cái trụ kiểm tra này hình như là làm bằng ngọc thạch, không nghĩ tới sờ vào lại cảm thấy âm ấm.
"Oanh!"
Tại thời điểm Thẩm Thanh Nhất để tay đến, cột sáng bên trong trụ bắt đầu dâng lên.
Một bên tâm tình của đệ tử phụ trách khảo nghiệm cũng bị kéo lên theo, thời điểm ánh sáng trong trụ đi qua một nửa, vị đệ tử kiểm tra kia không khỏi thở dài một hơi.
Qua năm mươi liền tốt, còn một nửa nữa, cho dù không lên được nhiều, thế nhưng với tư chất đơn linh căn này, so với rất nhiều người là tốt hơn hẳn.